Chương 94 - 95: Đại Chiến Với Cự Kình.

Linh Chu

Cửu Đương Gia 30-06-2023 14:30:24

Phong Tiên Tuyết biết dược lực của Cổ Tu Đan chỉ có nửa canh giờ. Sau nửa canh giờ lực lượng trong thân thể Phong Phi Vân, sẽ rơi xuống đến mức thấp nhất không đáng để ý. Vào trước lúc đó hắn nhất định phải chạy trốn tới một chỗ không người, nếu không hẳn phải chết không nghi ngờ. Phong Phi Vân dừng bước chân lại mà nói với dáng vẻ kiên định: - Nếu như nàng không đi ra từ trong hào quang, thì ta tuyệt đối sẽ không rời khỏi đây. Phong Tiên Tuyết có hơi sửng sốt. Nàng nhìn bóng dáng rắn rỏi của Phong Phi Vân, tay cầm Vô Địch Thiền Trượng mà trong lòng không khỏi run lên. Nàng bật thốt lên: - Phong... Phi Vân! -Gì vậy ? Phong Phi Vân vốn đã mang theo thiền trượng xông về hướng đến Hoàng Nê Cổ Tỉnh. Hắn không muốn lãng phí thời gian ít ỏi nửa canh giờ, nhưng mà vẫn cứ dừng bước chân lại mà xoay người hỏi. - Tên thật của ta kỳ thật không gọi Phong Tiên Tuyết! - Thì nàng đã nói vậy mà. Phong Phi Vân nói. - Tên đích thực của ta là... Nạp Lan Tuyết Tiên, Tửu Nhục hòa thượng kia kỳ thật... Nàng tựa hồ còn có muốn nói lời gì. Nhưng mà một tiếng quát lên vang lên từ trên đỉnh đầu nàng, tựa như một đạo Thiên Lôi lđang giáng xuống. Nếu không phải có Nạp Lan Phật Y giúp nàng ngăn cản một bộ phận lực lượng, thì giờ phút này chỉ sợ nàng đều đã bị đánh chết. - Thì ra Nạp Lan Phật Y lại mặc ở trên người của ngươi, mau giao ra đây cho lão phu. Trên bầu trời là một đám Hỏa Vân Bôn Lôi ( sấm sét), trong đó hỗn loạn vô cùng vô tận Thiên Lôi. Vô số điện quang chém nhằng nhịt, thật giống như cả thế giới đều bị bao bọc ở trong hỏa quang và điện quang. Đây không phải một mảnh bầu trời, mà chỉ là một thủ ấn. Chỉ có điều là thủ ấn này thật sự quá lớn, cho nên mới khiến cho hai người có một loại cảm giác cả bầu trời đều biến thành Hỏa Diễm và thần lôi. Đệ tam Điện Chủ trước đây của Sâm La Điện "Hỏa Đầu Đà", hung ma này đã nhận ra khí tức của Nạp Lan Phật Y, vì vậy bỏ qua không đi công kích Hoàng Nê Cổ Tỉnh, ngược lại xông về hướng bên này. Một vị Cự Kình ra tay xuất thủ quả nhiên không phải chuyện đùa, một đạo chưởng ấn liền làm cho người ta thấy được ý định giết người vô cùng vô tận. Phong Tiên Tuyết chưa bao giờ chứng kiến quang cảnh như thế, phật quang trên người bị Hỏa Diễm đốt cho cháy sạch, phảng phất muốn trực tiếp hòa tan nàng thành vũng máu. - Keng keng ! Vô Địch Thiền Trượng cấp tốc chuyển động, bộc phát ra hào quang vàng chói. Cây thiền trượng Phong Phi Vân cầm trong tay, trên người hắn đột ngột phát ra chiến uy vô cùng vô tận, chiếu thẳng lên trời. - Sát! Lão hét lớn một tiếng. - Rầm! Phong Phi Vân khí thế như cầu vồng, đằng đằng sát khí, liền như một vị sát thần ra tay. Hắn cầm trong tay "Trường mâu", trực tiếp xuyên thủng đạo chưởng ấn này của Hỏa Đầu Đà, sau đó mang theo lực lượng vô tận xông về hướng bổn tôn của Hỏa Đầu Đà. Đây là muốn nghịch thiên, một vị tiểu bối thế hệ trẻ tuổi, cũng dám ra tay đấu cùng lão ma đã nổi danh mấy trăm năm ! - Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Một màn này làm cho tất cả mọi người bị rung động, kinh hãi đến nói không ra lời. - Tình huống nào đây? Tiểu tử kia là ai? Lại đã đánh tan Chuyển Luân Ma Hỏa Đại Thủ Ấn của Hỏa Đầu Đà. Chẳng lẽ hắn là một thiên tài cấp bậc Bát Đại Sử Thi ! Một vị trưởng lão của tiên môn cỡ lớn giật mình la lên thành tiếng, lão bị chấn động không nhẹ. "Chuyển Luân Ma Hỏa Đại Thủ Ấn" chính là một trong mười hai đại tà công của Sâm La Điện, Hỏa Đầu Đà chính là đệ tam Điện Chủ trước đây của Sâm La Điện, được xưng là "Luân Chuyển Vương". Lão đã tu luyện "Luân Chuyển Ma Hỏa Đại Thủ Ấn" tới cảnh giới lô hỏa thuần thanh ( cực kì thuần thục). Điện chủ mười đại điện Sâm La Điện không có người nào mà không phải là hung ma hơn đời. Hỏa Đầu Đà từ mấy trăm năm trước đã có thể trở thành Điện Chủ một điện trong đó, tu vi của lão cao tới đâu thì có thể nghĩ. Lão chính là nhân vật mà ngoại trừ cấp bậc Cự Kình ra, không ai có thể địch nổi một chiêu của lão. Nhưng mà hiện tại thiếu niên mặc cẩm y này lại có khí phách tràn trề, cầm trong tay một cây thiền trượng mà bay vọt trời cao, đã phá vỡ tà công đại pháp mà Hỏa Đầu Đà vẫn lấy làm kiêu ngạo. Mặc dù vẻn vẹn chỉ là xuất một chiêu, nhưng mà cũng đã khiến cho nhiệt huyết mọi người sôi sùng sục theo. Đây là vương giả trong thế hệ trẻ tuổi đang đối nghịch Cự Kình của thế hệ trước ! - Đó không phải bất cứ một vị nào trong thiên tài cấp bậc Bát Đại Sử Thi. Hắn là phản đồ của Phong gia, Yêu Ma Chi Tử Phong Phi Vân! Một vị thiếu nữ là thiên kim tiểu thư Đại gia tộc nhìn trời cao mà chiến ý sôi sùng sục, trái tim rung động, mắt nhung không ngừng ràn rụa. Trưởng lão thứ tám của Phong gia đứng ở trên đỉnh xe đồng, trong tay nắm một quyển sách cổ. Gương mặt vốn lạnh nhạt nho nhã đã trở nên xanh mét, căn bản vô phương lại biểu hiện thong dong. Một tên tiểu bối tu vi thấp làm thế nào đột nhiên trở nên cường đại như thế, chiến lực coi như so sánh một vị Cự Kình đều không kém nhiều. Chẳng lẽ đây là lực lượng đích thực của Yêu Ma Chi Tử ? Yêu Ma Chi Huyết trong thân thể hắn đã hồi phục ? Đây là sống sờ sờ mà bị bôi mặt a! Đệ tử phản đồ mà Phong gia đuổi giết khắp nơi, không ngờ lại là một vị thiên tài vô song. Điều này làm cho những lão Tổ tông Phong gia sao mà chịu đựng nổi. Đuổi giết không được, ngược lại còn mang đến cho gia tộc một tên đại địch! Sắc mặt mỗi một vị đệ tử Phong gia ở đây đều rất khó coi, hào quang của Phong Phi Vân thật sự quá mạnh mẽ, khiến cho bọn họ cảm giác được không còn tồn tại mặt mũi đâu nữa. Chỉ dựa vào một chút tu vi tầm thường của chính mình mà lại còn dám đuổi theo giết hắn, quả thực là tự rước lấy nhục. - Tích Lý Ba Lạp (Tuôn ra rào rào) ! Hỏa Diễm đang bắn tung tóe, điện quang cũng dồn dập nổ tung! Mặc dù một mảnh Hỏa Diễm kia cao chừng trăm thước, chỉ ngón tay cũng đã to như cái cột đình. Nhưng mà cái này lại cũng không phải bổn tôn của Hỏa Đầu Đà, mà vẻn vẹn chỉ là Hỏa Diễm ngưng tụ lại thành Hỏa Ma Thân mà thôi. Bổn tôn Hỏa Đầu Đà kỳ thật nằm ở chỗ nào trong Hỏa Ma Thân, cũng không ai biết vị trí đích thực của thân xác hắn ở đâu ? - Hảo tiểu tử! Hỏa Ma Thân quát lên một tiếng, bàn tay bị Phong Phi Vân xuyên thủng liền lại được Hỏa Diễm chữa trị, trở nên hoàn hảo không tổn hao gì. Trên bề mặt bàn tay có Hỏa Diễm ngưng tụ thành áo giáp, lại thêm lớp điện quang quay vòng. Phong Phi Vân đứng ở giữa trời cao, từ trên cao nhìn xuống. Vô Địch Thiền Trượng trong tay tổng cộng có khắc sáu sáu ba mươi sáu tòa trận pháp, chúng dựa theo phương thức chồng chéo mà khắc ghi ở bên trong thiền trượng thành tầng tầng lớp lớp. Từ đó chớp động ba mươi sáu vòng ánh sáng tinh mang. Sau khi dùng Tứ Phẩm Cổ Tu Đan, trong thân thể Phong Phi Vân linh khí cuồn cuộn không dứt, phảng phất có một đám Hỏa Diễm đang thiêu đốt trong đan điền, cung cấp cuồn cuộn không dứt lực lượng cho hắn, khiến cho hắn có thể dẫn động trận pháp trong Vô Địch Thiền Trượng, do đó làm thức tỉnh bộ phận lực lượng trong Vô Địch Thiền Trượng. Đây là lực lượng đích thực của Vô Địch Thiền Trượng. Nó cũng như uy phong chém giết của Linh Khí, nhưng uy lực so sánh với Linh Khí bình thường thì càng cường đại hơn. Trên người Phong Phi Vân cũng không phải không có Linh Khí. Miểu Quỷ Ban Chỉ chính là một kiện Linh Khí, nhưng mà muốn làm thức tỉnh linh tính và trận pháp trong Linh Khí lại cần phải linh lực khổng lồ chống đỡ. Tu vi bản thân của Phong Phi Vân chỉ có Tiên Căn trung kỳ, coi như điều động linh khí toàn thân thì cũng vẻn vẹn chỉ có thể kích động trận pháp trong Linh Khí được một khoảnh khắc, đủ sức phát ra lực lượng Linh Khí để xuất một chiêu. Sau khi xuất một chiêu, linh khí trong thân thể hắn sẽ kiệt quệ, chiến lực chưa được một phần trăm. Hơn nữa dù vậy phát huy ra được cũng vẻn vẹn chỉ là một phần mười Linh Khí, thậm chí một phần trăm uy lực. Cho nên Phong Phi Vân mặc dù có Linh Khí trong tay, nhưng lại từ trước đến giờ không thể đích thực phát động trận pháp ở trên bề mặt của nó. Nhiều nhất cũng chỉ là mượn một tia linh lực của Linh Khí để phát huy ra được chiến lực cao hơn lực lượng của chính bản thân mình thêm một tiểu cảnh giới. Cái này căn bản không tính là kích động lực lượng đích thực của Linh Khí. Tựa như lúc trước Phong Phi Vân mặc dù cầm trong tay Vô Địch Thiền Trượng, có thể đại chiến tu sĩ Thần Cơ trung kỳ, nhưng mà cũng vẻn vẹn chỉ là mượn một tia linh lực của bản thân Vô Địch Thiền Trượng, chứ cũng không hề kích động trận pháp và linh tính bên trong nó. Cho nên cũng không hề phát huy ra được lực lượng đích thực của Vô Địch Thiền Trượng. Nhưng mà hiện tại lại hoàn toàn không giống. Trong thân thể có lực lượng của Cổ Tu Đan, tu vi của Phong Phi Vân đã tạm thời đạt tới mức độ của Bán Cự Kình, hoàn toàn có thể kích động trận pháp trong Vô Địch Thiền Trượng, phát huy ra được uy lực chân chính của Vô Địch Thiền Trượng. So sánh với Linh Khí bình thường thì có uy lực mạnh hơn! Ba mươi sáu tòa trận pháp trên Vô Địch Thiền Trượng đồng thời kích động, thật giống như ba mươi sáu bánh xe cao chọc trời đang quay tròn. Chúng phát ra tiếng vang thật lớn, âm thanh rất giống như ba mươi sáu vị cao tăng Phật Môn đang niệm kinh. - Kẻ nào chắn ta phải chết ! Từ trong miệng Phong Phi Vân phun ra một đạo hào quang, hắn dung hợp Vô Địch Thiền Trượng trong tay cùng lực lượng của mình, dẫn động thiên địa Phong Lôi, hung hãn công kích về hướng Hỏa Ma Thân thật lớn kia. Hỏa Ma Thân chính là thân hình bên ngoài của Hỏa Đầu Đà, cũng là hình tượng đại biểu cho lão. Nếu mà bị một tiểu bối như Phong Phi Vân công phá. Như vậy trong tương lai Hỏa Đầu Đà lão cũng đừng lăn lộn tại Tu Tiên Giới nữa, trực tiếp chạy trở về Thần Đô Đại Ngục chọn cách chờ chết, khỏi phải ra ngoài đi dọa người. Chuyển Luân Ma Hỏa Đại Thủ Ấn lại ngưng tụ lần nữa, lần này đây thủ ấn càng cô đọng hơn, Hỏa Diễm thiêu đốt càng mãnh liệt hơn. Chỉ là một luồng sóng lửa kia, từ cách mấy chục thước đều có thể làm cho sắt thép bị nung chảy hòa tan thành Thiết Thủy, huống chi là thân thể huyết nhục của người ta. Nhiệt độ cao vẫn còn vẻn vẹn chỉ là hàng thứ yếu, càng thêm kinh động sợ hãi lòng người chính là điện quang trong lúc Đại Thủ Ấn xuyên qua không gian. Nó tựa như những đạo xích sắt nối liền các ngón tay, căn bản vô phương công phá. - Nhất chưởng trấn áp! Thủ ấn Hỏa Diễm thật lớn hình bàn tay từ trên trời giáng xuống, hung hăng vỗ vào đỉnh đầu Phong Phi Vân, đánh cho hắn lún sâu vào trong lòng đất. Mặt đất bị đánh ra tạo thành một cái hố sâu thật lớn, gây ra những tảng lớn bụi mù, đánh cho mặt đất bị chia năm xẻ bảy. - Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Phong Phi Vân bị chưởng ấn nuốt chửng, chỉ sợ là đã bị đè thành bánh thịt. Lực lượng của một chưởng này mới là lực lượng đích thực của Hỏa Đầu Đà, cũng là uy lực đích thực của Chuyển Luân Ma Hỏa Đại Thủ Ấn. Căn bản không phải một người tiểu bối thuộc thế hệ tuổi còn trẻ có khả năng phá vỡ. Một đạo chưởng ấn vô cùng đơn giản không biết đã gạt bỏ được nhân vật ít nhiều làm xúc động lòng người hay chưa. Phong Phi Vân chẳng qua là một tiểu bối phản đồ của Phong gia, có thể chết ở dưới tay tà công tuyệt học tcủa Hỏa Đầu Đà, đó quả thực chính là vinh quang đặc biệt lớn lao, sẽ được ghi vào trong sử sách, được người ta truyền tụng lâu dài. Rất nhiều người đều thấy Phong Phi Vân bị chụp chết ở dưới Chuyển Luân Ma Hỏa Đại Thủ Ấn, bị đánh cho hài cốt không còn tồn tại, hoàn toàn không có lực để đánh lại. - Quả nhiên không hổ là Chuyển Luân Vương ngày nào ở Sâm La Điện. Mặc dù bị trấn áp ở trong Thần Đô Đại Ngục mấy trăm năm, nhưng khí tức tà ác trên người không giảm, tu vi vẫn dũng mãnh như trước. - Phàm là kẻ dám đối địch cùng Cự Kình, nhất định sẽ bị đánh một chiêu là bỏ mạng. Coi như là thiên tài cấp bậc Bát Đại Sử Thi ra tay xuất thủ thì tuyệt đối cũng không có ngoại lệ. Huống chi Yêu Ma Chi Huyết trong thân thể Yêu Ma Chi Tử còn chưa hề thức tỉnh, chỉ có thể coi là một nhân vật nho nhỏ, làm sao có thể tiếp được một chưởng này? - Mặc dù chết vẫn còn quang vinh. Ta nhìn ra được Hỏa Đầu Đà đã xuất ra toàn lực, đã phát huy uy lực Chuyển Luân Ma Hỏa Đại Thủ Ấn đến trình độ cao nhất. ... Mọi người sôi nổi bàn luận ồn ào về một lần quyết đấu vừa rồi kia, đều cảm giác rằng Phong Phi Vân cho dù chết ở dưới Chuyển Luân Ma Hỏa Đại Thủ Ấn thì cũng là danh chấn thiên hạ. Không lâu sau sẽ có người lập ra mộ bia cho hắn, cũng coi như kết thúc của một vị vương giả trong thế hệ trẻ tuổi. -Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Trên mặt đất vốn đã hóa thành đất khô cằn cháy xém có một đạo ánh sáng vàng rực bay lên. Xoạt, nó lướt qua ngang trời, tựa như một sợi mây vàng chói đột nhiên nện về hướng Hỏa Ma Thân, cứ như vậy xuyên thủng mắt phải cực lớn của Hỏa Nhân. Có một bóng dáng vàng chói bay ra từ cái gáy của Hỏa Ma Thân, rồi hướng về phía trời cao bay đi. Nó cầm trong tay một cây thiền trượng màu vàng, mang theo hình bóng màu vàng thật lớn, rồi như dòng thác lũ từ trên bầu trời trút xuống. - Rầm! Cái đầu cực lớn của Hỏa Ma Thân cao trăm thước bị nổ nát, mà ngay cả tầng áo giáp Hỏa Diễm bên ngoài đều đua nhau vỡ vụn. Hỏa Ma Thân vô cùng oai phong lẫm liệt kia trong khoảnh khắc liền biến thành người không đầu. Nếu như trong thân hình khổng lồ Hỏa Diễm kia không có một cỗ lực lượng mênh mông cuồn cuộn đang khống chế, thì Hỏa Ma Thân cũng đã nát bấy. Bóng dáng màu vàng sau khi ra tay dũng mãnh, đến lúc hắn dừng lại thì đứng ở trên đỉnh một tòa phật điện. Trong tay nắm Vô Địch Thiền Trượng, tóc tai bù xù, lạnh lùng khắc nghiệt nhìn thẳng vào Hỏa Ma Thân. Trong đôi mắt thiêu đốt Hỏa Diễm hừng hực, thật giống như có hai con Phượng Hoàng đang múa lượn trong đồng tử hắn. Đúng là Phong Phi Vân! Một đạo Chuyển Luân Ma Hỏa Đại Thủ Ấn làm sao có thể liền chụp chết hắn được. Mái tóc dài rơi trên hai vai, thân thể đứng thẳng tắp, một khí thế mạnh mẽ từ trong thân thể trùng trùng điệp điệp lao ra. Long Mã Hà Đồ!