Vả lại, việc ra đồng đó là chuyện rất vất vả mà? Người đàn ông của mình mà cô ta cũng không thấy đau lòng dù chỉ một chút, ngày nào cũng cho uống nước tráng nồi, vậy mà cô ta vẫn muốn chồng nuôi cô ta ư?
Sao lại có một người phụ nữ tốt số đến như vậy, người như vậy mà cũng không bị chồng ruồng bỏ.
Chẳng qua là nói đến của hồi môn, Lâm Tư Tư lại không khỏi thở dài khi nghĩ đến số của hồi môn hào phóng mà mẹ cô đã chuẩn bị ở kiếp trước.
Mẹ cô chuẩn bị cho cô hai cửa hàng làm ăn rất phát đạt, ngoài ra còn có ba điền trang có thu nhập khả quan, còn cho cô thêm ba ngàn lượng tiền chi tiêu cá nhân nữa.
Thực sự là vô cùng hào phóng!
Nhưng mà lúc trước nhà mẹ đẻ ở kiếp này của cô lại không cho bất kỳ của hồi môn nào hết.
Nhóm bếp xong, cô bắt đầu nấu nước ngay.
Đừng xem thường, đúng là kiếp trước cô sống trong nhung lụa, nhưng thổi cơm nhóm bếp cũng không phải là việc gì khó với cô.
Bởi vì những cô gái ở đó không chỉ phải học cầm kỳ thi họa mà còn phải học nữ hồng và trung trấn.
Nữ hồng nghĩa là kỹ năng may vá.
Còn từ trung trấn ở đây chính là chỉ kỹ năng nấu nướng.
Phần cô học giỏi nhất đó chính là nữ hồng và trung trấn.
Còn những thứ khác, nói theo cách nói của mẹ cô thì chính là chỉ cần biết thường thức là được, chứ đừng để sau này chồng cô muốn cùng cô bầu bạn đọc sách mà ngay cả những gì anh ta nói cô cũng không hiểu, thế thì thật đáng xấu hổ.
Còn biết mà không thành thạo thì lại khác, sau này có thể nhờ chồng tương lai của cô chỉ dạy thêm cho cô, đây cũng là một chuyện rất thú vị, có thể giúp phát triển tình cảm vợ chồng.
Lúc đó mẹ của cô đã nói như vậy.
Bảo cô ở phần nữ hồng và trung tấn chỉ cần học cơ bản thôi là được, không cần phải quá thành thạo, dù sao cũng đã có nha hoàng, bà tử giúp việc rồi, mẹ cô vẫn luôn vô cùng bao dung cô.
Nhưng mà cô lại có năng khiếu rất xuất sắc trong phần nữ hồng, kỹ năng nấu nướng học được của cô cũng có ích vào những ngày lễ tết, cô có thể tự tay nấu một bữa ăn ngon cho cha mẹ trong các dịp quan trọng đó.
Nó cũng rất có ích bây giờ.
Sau khi nước sôi, Lâm Tư Tư vội vàng xách nước vào phòng, trước khi lau người cũng không quên khóa kỹ cửa ngoài.
Thực sự là vừa mới thay ba thùng nước, lúc này cả người mới sạch sẽ, còn những thứ nước kia, Lâm Tư Tư cũng tự thấy không muốn nhìn, bẩn đến mức không thể tưởng tượng nổi!
Là một người phụ nữ mà sao nguyên chủ lại có thể nhếch nhác, không coi trọng vẻ ngoài của mình được như vậy chứ?
Chẳng lẽ cô ta không biết đã là phụ nữ thì lúc nào cũng phải đẹp sao? Như vậy thì chồng nhìn mới thích được!
Mà dù không vì chồng đi nữa thì việc làm đẹp mỗi ngày cho bản thân không phải là cũng có thể làm hài lòng cho chính bản thân mình sao?
Lăm Tư Tư tắm rửa sạch sẽ xong thì lập tức lấy gương ra để nhìn một cái.
Dung mạo của nguyên chủ thì cũng không tệ, nhưng mà tuổi tác thì quá lớn, bây giờ cô cũng đã hai mươi mốt tuổi, mãi đến năm mười chín tuổi mới lập gia đình, mặc dù dường như mười chín tuổi mới lập gia đình là chuyện rất bình thường ở đây nhưng mà tục lệ ở kiếp trước của cô mười lăm mười sáu tuổi là đã có thể lập gia đình, mười bảy tuổi mà chưa lập gia đình là thành gái già ế rồi.
Mà số tuổi của nguyên chủ đúng là trong độ tuổi gái già rồi, là một sự lựa chọn tuyệt vời của những người đàn ông góa bụa và những người mù hay khuyết tật.
Sao cô ta còn có thể gả cho một người đàn ông trẻ tốt như chồng mình chứ?
Trong đầu của Lâm Tư Tư cũng hiện khuôn mặt đó, bây giờ Lâm Tư Tư cô đã trở thành Lâm Tư rồi, vậy bây giờ chồng cô ta cũng là chồng của cô.
Nghĩ đến người chồng trẻ khôi ngô của mình, gò má của Lâm Tư Tư cũng không nhịn được mà hơi ửng đỏ.
"Cũng không biết chiều nay anh ấy có về hay không. Hôm nay đã cãi nhau một trận to, lại chọc anh ấy tức giận. Hy vọng là chồng mình sẽ không nổi cáu với mình." Lâm Tư Tư khẽ thở dài.
Sau khi soi gương tự xót thương cho mình một hồi, Lâm Tư Tư lập tức bắt đầu dọn dẹp nhà cửa nhân lúc thời gian còn sớm, thực sự là trong căn nhà này không có chỗ nào đặt chân xuống được, cô rất sợ bẩn.