- Xin hỏi các hạ, thập chuyển là như thế nào?
Thạch Mục hỏi.
- Theo ý kiến của ngươi, cửu chuyển là như thế nào?
Bóng người mơ hồ không trả lời vấn đề của Thạch Mục, hỏi ngược lại.
- Nhất chuyển chí dương, nhị chuyển chí âm, tam chuyển âm dương hợp nhất, diễn ngũ hành, biết thiên địa. Từ tứ chuyển tới bát chuyển tiềm tu đạo ngũ hành, đi ngược lại trục nguyên ban đầu. Thậm chí cửu chuyển ngũ hành hợp nhất, trở lại nguyên trạng. Huyền Công đại thành, đoạt tạo hóa thiên địa, cùng tồn tại với nhật nguyệt.
Thạch Mục chỉ thoáng trầm ngâm một lát, đáp như vậy.
- Không sai, Huyền Công đại thành, đạo pháp thiên địa, sẽ thành chí tôn. Đối với Đế Quan đã bao trùm giới này, ngay cả chí tôn thì có ích lợi gì?
Bóng người mơ hồ hỏi.
Thạch Mục nghe vậy, tâm thần chấn động mạnh. Hình như ở trong một tích tắc này hắn đx hiểu rõ điều gì đó, nhưng hình như lại không có hiểu được gì cả.
- Không phá thì không xây được. Muốn dựng lại trước tiên phải phá. Duy nhất chỉ có phá rồi sau đó dựng lại, vừa tiến hành dưỡng dục cùng lúc, để cầu siêu thoát.
Bóng người mơ hồ nói, thoải mái một chỉ điểm ra, ngón tay duỗi về phía mi tâm của Thạch Mục.
Thạch Mục thấy vậy, biến sắc.
Một ngón tay này nhìn như không nhanh. Nhưng lấy thực lực của hắn bây giờ không ngờ hoàn toàn không có cách nào tránh né được, tùy ý để ngón tay của hắn rơi vào mi tâm của mình.
Ầm ầm!
Trong đầu hắn có cảm giác giống như dời sông lấp biển. Hình như một ngón tay này hạ xuống, hóa thành một tin tức huyền diệu, toàn bộ dũng mãnh tràn vào đầu óc của hắn.
Thân thể Thạch Mục chấn động, hai mắt trợn thật lớn.
Lúc trước cảm ngộ chỉ là mơ mơ hồ hồ, hiện tại đột nhiên lại rõ ràng hơn vài phần. Trước mắt là một mảnh ánh sáng trắng, dường như đẩy ra một cánh cửa. Một cảnh giới hoàn toàn mới hiện ra ở trước mắt.
Lúc này, bóng người mơ hồ giống như khẽ gật. Sau đó toàn thân hắn có linh quang chớp động, thân hình chậm rãi biến mất...
Giữa không trung Thiên Đình, năm viên tinh cầu đã chỉ còn kích thước bằng ba phần so với ban đầu. Trong đó còn có linh lực ngũ hành dồi dào đang cuồn cuộn không ngừng phát ra, tiếp tục cuồn cuộn không ngừng rót vào bên trong thân thể của Thạch Mục.
Theo những linh lực ngũ hành rót vào, thân thể Thạch Mục vẫn diễn ra tất cả cảnh tượng đột ngột nổ tung thậm chí sống lại.
Lúc này, khắp khu vực Thiên Đình đã hoàn toàn bị ánh sáng của đại trận Vạn Linh Huyền Môn bao phủ. Một uy áp vô cùng nặng nề lộ ra từ trên bầu trời, đặt ở trên người mỗi một người. Người có tu vi hơi yếu, ngay cả đứng thẳng lên cũng khó khăn.
Người của đại quân Thiên Đình và đại quân liên minh còn đang chém giết. Chỉ có điều chính bởi vì bị đại trận Vạn Linh Huyền Môn ảnh hưởng, ưu thế của đại quân Thiên Đình trái lại không có cách nào thi triển ra. Lúc này đại quân liên minh bị bao vây chặt chẽ xung quanh. Chỉ có điều còn không có bị hoàn toàn đánh tan.
Bên kia, cuộc chém giết giữa Đế Quan và Lịch Thăng, Yên La đã hoàn toàn tiến vào tình trạng gay cấn.
Lúc này trên người Đế Quan hiện ra một chiến giáp năm màu, tản ra từng trận hào quang trùng thiên và linh áp vô cùng to lớn.
Bộ chiến giáp này không ngờ tương đương với Phiên Thiên Côn, đại ấn màu vàng. Hiển nhiên chúng có cùng một cấp bậc.
Lúc này đại ấn màu vàng biến hóa đến kích thước giống như một ngọn núi nhỏ. Phía trên hiện ra từng phù văn màu vàng cổ xưa, tản ra uy áp vô cùng nặng nề.
Trên đại ấn có ánh sáng màu vàng không ngừng rung động. Mỗi một lần lóe lên, liền có một ảo ảnh đại ấn giống như thực chất lao ra, đánh về phía hai người Lịch Thăng.
Lúc này trong tay hắn cũng có thêm một cây chiến thương màu bạc chói mắt. Xung quanh thân thương có một chút linh quang lóe lên, giống như ngôi sao trong bầu trời đêm. Hiển nhiên cũng là một linh bảo cực kỳ trân quý.
Chiến thương vung lên, lập tức hiện ra mấy trăm thương ảnh màu bạc, phối hợp với ảo ảnh đại ấn màu vàng khắp bầu trời, ùn ùn kéo đến, đè ép về phía đối diện.
Đối mặt với thế tấn công cường đại của Đế Quan như vậy, hai người Lịch Thăng không hề lui về phía sau.
Toàn thân Lịch Thăng thiêu đốt loại ngọn lửa màu xanh này. Thân thể hắn lớn lên mấy lần, hóa thành một người khổng lồ hỏa diễm.
Lúc này diện mạo trên mặt hắn thoạt nhìn lại già thêm vài phần. Uy áp giống như núi như biển từ trên người hắn tản ra. So với Đế Quan mặc dù có chút thua kém, chỉ có điều cũng chênh lệch rất nhỏ.
Hai tay Lịch Thăng liên hoàn đánh ra, từng cự chưởng hỏa diễm màu xanh bay ra.
Những ngọn lửa màu xanh này nhìn như bình thường, uy lực lại đáng sợ cực kỳ. Bất luận là ảo ảnh đại ấn màu vàng, hay thương ảnh màu bạc, vừa đụng đến ngọn lửa màu xanh, lập tức bị đốt cháy biến mất.
So sánh với Lịch Thăng, lúc này Yên La lại có vẻ tương đối bình thường. Bất luận là thi triển công pháp hay lấy ra pháp bảo, cũng không có gì thay đổi.
Chẳng biết từ lúc nào Thất Bảo Diệu Thụ đã hóa thành một đại thụ bảy màu cao chừng nghìn trượng, đứng vững ở trước người hắn. Vô số rễ cây rất lớn cắm xuống dưới đất.
Sắc mặt Yên La nghiêm nghị, trong miệng lẩm bẩm vài từ, không ngừng đánh ra pháp quyết.
Trên Thất Bảo Diệu Thụ lúc này nhanh chóng mọc ra không ít lá cây. Bảy chạc cây cực lớn giống như từng xúc tu có sinh mạng không ngừng vung vẩy, bảo vệ cho Lịch Thăng, ngăn cản những thương ảnh ánh sáng màu vàng.
Trong mắt Lịch Thăng có ánh sáng mãnh liệt lóe lên. Hắn quay đầu nhìn về phía Yên La đang ở bên cạnh, trong mắt lóe lên một tia thâm ý.
Yên La kín đáo gật đầu một cái. Đột nhiên hai tay nàng vung lên, bấm động pháp quyết.
Thất Bảo Diệu Thụ chấn động mạnh một cái. Hào quang bảy màu tăng mạnh. Lá cây mọc ở phía trên rơi xuống, lập tức bắn ra, phát ra những âm thanh phá không xùy xùy cực kỳ chói tai, ùn ùn bay về phía Đế Quan.
Mỗi mảnh lá rụng đều tản ra hào quang bảy màu, che khuất bầu trời.
- Hừ, chút tài mọn!
Đế Quan tận mắt nhìn thấy cảnh tượng này, hừ lạnh một tiếng. Trong miệng hắn niệm chú ngữ, một ngón tay điểm về phía đại ấn màu vàng.
Đại ấn màu vàng phát ra những tiếng gió vù vù. Phía trên, các linh văn cũng phóng ra. Phía mặt ngoài tản ra ánh sáng màu vàng lặng lẽ chấn động.
Từng vòng sóng gợn màu vàng từ trên đại ấn chấn động ra. Trên gợn sóng hiện ra từng ngọn lửa màu vàng. Đó chính là bí thuật thi triển ra trước đó.
Xuy xuy xuy!