Chương 1062: Ra Tay Từ Tên Yếu Nhất

Siêu Thần Yêu Nghiệt

Giang Hồ Tái Kiến 24-12-2022 00:25:55

Ba tên Chí Tôn thủ lĩnh đến đây đuổi bắt Vân Phi Dương quả thật có điểm cần lưu ý. Bất quá. Vì 5000 vạn linh thạch cùng 2000 vạn linh thạch tiền thưởng của Giới Chủ, đáng giá đi một chuyến. Vân Phi Dương cuồng, nhưng sẽ không cuồng đến nổi chính diện chống lại ba Chí Tôn. Hắn cân nhắc một hồi, nói: - Xem ra, cần chơi một trận du kích chiến đánh tan từng người bọn hắn. Nói xong, đi đến boong tàu, cường đại linh hồn lực điên cuồng tuôn ra triệt để bao phủ Phấn Khởi Hào. Khi Nghịch Thiên Quyết vận chuyển, Phấn Khởi Hào nhất thời biến mất trên màn sáng. - Kỳ quái! - Tại sao lại không thấy nữa rồi!? - Vùng tinh không kia không có khu vực hắc ám, không có khả năng đột nhiên biến mất. Đám Lược Đoạt Giả buồn bực. Bất quá. Bọn họ không dừng lại, mà đuổi theo về hướng Phấn Khởi Hào biến mất. Hai ngày sau. Nhật Diệu Hào xông lên trước nhất đầu tiên đi vào khu vực Phấn Khởi Hào biến mất. - Đại ca, chiến thuyền Minh Lệ cũng không ở phiến khu vực này. Một thủ hạ lên tiếng báo cáo.Bên cạnh hắn đứng một trung niên nhân, quanh thân tản ra khí tức cường đại. Hắn là Khuê Vũ Lâm, một trong số ít tam đẳng Lược Đoạt Giả trong Liên minh Lược Đoạt Giả. Cũng là người có thực lực mạnh nhất trong đám đuổi bắt Vân Phi Dương hiện tại. Khuê Vũ Lâm nói: - Phía trước có khu vực hắc ám, tiểu tử kia có lẽ phát hiện chúng ta, lái thuyền xông vào đó. Thủ hạ cười nói: - Vậy thì thật muốn chết. Làm một lão thủ lâu dài hành tẩu trong vũ trụ, người nào không biết, khu vực hắc ám càng không biết, càng hung hiểm. Không có thực lực tuyệt đối và chiến thuyền cường đại, một khi đi vào, chín thành chín ngườithuyền thương vong. "Hừ." Khuê Vũ Lâm thản nhiên nói: - Trốn vào khu vực hắc ám thì có thể chạy? Thực buồn cười. - Khóa chặt khu vực hắc ám, tăng tốc đi vào! - Tuân lệnh! Thủ hạ đáp lời, lúc này khống chế Nhật Diệu Hào hướng về khu vực hắc ám cách đó hơn một ngàn quang. Nhưng Khuê Vũ Lâm sẽ không nghĩ tới, bên ngoài mấy quang, Phấn Khởi Hào yên tĩnh ngừng lại đó. Sở dĩ không có phát hiện bởi vì Vân Phi Dương lấy trận pháp và nhờ Lâm Dật Phong bố trí không gian thuộc tính tiến hành song trọng ngăn cách. Chỉ cần không chủ động xuất hiện, coi như chiến thuyền khác đi qua bên cạnh cũng căn không thể phát giác. "Hưu!" Một ngày sau, chiến thuyền tên Truy Nhật Hào xuất hiện bên ngoài mấy quang. Vân Phi Dương vẫn không có xuất thủ, bởi vì hắn đã khóa chặt chiến thuyền thứ ba. Dù sao, từ tốc độ mà xem, hẳn là người thực lực yếu nhất trong ba Chí Tôn, mà đã muốn đánh du kích, thì phải đánh tên yếu nhất trước. Truy Nhật Hào dừng lại chốc lát, sau đó chạy theo lộ tuyến của Khuê Vũ Lâm. Hiển nhiên, Lược Đoạt Giả Chí Tôn cấp trên thuyền có suy nghĩ giống với Khuê Vũ Lâm, cho rằng Vân Phi Dương tiến vào khu vực hắc ám. Lại qua một ngày. Phiên Đằng Hào tốc độ chậm một bậc rốt cục chạy đến khu vực Vân Phi Dương biến mất. - Lão đại, tên kia cũng không ở phiến khu vực này. Một tên thủ hạ lên tiếng. Chủ thuyền tên Hành Đồ, hắn chỉ chiến thuyền hai người Khuê Vũ Lâm ra lệnh. - Nhanh chóng theo bọn hắn nhất định có thể tìm được Vân Phi Dương. - Vâng! Thủ hạ tuân lệnh, chuẩn bị lái thuyền đuổi theo đã thấy trên màn sáng ra ánh sáng màu lam đại biểu Phấn Khởi Hào. - Lão đại! - Mau nhìn, là chiến thuyền của Minh Lệ! Thủ hạ cả kinh hô. Hành Đồ nhìn thấy cũng khẽ giật mình, bởi vì vị trí chiến thuyền xuất hiện Vân Phi Dương chỉ cách mình có tam quang! "Ha ha ha!" Hành Đồ cười to. - Vậy mà ở đây! Nhanh đuổi theo, đừng để hắn chạy! Phía trước có hai chiến thuyền tốc độ nhanh hơn mình, phía trên có hai Chí Tôn thực lực cũng mạnh hơn mình. Hành Đồ có chút uể oải, cho rằng dù đuổi kịp Vân Phi Dương, cũng sẽ rất phiền phức khi muốn bắt hắn từ hai trong tay người kia. Chưa từng nghĩ. Chiến thuyền biến mất đột nhiên xuất hiện trước mắt mình, mà hai người Khuê Vũ Lâm đã đi xa! Cơ hội tuyệt như vậy, nếu như không giành được Vân Phi Dương, vậy thì thật xin lỗi thiên địa! Ngay tại thời khắc Hành Đồ hưng phấn, thủ hạ cả kinh hô: - Lão đại, chiến thuyền Minh Lệ đang bay về hướng chúng ta! - Hả? Hành Đồ nhìn về phía màn sáng, quả nhiên thấy chiến thuyền đang xông lại, sau đó cười lạnh không thôi. - Chịu chết? - Tên kia làm sao xuất hiện đằng sau chúng ta! Khuê Vũ Lâm theo màn sáng phía trên nhìn thấy chiến thuyền Vân Phi Dương, nhất thời phẫn nộ. Phải biết. Lúc này quay đầu đuổi tới, khai hỏa toàn bộ tốc độ cũng cần ít nhất một ngày. - Đáng giận! - Tiện nghi cho tên Hành Đồ kia! Khuê Vũ Lâm nổi trận lôi đình! Nhưng. Vẫn thay đổi phương hướng. Bọn họ âm thầm cầu nguyện, Vân Phi Dương có chút thực lực có thể chạy thoát trước mặt Hành Đồ. Như thế mình mới còn cơ hội thu được tiền thưởng kếch xù! "Hưu!" Phấn Khởi Hào xuất hiện từ trận pháp và không gian kết giới lấy tốc độ nhanh nhất phóng tới chiến thuyền của Hành Đồ. Phía trước có hai tên Chí Tôn, đằng sau có bảy tám chiếc chiến thuyền, thời gian vô cùng quý giá đối với Vân Phi Dương. Rất nhanh. Phấn Khởi Hào đã đi được một quang, chỉ còn cách Phiên Đằng Hào vài dặm. "Xoát!" Vân Phi Dương thi triển thân pháp lao ra, Hành Đồ trên Phiên Đằng Hào cũng lao ra. Thời gian với hắn mà nói cũng rất quý giá. - Tiểu tử, ngoan ngoãn chịu trói đi! Hành Đồ vọt tới quát lạnh. Vân Phi Dương không nói, Thất Thải Hồng Quang kiếm trong tay xuất khỏi vỏ, vung lên lạnh lùng kiếm khí! Hành Đồ kinh ngạc nói: - Tên này lại có tu vi Hóa Thần cảnh, xem ra tin tức liên minh có sai lệch. "Hừ." - Chỉ là Hóa Thần cảnh cũng dám tấn công bản Chí Tôn, thật không biết sống chết! Hành Đồ cười lạnh một tiếng. Tay phải vung lên, cường đại chân long lực bạo phát hóa thành đại thủ chộp tới hướng lạnh lùng kiếm khí. "Bành!" Dưới một quyền, kiếm khí bị vỡ nát. "Phốc!" Vân Phi Dương phun ra một ngụm máu, sắc mặt dị thường tái nhợt, tiếp theo hướng về phía sau chạy trốn. Kích thương tên này, Hành Đồ tuyệt không ngoài ý muốn, dù sao, mình là Chí Tôn, đối phương chỉ là Hóa Thần cảnh Khuy Thiên kỳ. - Tiểu tử, ngươi chạy không thoát! Hành Đồ thi triển thân pháp đuổi theo, trong ánh mắt lộ ra nồng đậm khinh thường. Nếu như không phải vì tiền thưởng, đường đường Chí Tôn như mình làm sao có thể trong lúc rảnh rỗi chạy đến Tiểu Thần Giới đi khi dễ một gà mờ Hóa Thần cảnh? "Xoát!" Vân Phi Dương đang chạy trốn vẫn không quên xuất kiếm nhưng uy lực không mạnh, đều bị Hành Đồ hóa giải. - Tiểu tử! - Chỉ bằng chút thực lực ấy của ngươi thì không cần giãy giụa, đầu hàng mới là lựa chọn sáng suốt nhất. "Hưu!" Đột nhiên, Vân Phi Dương dừng lại, trong ánh mắt lóe lên hận ý, như tính toán liều mạng. ồ ể ắ ế ầ ẩ ồ ầ ắHành Đồ hoàn toàn không để vào mắt, lúc này tiến lên, nhưng vào lúc này, tâm thần bỗng nhiên run rẩy, nồng đậm khí tức tử vong xông lên đầu hắn. - Không tốt! Hắn kinh hãi hô. "Hô!" Đột nhiên, hoang vu khí tức từ trên ầm vang áp xuống, một cự thủ trong tinh không rơi xuống! Hiển nhiên, đây chính là Phiên Thiên Thủ! - Không... Cự thủ mang theo uy lực kinh khủng dưới sự không cam lòng của Hành Đồ cuối cùng áp xuống. "Oanh!" Một cỗ năng lượng ba động như sóng nước lăng tăng dập dờn tràn ra bốn phương tám hướng, phạm vi tác động tới ngàn dặm!