Chương 43: Tôi chưa bao giờ thấy gỗ tốt như vậy trong đời

Nông Dân Làm Giàu Gà Trống Nuôi Con

Mại Điêu Đích Nhân 09-03-2024 21:05:19

Người đàn ông trung niên đột nhiên cười lớn. Trước đây ông ta cũng như vậy. Trên thực tế, ông ta cũng chỉ mới tới Thượng Hải được hơn mười năm, thật vất vả mới mở được một công ty nhỏ, gần đây dựa vào gió đông mới kiếm được một khoản, mấy thứ đồng hồ hay vòng tay gì đó chỉ là thứ để cho ông ta thể hiện, tán gái linh tinh thôi. Mặc dù có tiền thật, nhưng tất cả đều là của công ty. Tiền mặt hoặc vốn lưu động có tính thanh khoản thực sự có rất ít. Bây giờ nhìn thấy một gã trai trẻ thậm chí còn không bằng đầu ngón tay mình bỗng nhiên có thể lấy ra miếng gỗ có thể có giá trị mấy triệu tệ khiến ông ta cảm thấy vô cùng lúng túng. Câu miêu tả chính xác tình trạng lúc này của ông ta là, thì ra chúa hề chính là ta. Này không phải là tự vả đấy à! Giây phút này trong lòng Từ Thần đã vạch sẵn ra được dự định. Chỉ cần nhìn cũng có thể biết được đoạn gỗ này mới được cắt xuống, đồng nghĩa với việc là một cây trưởng thành. Có thể được tìm thấy một cách tình cờ. Bất kể nói thế nào, giá ước chừng của một cây là khoảng bốn triệu. Văn Ngoạn Hiên chắc chắn có thể thanh toán dứt điểm trong một lần! Lâm Phong suy nghĩ một chút, quay sang nói với Từ Thần: "Chín cây rưỡi, đường kính bằng miệng bát, bảy cây rưỡi Hoàng Hoa Lê Hải Nam, hai cây Tiểu Diệp tử đàn, Đàn Hương Đỏ lá nhỏ, tất cả đều có chất lượng giống y hệt như khúc gỗ này, ông xem giá cả thế nào, tôi muốn giao hết trong một lần." "Cái gì?!" Trong giây lát, Từ Thần kinh ngạc đến trợn to hai mắt, ông còn tưởng rằng lỗ tai mình nghe lầm! "Chín cây rưỡi? Ý ngài là, ngài có chín cây rưỡi gỗ Hoàng Hoa Lê Hải Nam và Tiểu Diệp tử đàn? Và tất cả đều là cực phẩm?" Thời khắc này, kể cả người đã va vấp, từng trải trong xã hội nhiều như Từ Thần cũng cảm thấy chấn động! Nếu đường kính bằng với miệng bát thì một gốc có giá ít nhất phải hơn năm triệu, chín cây thế này tức có nghĩa là hơn năm mươi triệu! Năm triệu, năm mươi triệu ... 50 triệu, đây là một khoản tiền mà bao nhiêu công ty doanh nghiệp vừa và nhỏ gộp toàn bộ tài sản vào cũng không thể sánh được! Lần này, ngay cả người đàn ông trung niên cũng không nói được lên lời! Người đàn ông trung niên siết chặt nắm đấm, ngây ngốc hồi lâu mới gượng cười mở miệng nói: "Không có ai chứng kiến cho nên cũng không biết là thật hay giả, chín cây rưỡi này của cậu ai biết có phải là thật giả lẫn lộn hay không?" Nữ nhân viên cùng mỹ nữ bên cạnh cũng nói phụ họa theo,"Đúng vậy, làm gì có chỗ nào có nhiều Hoàng Hoa Lê Hải Nam vậy được chứ? Lại còn cây nào cũng là cực phẩm? Tôi không tin!" "Đúng vậy, nếu anh thật sự có tiền như vậy thì sao sẽ mua quần áo hàng chợ mười mấy tệ một cái chứ? Chắc lại phông bạt chém gió chứ gì?" Người phụ nữ chế nhạo. Lâm Phong cũng chẳng muốn lãng phí thời gian cùng đám người này, anh xoay người đi về phía bên ngoài, nói với Từ Thần: "Xe của tôi đang đậu ở ngoài kia, ông đi với tôi nghiệm hàng, tôi đang rất vội, nếu ông muốn mua thì trả tiền, còn không thì để tôi tới chỗ khác." Từ Thần còn ngỡ mình đang nằm mơ! Ông nhanh chóng đi theo phía sau Lâm Phong, đi về phía bãi đậu xe. Người đàn ông trung niên cùng đám người đều không tin, mà trong lòng cũng không muốn tin, gỗ Hoàng Hoa Lê Hải Nam làm vòng tay lúc nào cũng trong tình trạng khan hàng, hiện tại lại xuất hiện cùng một lúc tới tận chín cây? Một nhóm người hùng hổ bước ra khỏi Văn Ngoạn Hiên, đi về phía xe tải biển xanh cách đó không xa. Thùng xe phía sau xe tải được khóa lại cẩn thận, Lâm Phong bước tới, mở ra, xoay người nói với Từ Thần: "Ông có thể tìm người tới để cùng nghiệm hàng, càng nhanh càng tốt." Từ Thần cầm đèn pin đi vào trong soi, bên trong chất đầy thân cây mang theo cả cành cả lá cực kỳ ngăn nắp gọn gàng! Không chỉ vậy còn toát ra mùi giáng hương nồng nặc, xông thẳng vào trong chóp mũi khiến tinh thần sảng khoái, thoải mái ngay tức thời! Từ Thần kích động nói: "Xin ngài chờ một lát, để tôi tìm gọi bậc thầy kiểm tra chuyện nghiệp lại đây, mong ngài nán lại Văn Ngoạn Hiên một lát, rất nhanh sẽ đến!" Nói rồi, Từ Thần lấy điện thoại ra, bấm mấy dãy số. "Có một lượng lớn đồ tốt ở đây! Tới mau!" Chỉ một câu nói đơn giản, ẩn chứa bên trong hàm nghĩa không cần nhiều lời. Gần mười phút sau, hai người đàn ông trung niên trong bộ đồ công sở của Văn Ngoạn Hiên cuối cùng cũng đến. Họ cầm đèn soi chuyên nghiệp và một số dụng cụ trong tay, trên mặt hiện rõ vẻ phấn khích đầy mong chờ đi về phía bên này, khi thấy được Từ Thần rồi, hai người bọn họ xoa tay, vội vàng hỏi: "Đồ tốt gì? Số lượng bao nhiêu? Có phải là Hoàng Hoa Lê Hải Nam không?" Từ Trần vội vàng ra hiệu chỉ ra bên trong, nói: "Đúng, là Hoàng Hoa Lê Hải Nam và Tiểu Diệp tử đàn, tổng cộng chín cây rưỡi! Tất cả đều là cực phẩm!" Hai người sững sờ, nhìn nhau nói: "Không phải chứ? Đã lâu lắm rồi tôi chưa gặp được lô hàng Hoàng Hoa Lê Hải Nam cực phẩm nào cả? Người này vừa đến đã bán chín cây rưỡi? Anh đùa với tôi đó hả?" Từ Thần không nói thêm câu gì, trực tiếp kéo hai người họ đi tới trước xe bán tải biển xanh, chiếu đèn vào trong rồi nói: "Hai anh tự xem đi." Lúc này, hai người bọn họ nửa tin nửa ngờ nhìn vào trong thùng xe, mùi hương trong xe bay về phía họ, cùng với hoa văn đặc trưng của Hoàng Hoa Lê Hải Nam trên mặt cắt ngang, để bọn họ trong nháy mắt cùng nhau trợn to mắt! Thời khắc này, bọn họ quả thực không thể tin được vào mắt của bản thân! Trời ạ! Đây thực sự là Hoàng Hoa Lê Hải Nam! Cả hai không nói một lời, cùng nhau leo lên xe, cầm theo dụng cụ và đèn soi, bắt đầu kiểm tra cây gỗ ở bên trong. Một đám người vây xem bị shock nặng. Điều này có nghĩa là gì? Có nghĩa là người thanh niên trông có vẻ bình thường này thực sự là đại gia ngầm! Người ta chỉ cần tùy ý phẩy tay một cái, là đã tiến hành một cuộc làm ăn 50 triệu rồi! Chúa ơi. Sốc quá phải không? Hai người vừa tới không hổ là người chuyên nghiệp. việc kiểm tra diễn ra rất nhanh. Chỉ trong chốc lát đã cầm theo dụng cụ bước ra ngoài. Trong chớp mắt này, Từ Thần còn có Lâm Phong, thậm chí thêm cả người đàn ông trung niên lúc trúc đều thấy được rõ vẻ khiếp sợ trên mặt hai người họ! "Tôi chưa từng thấy loại gỗ nào tốt như vậy trong đời!" Một trong hai người cảm khái. "Đúng vậy, có thể được một lúc được nhìn thấy nhiều Hoàng Hoa Lê Hải Nam như vậy đúng thực sự là một niềm hạnh phúc trong suốt quãng đời này!" Người còn lại cũng phụ họa theo, suy nghĩ một chút, lại đột nhiên cười rộ lên. "Thật không biết mấy lão già kia khi biết vẫn còn loại gỗ tốt như này sẽ phản ứng như thế nào, chậc chậc, mong chờ ghê!" Nói xong, hai người không thèm quan tâm, để ý đến ánh mắt của người khác, cứ thế nhìn nhau rồi bắt đầu cười ha hả! Từ Thần không ngắt lời bọn họ. Tuy chức vị của Từ Thần là quản lý tiền sảnh, thế nhưng dù sao cũng không phải là vị trí chuyên môn gì, bởi vậy địa vị của ông ta trong công ty vẫn ở dưới hai người họ. Mãi tận đến khi hai người tỉnh táo lại, mới đặt câu hỏi: "Đây là gỗ của ai? Văn Ngoạn Hiên chúng tôi mua hết!" Từ Thần lúc này mới nhanh chân tiến lên, khẽ mỉm cười nói: "Là của ngài đây ạ, hai người ước tính tổng giá trị của số gỗ này đi ạ, để tôi thanh toán hết một lần cho ngài ấy." Tới lúc này hai người bọn họ mới nhìn Lâm Phong. Đánh giá trên dưới một lượt, phát hiện ra là một thanh niên bình thường trẻ tuổi, quần áo trên người không vượt quá 300 tệ. Đoán chừng là người cùng khổ bỗng nhiên phất lên. "Lấy toàn bộ lô hàng này với giá 60 triệu, đây là giá cao nhất tính tới thời điểm hiện tại rồi, nếu cậu không tin có thể đi hỏi những chỗ khác, Văn Ngoạn Hiên chúng tôi có thể thanh toán hết cho cậu trong một lần, giá ở những chỗ khác không được bằng chỗ chúng tôi đâu, còn khó có thể thanh toán ngay được nữa."