Chương 15

Cuộc Đời

Thu Huyền Trần 09-08-2023 14:00:49

Con dâu bà cụ trông thấy cảnh đấy chân tay như muốn rụng rời , cô vội chạy đi gọi chồng mình và người chồng chính là người gộp linh hồn với tôi bây giờ. . -Sau hôm ấy bà cụ nằm bệnh một chỗ- Xem tới những hình ảnh này bà bật khóc : - Tại sao tôi lại như vậy được hả trời ơi. ? Tên hình bộ xương đi xuống kéo một tay bà lên : - Bà thật là tham lam, đến phân của mình còn sợ con chó nó ăn mất ... Nói rồi hắn hất tay mình trúng bà cụ, người gộp linh hồn với tôi vội chạy lại đỡ mẹ mình : - Xin ngài đừng làm mẹ tôi đau! Vị quan nghe vậy đập bàn rầm rầm : - Ngươi được phép lên tiếng sao? Tụi bay đánh vô miệng hắn cho ta ! Tên hình bộ xương quay sang đánh tới tấp lực quá mạnh khiến anh ta chao đảo quỵ xuống. Tôi với anh Phu cũng ngả nghiêng theo, mãi mới dìu đứng anh ta đứng lên được. Lúc này người mặc quần áo binh lính vội nói : - Thưa ngài! Trong anh ta còn có hai linh hồn, nếu ngài làm như vậy sẽ ảnh hưởng tới họ! Vị quan giận dữ : - Ngươi thả chúng ra ai về lại người đó ! - Hiện giờ thì chưa thể được mong ngài lượng xét. Quan không nói gì, ông ta từ từ đi xuống chỗ bà cụ : - Bà có muốn biết mình sau khi nằm một chỗ như nào không? và tại sao thần trùng lại bắt không? Bà cụ khóc nức nở ngước nhìn những hình ảnh loé lên sau khi vị quan dứt lời : " Hình ảnh gười con dâu của bà sang gõ cửa nhà già hàng xóm : - Già ơi, già có nhà không? mở cửa cho con với! - Cô Mận hả ? Tôi ra liền! Cánh cổng vừa mở là cô Mận vội vã : - Già ơi dẫn con ra ngôi chùa mà bà con hay lấy đồ với. Bà con... - Để già đi cùng cô lên đó gặp sư thầy. Già có linh cảm xấu. . Thật nhanh chóng hai người bọn họ đã có mặt tại chùa. Rót ly trà mời khách, Sư thầy cất lời : - Nam mô a đi đà Phật . Cuối cùng người nhà cũng tới , hãy mua một số đồ dùng và ít trái cây , ta sẽ tụng kinh sám hối... - Thầy... con... ah còn có vật này mong thầy hữu duyên! Người con dâu lấy ra bịch bên trong vẫn còn tờ 100 ngàn, chỉ nhiều màu và xấp giấy xanh đỏ. Vừa nhìn thấy sư thầy hốt hoảng : - Nguy rồi ! Bùa hoán đổi bệnh ! bà cụ trúng bùa đổi bệnh ! không kịp nữa rồi... Thầy nói xong vội viết gì đó trong tờ giấy có màu vàng đưa cho người con dâu : - Cô mang về đốt cùng bịch kia. Nguy cấp không thể cứu mạng chỉ mong giảm được đau đớn... - Bà cụ ngày càng yếu, nằm mãi một chỗ đến thối da thối thịt chỗ thối tự tạo một hình tròn, nước mủ từ bên trong rò rỉ ra loang nổ , ròi bọ lúc nhúc đang gặm nhấm đục xương trên người con nào con con ấy béo tròn cùng với màu đỏ của máu. . trông cứ nhơm nhớp. . Bà cụ đau đớn nhắm chặt mắt - Kết thúc một kiếp người ! Có ai đấy lo lắng : - Giờ quá xấu phạm đúng giờ quan đi tuần với khắc với tuổi của ông cố ngoại nằm trong cung trùng tang rồi ! Khi linh hồn bà vừa rời khỏi thân xác thần trùng đã đợi sẵn , theo sau có một linh hồn kì dị nó đang ngoác cái miệng trông gớm ghiếc vô cùng."""". . huhuhu... huhuhu Tiếng khóc lớn làm tôi giật mình thoát ra những hình ảnh đó mà trở về với hiện tại . Ngay sau lưng tên hình bộ xương là linh hồn kị dị đó , nó cười miệng ngoác tới mang tai cái lưỡi thè lè ra dài. Đi một vòng rồi lại gần bà cụ liếm liếm mớ tóc rối bù. Bà cụ sợ đến ngất lịm... Vị quan hét lớn : - Đưa bà ta ra góc kia ! Tên hình bộ xương tuân lệnh kéo bà sang một bên rồi tới gần chúng tôi đảo mắt nhìn anh con bà cụ : - Anh đã cứu được em mình trong tay thần trùng , vậy ngươi biết tội của mình? Anh ta cúi đầu : - Tôi . . tôi biết. . ! "" Trên màn hình có chiếc xe ben vẻ như mất lái , người lái xe bấm còi inh ỏi lao vun vút trên đường cùng với tiếng la hét của người dân : - Xe ben đâm chết người . . dừng lại lại dừng lại ! Bắt lấy thằng lái xe! Cuối cùng anh ta cũng bị bắt và dùng tiền chạy thoát án tử hình , lại nhờ đồng tiền nên đi tù nhanh chóng đến hạn được thả. Trong vụ đâm xe 1 người bị chết tại chỗ còn 3 người chết khi vừa tới bệnh viện .""" - Vị quan vuốt màn hình tắt ngấm rồi hét lên : - Người đâu giải hắn tới nơi đâm xe của hắn. . Chúng tôi được giải đi, tôi quay qua nói với người mặc áo binh lính : - Chuyện của anh ta, anh ta tự chịu chứ? Sao ngài còn không tách rời ba linh hồn chúng tôi vậy hả? - Để sau , giờ đi tới đó đi không muộn. . hãy giúp hắn ! Tôi và anh Phu nhìn nhau không hiểu nổi, tụi tôi có giúp được gì đâu, như này chỉ thấy vướng víu quá! Tất cả đi đến nơi xảy ra, vết máu thấm đẫm vẫn còn , có một đứa bé đang đứng đó. Nó vừa nhìn thấy anh ta liền chạy tới víu áo : - Trả mạng cho con, trả mạng cho con... huhuhuhu Là đứa bé chưa tới số xuống đây nên không chịu dời khỏi chỗ này, cứ nằng nặc đòi gặp người đã gây ra tai nạn Sức mạnh của nó ghê thật xô đẩy chỉ muốn kéo anh con bà cụ ra khỏi chỗ gộp linh hồn này . Kéo mãi không được nó gào khóc không ngừng. Tôi khom người xuống hỏi : - Con làm gì mà ầm cả lên thế, có gì từ từ nói chú nghe. Đứa bé khóc lớn hơn : - Chú kia hại con, chết ở đây giờ không thể đi đâu được. . con đói con khát. . Con nhớ cha mẹ huhuhu. . - Mọi việc cũng đã xảy ra rồi , giờ con muốn đầu thai kiếp khác không? - Là không phải chết hả chú ? Tôi lắc đầu : - Ai già chẳng phải chết hả con? Chú cũng mới xuống. . Con phải học tu luyện thì sẽ có cơ hội. Đồng ý không? - Nhưng con muốn gặp cha mẹ. . - Rồi con sẽ được gặp mà. . Tôi lại gần người mặc quần áo binh lính có ý muốn để đứa bé cùng đi với mình. Ông ta gật đầu. Tôi trở lại chỗ đứa bé khẽ nói : - Con đi học với chú nhé ! - Không. Con không đi khỏi đây! con muốn ở ngay chỗ này tu học. Hãy lập cho con lư hương nhỏ ở góc kia! Nó đáp lời và chỉ về hướng cây dâu ven đường . Tên quỷ sứ áo đen và người mặc quần áo binh lính đã vút tới gốc cây dâu ấy từ khi nào. Ngay sau đó có một lư hương nhỏ. . Ông ta thổi linh hồn đứa bé vào trong đó. Trước khi biến mất hoàn toàn nó quay nhìn tất cả chúng tôi rồi nhoẻn miệng cười như là đã chấp nhận một cuộc sống mới. .