Trong mắt Thạch Mục lóe lên ánh sáng lạnh lẽo, chậm rãi nói.
- Ha ha ha, cái này ta tất nhiên hiểu rõ. Ngươi yên tâm, tính mạng của ta lúc này nằm ở trong tay của ngươi. Ta tuy rằng đã tồn tại qua không ít năm tháng, nhưng còn sống chưa có đủ, cũng không muốn chết.
Thủy Linh Tử cười ha ha nói.
Ánh sáng lạnh lẽo trong mắt Thạch Mục chậm rãi biến mất. Chỉ có điều cảnh giác trong lòng không giảm chút nào.
- Có chuyện ta hỏi ngươi một chút. Vừa rồi ngươi nói Phiên Thiên Côn của ta là Huyền Thiên Linh Bảo. Điều này lại là có ý gì?
Thạch Mục chợt nghĩ tới một chuyện, hỏi.
- Huyền Thiên Linh Bảo thật ra cũng là một loại linh bảo, là cách gọi của tu sĩ thượng cổ chúng ta. Không biết bây giờ các ngươi gọi như thế nào. Chỉ có điều chỉ có linh bảo vốn có không đại thần thông, mới có thể nhận lấy tiếng xưng hô này. Uy lực của mỗi món Huyền Thiên Linh Bảo đều kinh thiên động địa. Cho dù ở thời kỳ thượng cổ, Huyền Thiên Linh Bảo cũng cực ít. Không ngờ trong tay ngươi lại có một cái.
Thủy Linh Tử nói, giọng nói mơ hồ có chút hâm mộ.
Thạch Mục có chút kinh ngạc nhìn Phiên Thiên Côn trong tay. Khó trách hắn vẫn cảm giác uy lực Phiên Thiên Côn này vượt xa tất cả linh bảo. Hắn vốn không ngờ đây là Huyền Thiên Linh Bảo cao hơn so với linh bảo một cấp.
- Đúng rồi. Huyền Minh Thần Châu bị ngươi đánh ra một vết nứt. Trong linh tuyền có Lam Miểu Chân Thủy. Ngươi cũng sử dụng không nhiều như vậy, không bằng phần cho ta phân nửa, để cho ta chữa trị vết nứt của Huyền Minh Thần Châu!" Thủy Linh Tử nhìn về phía linh tuyền bên cạnh, mở miệng nói.
- Có thể. Chỉ có điều ngươi vừa nói, có biện pháp khiến cho ta nhanh chóng tiến giai đến Thần Cảnh trung kỳ. Nói phương pháp cho ta biết, ta lại cho ngươi một nửa Lam Miểu Chân Thủy.
Chân mày Thạch Mục nhíu lại, nói.
- Ngươi lại nói xem, ngươi đối với Thần Cảnh trung kỳ, hiểu bao nhiêu?
Thủy Linh Tử liếc mắt nhìn Thạch Mục, gật đầu, hỏi.
- Thần Cảnh trung kỳ chính là lấy thân luyện hư, dưỡng thành nguyên thần bản mạng.
Thạch Mục mở miệng nói.
Trước đây Lịch Thăng đã nói cho hắn biết về điều này.
- Không sai. Chỉ cần dưỡng thành nguyên thần bản mạng, liền có thể đạt được Thần Cảnh trung kỳ. Mặc dù bởi vì mỗi người tu luyện công pháp khác nhau, các nguyên thần bản mạng của mỗi người cũng không giống nhau. Tuy nhiên tất cả nguyên thần bản mạng, phần lớn đều có thể thuộc về nhóm ngũ hành.
Thủy Linh Tử nói.
Thạch Mục gật đầu. Cái này là chuyện đương nhiên. Ngũ hành vốn chính là cơ sở của thế giới này.
- Muốn ngưng luyện nguyên thần bản mạng, lại tuyệt đối không phải là chuyện dễ dàng. Đầu tiên cần tu vi tăng lên tới Thần Cảnh sơ kỳ đỉnh phong, có tác dụng đủ nguyên khí trùng kích cảnh giới. Thứ hai chính là cần phải lĩnh ngộ sâu sắc một thuộc tính lực pháp tắc nào đó... Những điều kiện này, ngươi cơ vốn đã đạt được. Ta thấy công pháp ngươi tu luyện chính có thiên hướng thuộc tính hỏa, cũng tu luyện không ít bí thuật thuộc tính hỏa. Cho nên ngươi ngưng luyện nguyên thần bản mạng chắc cũng là nguyên thần thuộc tính hỏa. Ở trên pháp tắc thuộc tính hỏa đã có lĩnh ngộ thâm hậu. Cho nên mặc dù không có ta chỉ điểm, sau này ngươi cũng có thể tu luyện tới Thần Cảnh trung kỳ. Chỉ là thời gian dài hay ngắn mà thôi.
Thủy Linh Tử nói.
Thạch Mục nghe được lời nói này, dường như suy nghĩ tới điều gì, trầm ngâm một chút, không nói gì.
- Tuy rằng ta tu luyện không phải là công pháp thuộc tính hỏa. Chỉ có điều trước đây ta đã từng ngẫu nhiên nhận được một môn pháp môn ngưng luyện nguyên thần hỏa diễm, có thể trợ giúp ngươi trong thời gian ngắn, nâng cao lĩnh ngộ trên diện rộng đối với pháp tắc thuộc tính hỏa.
Thủy Linh Tử phất tay phát ra một luồng ánh sáng trắng. Bên trong mơ hồ có thể nhìn thấy vô số chữ nhỏ cuồn cuộn.
khẩu quyết
Tâm niệm Thạch Mục thoáng động. Một luồng thần thức quấn ở trên ánh sáng trắng. Trong đầu hắn lập tức hiện ra một trang thâm thuý huyền ảo.
Hắn thoáng tìm hiểu, nhất thời mừng rỡ.
Trang khẩu quyết này cực kỳ huyền diệu. Chỉ mới tìm hiểu một chút, chân khí Đại Hoang trong cơ thể mơ hồ liền có xu thế điên cuồng phun ra. Nhất là trong cơ thể rất nhiều lực hỏa diễm còn có phản ứng kịch liệt.
Thạch Mục hít sâu một hơi, đè ép chân khí lưu chuyển trong cơ thể xuống, trong lòng có ý niệm chuyển động.
Lấy hiểu biết của hắn đối với pháp tắc thuộc tính hỏa, xem trang pháp môn này hẳn không có vấn đề gì.
- Cảm ơn đã chỉ điểm. Dựa theo giao hẹn, phân nửa Lam Miểu Chân Thủy trong linh tuyền ở đây chia cho ngươi. Chỉ có điều bây giờ không thể cho ngươi. Còn muốn chờ qua khoảng thời gian này mới được.
Hắn mở miệng nói.
Ánh mắt Thủy Linh Tử lóe lên, tùy tiện nói:
- Không có vấn đề gì. Chỉ cần đem Lam Miểu Chân Thủy cho ta là được. Chút thời gian như vậy, ta còn chờ nổi.
- Các hạ có thể hiểu rõ là tốt rồi. Trong khoảng thời gian tiếp theo ta phải tu luyện. Bởi vậy chỉ đành khiến Thủy đạo hữu ủy khuất một chút, đợi ở trong không gian trữ vật.
Trên mặt Thạch Mục lộ ra dáng vẻ tươi cười, nói.
Nói xong, hắn lật tay thu Huyền Minh Thần Châu vào trong chiếc nhẫn trữ vật.
Đối với Thủy Linh Tử, hắn thật sự không dám lơ là thiếu cảnh giác. Trong lúc tu luyện, để cho Thủy Linh Tử đợi ở bên cạnh mình là không được. Chỉ có thu vào trong chiếc nhẫn trữ vật, hắn mới có khả năng an tâm một chút.
Thạch Mục ngồi im tập trung tinh thần. Một lúc lâu sau, tâm tình hắn mới hoàn toàn khôi phục lại sự bình tĩnh.
Hắn lật tay lấy ra một bình ngọc màu trắng, dao động thuộc tính thủy cực kỳ mãnh liệt từ bên trong phát ra. Đó chính là Nhiệt Hải Tuyền Linh.
Thạch Mục đưa một tay đón. Một hơi nước mãnh liệt từ trong bình bay ra, dung nhập thân thể hắn. Hắn lập tức vận chuyển công pháp Cửu Chuyển Huyền Công bát chuyển, hấp thu hơi nước này.
Thời gian trôi qua từng chút một. Trong nháy mắt nửa tháng đã trôi qua. Trên người hắn dần dần hiện ra một tầng ánh sáng màu xanh lam trong suốt, giống như vạn thủy nguyên.
Một ngày này, Thạch Mục mở mắt ra, trong miệng lẩm bẩm. Một ánh lửa Hạo Thiên Thánh Diễm bắn ra, vòng quanh thành giếng linh tuyền nhanh chóng dạo qua một vòng.
Ầm!
Những tảng đá màu đen tạo ra thành giếng nhất thời bị thiêu đốt, vỡ vụn ra. Phong ấn của linh tuyền lập tức biến mất. Một ánh sáng lớn màu xanh lam từ bên trong linh tuyền tuôn ra.
Một tay Thạch Mục phất lên. Ánh sáng màu xanh lam lập tức vọt về phía hắn, tiến vào trong cơ thể hắn.
Thân thể hắn thoáng động đậy một chút, hít sâu một hơi, lập tức vận chuyển công pháp Cửu Chuyển Huyền Công bát chuyển, hấp thu những Lam Miểu Chân Thủy này.
Ánh sáng màu xanh lam trên người hắn lập tức nhanh chóng sáng hơn với tốc độ mắt thường có thể thấy được.
Thời gian trôi qua từng chút một, trong nháy mắt thời gian hơn nửa năm trôi qua.
Bên trong Bách U Cốc tất cả yên tĩnh vô cùng. So với trước đây không có gì thay đổi. Nơi duy nhất biến hóa chính là chỗ đầm nước. Lúc này toàn bộ đầm nước tản ra ánh sáng màu xanh lam yếu ớt, rất mỹ lệ.