Chậc!
Quả anh đào này cũng to quá rồi đó?
"Thứ này nhất định có thể hot!"
Gã rốt cuộc đã có hứng thú, xoay người nói với trợ lý.
"Chúng ta nhanh quay clip đi!! Anh cảm thấy tư liệu thực tế này rất tốt Lần đầu tiên trên Internet được ăn quả anh đào to cỡ quả bóng bàn! Tuyệt đối rất tốt!"
Trợ lý cũng thấy cơ hội làm ăn, vội ký hợp đồng với Lâm Phong, mang theo quả anh đào cùng Kính Hãn Thanh trở về.
Lâm Phong được thông báo rằng ngày mai mới có thể xem được clip, dù sao quay phim cắt ghép chỉnh sửa biên tập gì gì đó, đều cần thời gian nhất định.
Ngày mai, đã là tốc độ nhanh nhất rồi.
Lâm Phong cũng biết, làm clip cũng tốn rất nhiều công sức.
Anh lái xe ba bánh, mua gia vị còn thiếu trong nhà, lúc này mới đi về nhà.
Vừa mới đẩy cửa ra, chỉ nghe thấy tiếng nước rào rào ở trong nhà.
Lâm Phong sửng sốt.
Ban đầu anh còn tưởng rằng trong nhà có trộm, đợi thấy nước văng trên bàn uống trà thì anh mới phát giác, đây là kiệt tác của cá chép trắng.
Anh vui vẻ đi cất đồ, sau tới xem thì lập tức kinh ngạc!
Chỉ thấy trong chậu sứ trắng, cá chép trắng vui sướng bơi qua bơi lại, mà ở bên cạnh của nó, hơn trăm quả trứng cá nhỏ như vừng đen quay xung quanh ở bên cạnh, một mảng đen như mực, trông vô cùng chấn động!
Đây là...
Cá chép trắng sinh tiểu bảo bảo rồi? !
Trong chậu sứ trắng, cá chép trắng dường như cảm giác được điều gì đó, vẫy vẫy đuôi, Lâm Phong vội lấy từ thức ăn cho cá ở cái túi để bên cạnh, bỏ vào trong nước.
Cá chép trắng sinh bảo bảo, tiêu hao không nhỏ, nhanh chóng ăn hết sạch số thức ăn vừa bỏ xuống.
Lâm Phong thấy thế, biết lần này quá đói rồi, lập tức bỏ thêm chút thức ăn, lúc này cá chép trắng ăn còn dư lại mấy viên, ý bảo mình ăn no rồi.
Nhìn đống trứng cá chép trông giống như hạt vừng đen nhỏ, Lâm Phong thầm hiểu, chỉ cần số này trong số trứng cá chép này có một hai con giống như ba của chúng, anh sẽ lời to.
Lâm Phong bưng chậu sứ trắng cho vào trong bếp, lắc mình tiến vào không gian, múc một muỗng nước linh tuyền ra thay nước cho cá chép trắng, sau khi thấy cá chép vô cùng thích thú vỗ vỗ mặt nước, anh cũng thầm thở phào nhẹ nhõm.
Hôm nay là ngày rảnh rỗi hiếm có, Lâm Phong chuẩn bị đi mua một chiếc xe van loại nhỏ, hiệu Ngũ Lăng Hồng Quang cũng rất tốt.
Sẽ không quá lớn, cũng sẽ không quá nhỏ, chuyên chở hàng hoá gì gì đó cũng thuận tiện.
Dù sao đã đến lúc của những chuyến hàng khối lượng lớn, nếu anh vẫn lại xe điện ba bánh thì sẽ rất bất tiện, gần thì còn đỡ, nếu như xa một chút, xe ba bánh dễ hết điện, dừng ở nửa đường sẽ không hay.
Lâm Phong tùy tiện làm vài món để lót dạ, sau đó cầm lấy chìa khoá rời nhà, xuất phát đến hãng xe Ngũ Lăng Hồng Quang.
Nhân viên cửa hàng rất nhiệt tình, thấy Lâm Phong đến, vội bước ra tiếp đón hỏi: "Quý khách xin hỏi có cần trợ giúp gì không ạ?"
Lâm Phong nói: "Tôi muốn mua một chiếc xe van Ngũ Lăng Hồng Quang cơ bản nhất, tốt nhất là loại có thể dỡ ghế ngồi phía sau để chở hàng, có đề cử gì không?"
Nhân viên cửa hàng cười tươi, mời Lâm Phong đi vào trong, chỉ vào một chiếc Ngũ Lăng Hồng Quang kiểu dáng cơ bản nhất nói: "Mẫu xe này là mẫu bán chạy nhất tại cửa hàng của chúng em, thỏa mãn đủ loại nhu cầu, giá khoảng 75000 tệ, nếu như ngài muốn, giá cả có thể thương lượng."
Lâm Phong không hiểu biết gì về xe, hắn dạo quanh chiếc xe van này qua một vòng, phát hiện nó đáp ứng đầy đủ nhu cầu của mình, lập tức nói: "Tôi có thể lên xe trải nghiệm được không?"
"Đương nhiên có thể!"
Nhân viên cửa hàng vui vẻ nhiệt tình, vội chạy lên mở cửa xe cho Lâm Phong, hướng về phía Lâm Phong nói: "Ngài có thể thử cảm giác một chút, nếu muốn thử cảm giác lái xe, bãi đỗ xe bên ngoài của chúng em có nơi để thử lái xe."
Lâm Phong đầu tiên là đi tới thử cảm giác một chút, bao gồm điều hòa gì gì đó đều rất tốt.
Lập tức miễn đi quá trình lái thử, trực tiếp nói với nhân viên cửa hàng: "Vậy chiếc này đi, giúp tôi làm hoá đơn."
Nhân viên cửa hàng vội đi làm hoá đơn tính tiền.
Nói không phải kích động là giả.
Hiện tại Lâm Phong tuy kiếm được tiền, thế nhưng sẽ không thực tế nếu muốn anh ngay lập tức mua một chiếc siêu xe nào đó.
Hắn không biết nông trường không gian này tới như thế nào, có lẽ ngày nào đó sẽ biến mất không chừng.
Điều hiện giờ hắn phải làm, chính là trong lúc bàn tay vàng này còn tồn tại, tranh thủ kiếm thật nhiều tiền!
"Hoá đơn làm xong rồi, mời ngài tới ký tên ạ."
Nhân viên bán hàng nói, Lâm Phong ký tên, lại giao tiền đặt cọc.
"Cửa hàng chúng em hiện không có loại xe này, chiếc này là để trưng bày, bán cho ngài không được tốt lắm, giờ ngài giao tiền đặt cọc, khoảng 5 ngày sau tới lấy xe được không ạ?"
"Có thể."
Lâm Phong nói: "Chuyện biển sổ bên các cậu cũng lo giúp tôi luôn."
Nhân viên cửa hàng có hơi khó xử: "Chuyện này thì được, chỉ là bên em cũng tìm người làm, phải đóng tiền, quý khách ngài muốn muốn để chúng ta làm cũng không phải không được, chỉ là phí thủ tục..."
Ngũ Lăng Hồng Quang không phải xe sang, lợi nhuận cũng chỉ bình thường.
Làm biển số còn phải tốn 200 tệ đấy!
Lâm Phong nói: "Tiền thì 5 ngày sau tới lấy xe tôi sẽ thanh toán một thể, vậy làm phiền các chú rồi."
"Vậy được ạ! 5 ngày sau quý khách cứ trực tiếp tới lấy xe là được! Đến lúc đó biển số... bên em đều sẽ cho lo xong cho ngài!"
Nhân viên cửa hàng vui vẻ nói.
Lâm Phong gật đầu, rời khỏi cửa hàng xe Ngũ Lăng Hồng Quang.
Loay hoay nãy giờ cũng mất gần buổi chiều.
Lâm Phong lái xe điện ba bánh, đi đón Lâm Thiến Thiến tan học.
Lâm Thiến Thiến đeo chiếc cặp nhỏ, hấp ta hấp tấp chạy tới bên cạnh xe của Lâm Phong, hướng về phía Lâm Phong nói: "Ba ba, ngày hôm nay trong nhà trẻ mới tới một giáo viên, nói là muốn xem Thiến Thiến vẽ, Thiến Thiến đã vẽ nhà của ba con mình đó ba ba, thầy còn khen Thiến Thiến nữa cơ!"
Cô bé được người ta khen vô cùng vui sướng, cười tít cả mắt.
Lâm Phong đang de xe ra ngoài, nghe vậy nói: "Thật sao? Giáo viên ấy khen con cái gì?"
Thiến Thiến cởi chiếc cặp nhỏ đeo trên lưng xuống, cánh tay nhỏ một tay giữ cặp, một tay lấy bức tranh.
Lâm Phong nghiêng đầu nhìn, lập tức kinh ngạc.
Đây rõ ràng chính là con cá chép trắng của nhà mình, tuy con gái vẽ còn chưa hoàn toàn giống, thế nhưng thần thái này, bao gồm cả màu vẽ gì gì đó, thật sự trông khá bắt mắt!
"Ba ba! Thiến Thiến vẽ có đẹp hay không ạ?"
Thiến Thiến ưỡn cao lồng ngực nhỏ bé kiêu ngạo hỏi.
Lâm Phong tăng tốc lái qua đèn xanh, cười nói: "Đương nhiên rồi! Thiến Thiến vẽ là đẹp nhất!"
"Giáo viên kia cũng nói Thiến Thiến vẽ đẹp, dường như nói muốn cho Thiến Thiến đi tham gia trận đấu gì gì đó, Thiến Thiến không nghe rõ, nhưng cô giáo Lệ Lệ còn thưởng cho Thiến Thiến kẹo que nữa đó!"
Cô bé lí lắc lấy ra một cây kẹo que từ trong túi áo, cẩn thận từng li từng tí mở lớp bao ngoài, đầu lưỡi mịn màng liếm ở phía trên.
Lâm Phong nhìn thoáng qua, dặn dò: "Ăn xong nhớ súc miệng, nếu không răng sẽ bị sâu đó nha con!"
Thiến Thiến ngoan ngoãn gật đầu.
Ba, con gái hai người lại theo thường lệ đi mua đồ ăn, rồi mới về nhà.
Thiến Thiến vừa về tới nhà lập tức nhìn thấy cá chép sinh ra một đống trứng cá bảo bảo, lập tức mừng rỡ nhảy nhót liên tục!
"Sinh bảo bảo rồi sinh rồi! Thiến Thiến muốn xem!"
Con gái quấn quá chặt, Lâm Phong bất đắc dĩ, chỉ có thể đem chậu sứ trở về lại phòng khách.
Trước đây Lâm Phong sợ để chậu sứ ở trên bàn trà, con gái bé bỏng Lâm Thiến không cẩn thận sẽ vô tình làm rớt nó.