Thời gian thấm thoắt đã tới tháng sáu rồi, Lâm Tư Tư mang thai cũng đã được hai tháng, một chút phản ứng thai nghén cũng không có, ăn uống vẫn rất ngon miệng.
Mấy ngày nay Lâm Tư Tư ngoại trừ cùng mẹ chồng ra ngoài cắt ít cỏ cho heo thì cô cũng chỉ ở nhà thêu thùa, sau đó học hỏi những món ăn ngon để nấu cho Châu Tùng Bách, tuy rằng cuộc sống không có người hầu vây quanh, nhưng trôi qua vẫn rất đầy đủ.
Tuy rằng chi tiêu trong nhà không nhỏ, nhưng mà hai tháng này, trong nhà vẫn tích cóp được một khoản nhỏ, bao gối của cô rất dễ bán, không cần phải lo lắng sẽ không bán được, cho nên buổi trưa Lâm Tư Tư bèn nói chuyện mua xe đạp với Châu Tùng Bách.
"Mua xe đạp?" Châu Tùng Bách hỏi.
"Ừ, em nghe Tiểu Lệ nói, chính là người bán hàng mà em đang hợp tác đấy, trong thành có một trạm phế phẩm, ở đây có vài chiếc xe đạp cũ nát không thể dùng được nữa, anh mua một cái về rồi đi sửa, sẽ rẻ hơn rất nhiều, hơn nữa chỉ cần có một chỗ ngồi là được rồi, anh đi đi về về cũng nhanh hơn được một chút." Lâm Tư Tư nói.
"Thế nhưng chuyện này cũng tốn không ít, bây giờ trong nhà còn tiền sao?" Châu Tùng Bách nghi ngờ hỏi.
"Em đã dành ra một khoản để dự trữ rồi, anh có cầm đi mua." Lâm Tư Tư lấy ra tám mươi đồng.
Tháng trước cô đã lên kế hoạch về chuyện mua xe đạp rồi, ở trong thành cô nhìn thấy, bay tới bay lui, tốc độ cũng rất nhanh, thế là cô cũng muốn mua cho anh một chiếc, vì vậy bèn thêu thêm một đôi là thành ba đôi bao gối.
Vì gia đình, lấy ra tám mươi đồng cũng không thành vấn đề.
Châu Tùng Bách vô cùng cảm động, ôm chầm lấy cô rồi dùng lực hôn một cái: "Vợ à, sau này người đàn ông của em nhất định sẽ khiến em được sống sung sướng!"
Châu Tùng Bách cất tiền đi rồi vui sướng chạy thẳng vào trong thành, chỉ còn lại Lâm Tư Tư đỏ mặt ngồi trên giường.
Người chồng này của mình đúng thật là lỗ mãng, thỉnh thoảng sờ sờ mặt của cô thì không tính, chẳng có chuyện gì mà cứ hôn cô, đặc biệt thích làm chuyện này.
Khiến cô hận không thể yêu thương anh tới tận trời.
Nhưng mà cũng cần phải dằn lòng, không thể bị người đàn ông này mê hoặc.
Lâm Tư Tư căn bản không biết mình đã bị mê hoặc vẫn ngồi trên giường thêu thùa, một lúc sau bà cụ Châu tiến vào nói: "Tư Tư, buổi tối con muốn ăn gì? Anh cả con bên kia xách hai con cá tới đây, buổi tối hấp cá với dưa chua để ăn nhé?"
"Vâng." Lâm Tư Tư gật đầu, nói: "Cá hấp dưa cứ để con làm, mẹ cứ làm sạch cá là được rồi."
"Không cần làm vội, tới buổi tối rồi làm." Bà cụ Châu nói.
Sau đó bèn đi tới nhìn cô thêu, nói: "Tuy rằng phải kiếm tiền, nhưng mà mẹ cũng không thể cứ ngồi không, anh cả con còn mang tới hai con cá rất lớn, nhà chúng ta giữ lại một con là đủ ăn rồi."
Lâm Tư Tư suy nghĩ ý tứ của bà, không thể hiểu được, bèn hỏi: "Còn một con thì sao?"
"Tư Tư, cũng đã lâu con không về nhà mẹ đẻ rồi, có muốn cầm một con cá về đó không? Trứng muối lần trước con cũng cầm về cho ông bà thông gia một ít?" Bà cụ Châu lại hỏi.
Lâm Tư Tư thật sự không ngờ bà cụ lại đồng ý để cô cầm đồ về nhà mẹ đẻ, hơn nữa cô tới đây đã lâu như vậy rồi, quả thật chưa từng đi xem thử người mẹ kia của cô, vì vậy bèn nói: "Vậy con về thăm mẹ con nhé?"
"Quay về thăm là việc nên làm, vốn dĩ muốn bảo Bách Nhi đi cùng con, nhưng mà chớp mắt một cái đã không biết nó lại chạy đi đâu rồi." Bà cụ Châu nói.
Lâm Tư Tư sẽ không quản nhiều như vậy, nếu đã quyết định phải về thăm nhà mẹ đẻ một chuyến thì cô cũng phải thu dọn một phen.
Mấy ngày trước rất bận rộn, mệt đến nỗi gầy đi một vòng rồi, xách một con cá về cũng được, trứng gà muối là cũng là do cô dùng công thức của mẹ mình ngày trước để muối đấy, thơm nức, bà cụ Châu và Châu Tùng Bách đều rất thích ăn.
Cô muối ba cân, bây giờ còn khoảng hai cân, cô lấy ra một cân rồi sau đó đi về phía Lâm gia.
Đây là cảnh tượng nói đi là đi đó à.
Một con cá khoảng hai cân cùng với một cân trứng gà muối, đây chắc chắn là món quà đơn giản nhất mà Lâm Tư Tư cầm qua, nhưng mà nếu đặt ở nơi đây thì rất quý đấy.
Thôn họ Lâm nhà lão Lâm ở cách rất xa Châu Gia Hà, đi bộ phải mất hơn một tiếng.
Lúc Lâm Tư Tư xách quà biếu tới, mẹ Lâm đang giặt chăn.
Cha Lâm lúc nguyên chủ... Bây giờ đã là Lâm Tư Tư cô rồi.
Lúc Lâm Tư Tư còn rất nhỏ thì đã qua đời, một tay mẹ Lâm nuôi bốn anh chị em Lâm Tư Tư khôn lớn.
Lâm Tư Tư nhỏ nhất, phía trên lớn nhất là chị cả, sau đó là anh hai và anh ba.
Anh cả Lâm và anh hai Lâm đã lập gia đình từ sớm rồi, nhưng mà vẫn không ở riêng.