Chương 12

Cuộc Đời

Thu Huyền Trần 09-08-2023 14:00:04

Rất nhanh chóng tôi đã trở lại lối đi để đi xuống âm gian. Liêng lo lắng vội chạy lại : - Anh làm em lo quá! - Anh. . anh xin lỗi! Tôi nói rồi mau chóng bước đi , chợt nghe có tiếng hét từ đám người ồn ào từ phía bên trong : - Dừng lại tránh đường ! Tôi sợ trễ giờ nên không dừng , vẫn đưa chân bước chỉ còn chút nữa là tới thì có bàn tay túm áo đẩy khiến tôi té bổ nhào . - Cái tên này! Ta nói lớn như vậy mà không nghe thấy hả ? Người đâu ! bắt nó cho ta. Liêng đỡ tôi đứng dậy , ráng định hình lại để hiểu chuyện gì đang diễn ra thì trước mắt tôi là người mặc áo binh lính và tên áo đen. Ông ta cất lời : - Chào thần trùng! Ta có chuyện muốn thưa với ngài. Là thần trùng sao ? Tôi mơ hồ nhìn về đám đông đó. Một người trong bọn họ lên tiếng : - Sứ giả quỷ thần có chuyện gì vậy? Nghe thần trùng đáp, ông ta vội quay sang tên quỷ sứ và nói: - Quỷ sứ hãy cho thời gian dừng lại ! Tên áo đen quỷ sứ vội giơ tay lên màn đêm bỗng thấy rõ đồng hồ chỉ lúc này là 12h thiếu 1 giây. Và lúc này đây nó đã ngừng trôi. Người mặc quần áo binh lính gật đầu , ông ta quay lại vị thần trùng : - Những linh hồn này không có thời gian mong ngài có thể nhường đường? sẽ hồn tan phách tán nếu như không kịp giờ trở về! Ta đã phải ngưng thời gian nhưng điều đó không thể kéo dài. Thần trùng trợn mắt : - Không được ! Ta sẽ hỏng việc của ta . - Làm sao bây giờ nếu hai bên đều không thể dừng hay là... Ép những linh hồn đó lại . - Ép giữ linh hồn sao ? - Đúng vậy! Xin hỏi hôm nay thần trùng thuộc từ đâu đến ? Thần trùng khẽ đáp : - Ta từ nơi trùng tang đi bắt người trong gia đình có trùng. Nghe thế , tên quỷ sứ áo đen nhanh nhảu : - Vậy thì hãy ép hai linh hồn này lại sẽ giúp thần bắt người được dễ hơn . - Như vậy có ổn không? Ta chưa thử cách đó bao giờ . - Chúng ta cũng chưa , nhưng tình huống này không còn cách nào. không thể dừng thời gian lâu được đó là tội lớn . - Được. Vậy mau lên ! Tất cả quay lại dương gian. Tôi nghe mà chả hiểu được là chuyện gì? Thần trùng là ai? Cả đám đông nhốn nháo. Tôi , Liêng và anh Phu luống cuống mà nhìn bọn họ. Trên màn đêm lúc này đồng hồ chạy tiếp từ 12giờ kém 1 giây , thời gian vốn đúng là của nó . Tôi nhìn Liêng lo lắng : - Em về muộn không sao chứ? - Em thì ở đây cả tháng cũng không sao , chỉ lo cho hai anh. . Tên áo đen lách người đến lại gần tôi và anh Phu lấy từ gáy ra vật gì đó rồi đi về phía cửa bên kia mất hút xong thình lình quay lại , nói nhỏ vào tai ông ta rồi ới sang chỗ tôi : - Xong rồi có thể bắt đầu! Ông ta đứng cạnh tôi và Phu lấy tay áp giữ chúng tôi vào thành một. Thần trùng đi trước , sau lưng áo có dòng chữ đen xì to đùng " Tuổi tý" Tôi nhìn chắm chú vào đó trong đầu xuất hiện nhiều câu hỏi. Bất ngờ thần trùng bất ngờ quay mặt lại: - Anh nhìn cái gì hả? Tôi té ngã với với thế nào trượt chân bám ngay vào người cầm dải khắn trắng, làm rơi hết mọi thứ xuống, rơi luôn cả chiếc kéo. Đám người kia sợ thần trùng la mắng nên vội nhặt lên đi tiếp và không quên đá tôi một phát ai ngờ lại trúng vào đúng phía anh Phu - khiến anh ta đau điếng nổi cáu : - Anh hậu đậu quá ! Thần trùng đấy , không giỡn được đâu. Tôi gật gật rồi hướng nhìn tên quỷ sứ thắc áo đen : - Quỷ sứ, quỷ sứ ! Hai mắt đục ngàu hắn quay sang : - Anh lại không hiểu điều gì? - Sao ngài biết hay vậy? - Ta đi guốc trong bụng anh. Thần trùng đi bắt người tuổi tý gọi là thần trùng tuổi tý hiểu chưa ?Còn lại đến nơi anh sẽ rõ. Tôi cười cười rồi cúi xuống bước đi. Có bà cụ đi sau ngay đám người của thần trùng đưa vạt áo lau nước mắt , Bà cũng chạc tuổi mẹ tôi. . Bước chậm lại, tới gần tôi khẽ nói : - Bà cũng mới xuống phải không? Bà lắc đầu : - Họ đi bắt con tôi , sắp đến nơi rồi! Tôi biết hai chú sẽ ép giữ linh hồn để giúp nó không thể chạy thoát. . Tôi ngạc nhiên : - Chẳng phải con người hết mệnh là phải đi sao hả bà? - Với con tôi điều đó thì không. Do tôi mất vào giờ kị với cụ đã mất vào đúng trùng tang , tất cả phải đủ ba , sau tôi còn hai người nữa ! Lúc tôi xuống thần trùng nói như thế và giữ một nửa linh hồn của tôi buộc phải dẫn đi tìm chúng. ! Tôi và Phu nhìn nhau phức tạp quá! Thì ra họ giữ linh hồn chúng tôi là lý do như vậy. Từ phía xa tôi thấy một người đàn ông đi vào đường hầm mỏ , quanh người có điểm sáng, xung quanh có nhiều linh hồn, những linh hồn đó đang giơ tay gắng sức kéo nắp bên trên . Tôi có cảm giác mọi thứ sắp đổ đến nơi rồi, tính chạy lại giúp thì ông ta giữ chặt tôi : - Anh đứng yên không gây hoạ vào thân bây giờ. - Nhưng... - Đó không phải là việc của anh. Tôi đứng cúi gằm không nói gì. Nhìn thấy vậy sao tôi có thể giúp đây? Liền đó, tiếng quát tháo vang lên : - Đưa bà cụ kia lên! Bà cụ được một tến tới kéo đi, đến gần đường hầm : - Nhìn đi, xác nhận lại lần cuối có phải con bà kia không? Bà cụ lắc đầu : - Tôi không biết, tôi không có con cái . . huhuhuhu - Người đâu! Đánh cho tới khi bà ta chịu khai. Tiếng gậy tới tấp vào người bà cụ, máu màu trong suốt chảy thành dòng. . Tôi thấy choáng váng ! Bao nhiêu đòn roi mà bà cụ không chịu khai ra một lời. Thần trùng giận dữ : - Hãy rạch miệng bà ta ! Một tên nghe lệnh trên tay lăm lăm con dao bóp miệng bà cụ rạch một đường dài xuống má. Đau đớn bà thều thào : - Tôi khai . . Tôi khai . . Chính là con tôi huhuhu. Bà cụ nói xong rồi gục ngay xuống vũng máu trong suốt ấy. Cũng mau chóng cả mỏ hầm đó bất ngờ sập xuống. Tiếng la hét thất thanh : - Sập hầm rồi. . chạy nhanh chạy nhanh mọi người Tiếng bước chân hối hả, mọi người chạy ra hết chỉ duy nhất anh con bà cụ bị kẹt giữa tảng đá lớn . Hơi thở rất yếu. trong vô vọng rồi phút chốc linh hồn đó đứng dậy chạy rất nhanh ra khỏi xác. . Tôi và anh Phu bị đẩy lại về phía anh ta . Kể từ lúc đấy ba linh hồn chúng tôi bị giữ chặt . Anh ta nhìn tôi và anh Phu : - Sao. . Sao lại có các anh ở đây ?Làm ơn chạy cùng tôi về hướng đó không tôi bị bắt bây giờ. . Nói đoạn anh ta cố gắng giẫy đạp như để thoát ra sự giu chặt này. Thần trùng mặt đỏ bưng bừng : - Còn muốn trốn hả ? - Tôi chưa đến mệnh mà sao bắt tôi? Thần trùng cười và đưa cho anh ta tờ sớ . Đọc xong anh ta khụy xuống đưa tay ra đồng ý để bị trói. Một đoạn dải khăn trắng đươc cắt ra , nó bay lượn trên không một hồi rồi biến mất hoà với màn đêm không còn dấu vết. .