Chương 39 - Không được, công lao phải là của cô ta

Bị Năm Người Anh Đọc Trộm Tiếng Lòng, Hình Tượng Tôi Sụp Đổ

Bĩ Hắc 15-11-2024 15:03:00

Trong lúc khóc, Khương Tử Nhiễm thầm trao đổi với hệ thống của mình: [Chắc chắn Khương Tứ Hải đã nhận ra ba người này là tội phạm rồi. Lần này anh ta đến để bắt tội phạm đúng không?] Hệ thống trả lời: [Có lẽ là vậy. ] Khương Tử Nhiễm: [Vậy thì nhất định tôi phải đi cùng, nếu tôi không đi, công lao đều sẽ thuộc về Khương Thất Ngư mất! Rõ ràng cô ta chẳng làm gì cả!] Cô ta buông Khương Tứ Hải, hai mắt đẫm lệ nói: "Em muốn đi cùng anh tư, em không yên tâm về anh, Nhiễm Nhiễm muốn bảo vệ anh." Khương Tứ Hải lại một lần nữa cảm động! Dù sao lần này cũng có nhiều cảnh sát bí mật đi theo, thêm một mình Nhiễm Nhiễm cũng không sao cả. Anh ta tự tin rằng mình có thể bảo vệ cô ta. "Được rồi, nhưng em nhất định phải nghe lời anh tư, không được chạy lung tung, phải luôn đi cùng anh tư." Khương Tử Nhiễm vui vẻ gật đầu,"Anh tư yên tâm, Nhiễm Nhiễm sẽ nghe lời mà -" [Một hai phải mang theo gánh nặng, Khương Phú Quý anh hồ đồ quá! Đến lúc có chuyện thì đừng có trách tôi!] Khương Tứ Hải nhìn Khương Thất Ngư một cái, hơi mất tự nhiên nói: "Không sao, cô cứ khoan thai mọi chuyện sẽ thành." Khương Thất Ngư nhíu mày: "Gì mà rau xanh bỏ thêm hành?" Khương Tứ Hải: "..." Tần Tạ gặp được cảnh sát thì vẫn rất hợp tác, sau đó xoay người định rời đi. Thì chợt nghe Khương Thất Ngư nói nhỏ bên tai mình: "Đạo diễn tiết sớm, tối nay anh ngủ thì ngáy nhỏ thôi nhé, ngáy gì mà mấy người trong phòng không ai ngủ được." Tần Tạ: "???" Buổi tối anh ta toàn ngủ một mình, Khương Thất Ngư nói cái quái gì vậy? Tần Tạ không để tâm đến câu nói này, coi như Khương Thất Ngư lại đang phát điên. Cảnh sát và Khương Tử Nhiễm không thể theo Khương Thất Ngư một cách công khai được, chỉ có thể lén lút theo sau. Tần Tạ còn mặt dày bám theo một người quay phim, mang theo máy quay nhỏ. Anh ta muốn quay chút tài liệu thực tế. Nếu thật sự bắt được tội phạm thì đây sẽ là một đề tài nóng, với tư cách là đạo diễn, đương nhiên anh ta không thể bỏ lỡ. Chỉ có Mạnh Kỳ Yến là công khai đi cùng Khương Thất Ngư. Tất cả mọi người tản ra, ai cần ẩn nấp thì ẩn nấp hết. Khương Thất Ngư đeo tai nghe mini, vẫy tay chào ba con vịt. Ba người họ đi tới, Khương Thất Ngư hỏi: "Tôi mang trợ lý đi cùng, có được không?" Ba người nhìn Mạnh Kỳ Yến, gật đầu: "Đương nhiên, đương nhiên." Hai người theo đi ba con vịt, không ngờ lại còn khá xa, Khương Thất Ngư đi mệt bở hơi tai. Đại Áp thấy cô như vậy, tri kỷ hỏi: "Đại sư Ngô, có cần tôi cõng ngài không?" Khương Thất Ngư mừng rỡ: "Được chứ." Mạnh Kỳ Yến liếc nhìn cô: "Để tôi cho, đây là việc trợ lý nên làm." Ban đầu Đại Áp còn hơi đề phòng Mạnh Kỳ Yến, giờ biết xu hướng tính dục của anh rồi nên rất yên tâm. "Nhóc con, cẩn thận chút, đừng để Đại sư Ngô của chúng tôi bị va đập gì!" Đại Áp nghiêm túc dặn dò. Mạnh Kỳ Yến: "..." Khương Thất Ngư chẳng khách sáo chút nào, thấy Mạnh Kỳ Yến cúi xuống thì trèo lên lưng anh, rất an nhàn. [Bé đẹp trai này eo không tệ, mông cũng vểnh, nhìn là biết sinh được con trai. ] Khương Tứ Hải ở phía sau: "..." Nhìn xem! Đây là lời mà con gái có thể nói ra à? Rốt cuộc làm sao mà Mạnh Kỳ Yến lại bị Khương Thất Ngư mê hoặc được vậy? Anh chàng quay phim phía sau quay lại cảnh này, có chút kích động! Khương Thất Ngư cao khoảng 1 mét 68, nặng chỉ khoảng bốn mươi lăm ký Nằm trên lưng Mạnh Kỳ Yến cao 1 mét 88, vai rộng eo thon, trông nhỏ nhắn dễ thương vô cùng. Cảnh này mà được tung ra, fan của CP Chim Sa Cá Lặn không phát cuồng mới là lạ! Còn Khương Tử Nhiễm thấy cảnh này, móng tay bấu chặt vào lòng bàn tay. Tên boss phản diện là của cô ta mà! Nhưng cô ta vẫn nhẫn nhịn, đợi bắt được đám tội phạm này rồi tính tiếp. Muốn danh tiếng của cô ta tăng vọt thì phải nhờ đám người này! Đám người đi từ trời tờ mờ sáng cho đến khi tối mịt. Cũng vì trời sẩm tối, ba con vịt không phát hiện ra người đi theo phía sau. Cuối cùng, họ đến một nơi rất hẻo lánh, thấy được một chỗ giống như nhà máy bị bỏ hoang, đèn đuốc sáng trưng. Khương Tứ Hải đứng từ xa nhìn nhà máy sáng đèn, có chút nghi hoặc. Một nơi thế này mà chẳng có thôn dân nào phát hiện rồi báo cáo à? Anh ta đang nghĩ vậy, chợt nghe thấy tiếng lòng của Khương Thất Ngư: [Nơi này vốn là một nhà máy lương thực bỏ hoang, đám tội phạm này trốn đến đây, nghĩ ra một cách, đó là giả thần giả quỷ. ] [Do tên đầu sỏ của chúng dẫn đầu, mặc váy trắng, vò cho tóc tai bù xù, ban đêm đi lang thang quanh đây dọa sợ dân trong thôn này. ] [Nhiều người bị dọa cho sợ hãi, một truyền mười, mười truyền trăm, một thời gian sau, chẳng ai dám lại gần chỗ này nữa. ] Khương Tứ Hải vỡ lẽ, thì ra là vậy. Nhưng sao Khương Thất Ngư lại biết nhiều thế? Khương Thất Ngư đi theo Đại Áp tiến về phía trước, nhân lúc ba người họ không chú ý, cô nói nhỏ: "Mọi người khoan hẵng vào trong." Khương Tứ Hải nghe lời Khương Thất Ngư, bảo mọi người dừng lại. Lúc này Khương Tử Nhiễm lại không vui, cô ta nói nhỏ: "Anh tư, chúng ta không vào thì sao bắt người được?" Khương Tứ Hải trả lời: "Để Khương Thất Ngư đi vào thăm dò tình hình trước đã." Khương Tử Nhiễm híp mắt, không được, công lao phải là của cô ta. Cô ta nhân lúc Khương Tứ Hải không để ý, len lén men theo bờ rào chuồn êm vào bên trong.