Chương 23: Mua quần áo

Nông Dân Làm Giàu Gà Trống Nuôi Con

Mại Điêu Đích Nhân 09-03-2024 21:04:17

"Đại Bạch Đại Bạch! Mình có thể vẽ cho bạn một bức tranh được không?" "Đại Bạch Đại Bạch! Tiểu bảo bảo của bạn thật nhiều nha! Sao trông giống như hạt vừng nhỏ vậy?" "Đại Bạch Đại Bạch! Bạn có đói không? Muốn ăn cái gì không?" Sau khi Lâm Phong đi ra khỏi không gian, thấy Lâm Thiến Thiến cứ ngồi chồm hổm dưới đất, hai cánh tay nhỏ đàng hoàng đặt ở trên bàn trà, cái đầu nhỏ thì vươn về phía trước, hai con mắt to tròn vo nhìn chằm chằm cá chép Đại Bạch bơi qua bơi lại ở trong nước. Lâm Phong dở khóc dở cười: "Thiến Thiến ngoan, không thể dùng tay bắt, các bé cá con quá nhỏ, đợi lát nữa ba ba làm xong cơm thì mình ăn cơm, biết không?" Thiến Thiến đáp: "Thiến Thiến biết rồi!" Lúc này Lâm Phong mới an tâm đi làm cơm. Khoảng 1 giờ sau. Lâm Phong bưng hai món ăn một món canh đi tới, dắt Thiến Thiến vẫn còn đang chăm chú ngắm cá đi rửa tay, sau đó đơm cho Thiến Thiến một chén cơm, gắp cho con gái rau xà lách dầu hàu, thịt kho tàu. Không ngờ cô con gái bé bỏng lại ôm cái chén nhỏ, ngồi xổm bên cạnh chậu sứ trắng, vừa nhìn vừa ăn. "Thiến Thiến, sao ăn cũng phải nhìn cá vậy con?" Lâm Phong dở khóc dở cười hỏi. "Bởi vì Thiến Thiến phải vẽ Đại Bạch nha!" Cô bé trả lời vô cùng nghiêm túc. Lâm Phong bị đánh bại. Được rồi. Có lẽ thế giới của họa sĩ nhí thực sự không thể hiểu được!! Ăn cơm xong, Thiến Thiến xem phim Heo Peppa. Rửa chén đũa xong, Lâm Phong cũng cùng Thiến Thiến xem Heo Peppa, hai cha con cùng nhau cười ngả cười nghiêng hạnh phúc. Đêm trôi qua thật nhanh. Ngày hôm sau, chính là ngày nghỉ của Thiến Thiến. Lâm Phong sớm đã quyết định đưa Thiến Thiến đi mua quần áo. Sáng sớm, Lâm Phong đã thức dậy, nấu cháo cho Thiến Thiến, luộc một quả trứng, lại rót một ly sữa, lúc này Lâm Phong mới kêu Thiến Thiến rời giường. Cô nhóc hiếm khi nằm ỳ không muốn dậy, song vừa nghe Lâm Phong muốn dẫn mình đi mua quần áo cùng giầy, bèn vui vẻ nhảy dựng lên từ trên giường, thậm chí cũng không cần Lâm Phong kêu, tự mình ngoan ngoãn đi đánh răng rửa mặt! Lâm Phong quả thực dở khóc dở cười. Niềm vui của con nít thật đơn giản! "Ba ba! Thiến Thiến ăn no rồi!" Thiến Thiến nói xong, bèn đưa cái chén đã ăn sạch sành sanh của mình ra cho ba coi, khuôn mặt nhỏ nanh tươi cười vô cùng rực rỡ. Lâm Phong ngón tay cái lên về phía con gái, anh cũng ăn xong cháo trong chén, sau đó hướng về phía Thiến Thiến nói: "Thiến Thiến giúp ba ba đi cho Đại Bạch ăn, ba ba rửa chén xong sẽ dẫn con đi mua quần áo, có được hay không?" "Dạ! Thiến Thiến thích cho Đại Bạch ăn cơm!" Cô bé hài lòng nhảy nhót đi cho cá chép ăn. Lâm Phong thì rửa chén đũa, hai cha con làm xong tất cả mọi chuyện rồi rời khỏi nhà đã là một tiếng sau rồi. Thiến Thiến đi gõ cửa của bà Hoàng, bên trong mãi không có tiếng bà đáp lại. "Ba ba, bà Hoàng không có nhà sao?" Thiến Thiến ngoẹo đầu nhỏ hỏi. Lâm Phong khóa cửa lại, cười sờ sờ đầu của Thiến Thiến: "Ngày hôm qua bà Hoàng gọi điện cho ba ba, nói bà ra nước ngoài chơi với chú! Phải qua một thời gian nữa mới có thể trở về!" Thiến Thiến chu cái miệng nhỏ, trông rất cô đơn nói: "Nhưng Thiến Thiến sẽ nhớ bà." "Vậy chờ bà Hoàng trở về, chúng ta sẽ tới gặp bà, có được hay không?" Lâm Phong ôm lấy cô con gái nhỏ, thấy cô bé lại hoạt bát vui vẻ, anh cười hôn lên trên đầu của con gái. "Dạ!" Thiến Thiến vui vẻ đáp, hai cha con xuống lầu, Lâm Phong khởi động xe điện ba bánh, Lâm Thiến Thiến nhoi nhoi ngồi lên, sau đó giơ cánh tay nhỏ bé núc ních thịt lên thật cao, hài lòng hô: "Xung phong!" "Xung!" Lâm Phong cũng phối hợp hô một tiếng, xe điện ba bánh màu xanh đen lái ra khỏi tiểu khu, hướng về phía trung tâm mua sắm. Nửa giờ sau, Lâm Phong mang theo Lâm Thiến Thiến đến trung tâm mua sắm. Lâm Phong rất ít tới chỗ như thế, đồ trong trung tâm mua sắm giá cả cũng rất cao, lúc trước anh đây không kiếm được bao tiền, đều là các nữ nhân viên trong công ty, lúc đi mua đồ bành cho con sẽ mua giúp Lâm Thiến Thiến vài bộ. Đương nhiên Lâm Phong cũng sẽ trả tiền. Nhưng những bộ đồ đó đều rất rẻ, phần lớn đều là hàng giảm giá, hoặc là khuyến mãi, đa phần không cao hơn 30 tệ một bộ. Hết cách rồi, đàn ông một mình nuôi con thì khá tuềnh toàng, nói câu khó nghe, có thể nuôi Thiến Thiến lớn, bảo đảm cô bé ăn no mặc ấm, cũng rất không dễ dàng rồi! Nhưng giờ Lâm Phong kiếm được tiền, anh muốn con gái của mình sống tốt hơn. Chở Lâm Thiến Thiến đỗ xe vào bãi, lúc này Lâm Phong mới ôm Thiến Thiến xuống xe. Hai cha con dựa theo mũi tên chỉ dẫn, tìm được thang máy tốc hành, vào trung tâm mua sắm. Đây vẫn là lần đầu tiên Thiến Thiến tới trung tâm mua sắm lớn như vậy, hai con mắt to tròn lập tức bừng sáng! Cô bé hạnh phúc giống như chú chim sổ lồng, nhảy nhót tới nhảy nhót lui, thậm chí còn kéo tay của Lâm Phong lắc lắc! Vô cùng hài lòng! "Ba ba! Nơi đây thật lớn! Thật đẹp nha ba ba!" Lâm Thiến Thiến đang chỉ bóng đèn treo cao trên đầu của cô bé. Những vị trí treo của các bóng đèn này được thiết kế đặc biệt. Ánh sáng màu cam ấm áp sáng sủa, trên gạch men sứ trắng tinh phản chiếu ra bóng sáng ngời, cô bé ngồi xổm người xuống, chỉ về phía những làn ánh sáng đó với vẻ tò mò và ngạc nhiên: "Ba ba, mấy cái này không rớt xuống sao? Những chiếc đèn này thật sự rất đẹp!" Lâm Phong nhanh chóng kéo con gái lên, vỗ vỗ bụi bặm dính trên tay đôi bàn tay nhỏ bé, kiên nhẫn giải thích: "Sẽ không đâu Thiến Thiến, những chiếc đèn này rất chắc chắn, đi thôi, ba ba dẫn con đi mua quần áo!" Hiện tại Thiến Thiến quả thực hóa thành đứa bé tò mò, nếu Lâm Phong không ngăn cô bé, chắc cô bé có thể hỏi đến ngày mai! Lâm Phong dựa theo bảng chỉ dẫn, mang theo Lâm Thiến Thiến đi lên lầu ba. Đi thẳng lên thang máy, Lâm Thiến Thiến vừa tò mò vừa sợ. Đến lầu ba, dãy quần áo trẻ em rực rỡ thu hút sự chú ý của Thiến Thiến cùng Lâm Phong. "Oa oa oa! Ba ba! Chiếc váy này đẹp quá!" Thiến Thiến nhảy lên, vui vẻ đến kêu to. Lâm Phong chỉ có thể chầm chậm chạy theo Thiến Thiến vào một cửa hàng quần áo trẻ em. "Xin hỏi anh muốn mua quần áo cho vị cô bé xinh đẹp này sao ạ?" Nhân viên cửa hàng cười hỏi. Lâm Phong vội vàng nói: "Ừ, mua đồ cho cô bé, em xem bộ nào thích hợp cho em mặc giúp anh." "Những bộ đồ trong này đều là áo quần vừa mới chuyển đến cửa hàng, hai người cứ thoải mái nhìn nhìn." Lâm Phong dắt Thiến Thiến đi tới, quả nhiên, đỏ thẫm, da cam, vàng, xanh lá, xanh thẫm, xanh da trời, tím, tất cả các màu mà trẻ em thích đều đầy đủ hết! Anh tìm một chiếc váy Minion, nhìn kích cỡ, nó chỉ lớn hơn Thiến Thiến một chút, để con gái mặc là vừa đẹp.