"Tiểu thư, ánh mắt ngài thật tốt, đây chính là series mới nhất."
"Có hai loại màu sắc, hai vị có thể đeo một đôi kiểu bạn thân."
Nhân viên rất nhiệt tình, bởi vì Tôn Tâm Di và Triệu Doanh Doanh đều có khí chất rất tốt, nhất là Tôn Tâm Di còn đeo túi xách Prada kiểu mới, hiển nhiên là có năng lực mua hàng.
"Hai vị thử một chút đi."
Nhân viên nói xong thì lấy hai chiếc vòng tay cùng một kiểu dáng, một cái màu vàng kim, một cái màu vàng hoa hồng.
Triệu Doanh Doanh thì màu vàng kim truyền thống hơn, liền đeo thử, tuy nàng không mua nổi, nhưng cũng không thể biểu hiện ra, nhất định phải tự tin, dù sao đeo thử cũng không mất tiền.
Mà Tôn Tâm Di thì hơi do dự, dù sao cũng hơn 50000, không phải con số nhỏ.
Nhưng nàng cũng biết là lúc này không thể sợ, bằng không sẽ mất mặt, thế là nàng cầm chiếc vòng màu vàng hoa hồng lên, so sánh ra thì nàng thích màu này hơn.
"Tâm Di, thế nào?"
Triệu Doanh Doanh quơ quơ tay, trên mặt đầy nụ cười.
"Rất đẹp."
Tôn Tâm Di gật đầu, không nói đến giá cả, chiếc vòng tay này đúng là rất đẹp, tuy có ít nguyên tố bắt chước của Cartier, nhưng không trả ngại đến mỹ quan của nó.
Nhưng vấn đề là, có thể không nói đến giá cả sao?
Hơn 50000 đấy!
Lương tháng của Tôn Tâm Di khoảng 10000, nói cách khác nàng không ăn không uống nửa năm thì mới đủ tiền mua chiếc vòng tay này.
"Tâm Di, hai người xem gì vậy?"
Lúc này Tần Phong cầm một túi mua sắm LV đi tới, hắn vừa mua một chiếc thắt lưng, tốn hơn 5000.
"Lão Tần, anh mua gì vậy?"
Triệu Doanh Doanh thấy túi mua sắm trong tay Tần Phong, hơi giật mình hỏi một câu, nàng không ngờ đối phương mới vào không lâu đã mua đồ rồi.
"Thắt lưng, chỉ hơn 5000. cảm giác rất tốt."
Tần Phong cười tủm tỉm trả lời một câu, tiếp đó lại nhìn Dương Hạo đang đứng bên cạnh, muốn tìm thấy vẻ khiếp sợ trên mặt vị đại ca này, dù sao chiếc thắt lưng này cũng bằng cả tháng lương của vị đại ca này nha.
Thế nhưng đối phương lại rất bình tĩnh, tựa như không nghe thấy hắn nói vậy.
Hắn hơi thất vọng, thầm mắng: Đại ca, lúc nãy ăn cơm thì rất phối hợp, sao bây giờ lại thành câm điếc rồi!
Cảm nhận được ánh mắt khát vọng của chú em này, Dương Hạo cũng đoán được ý của hắn, lập tức phối hợp: "Một chiếc thắt lưng mà hơn 5000. quá đắt!"
Dương Hạo cũng rất có hảo cảm với cậu em này, trang bức thì trang bức, nhưng không đạp mình xuống, cho nên Dương Hạo lựa chọn giúp cậu em này một tay.
Dù sao lát nữa mình có thể tổn thương người ta.
Tần Phong không ngờ vị đại ca này lại dễ nói chuyện như vậy, trên mặt lập tức lộ ra nụ cười xán lạn, ánh mắt lại rơi vào người Tôn Tâm Di, muốn xem phản ứng của nữ thần, nhưng đối phương chỉ tập trung vào chiếc vòng tay kia.
Chiếc vòng tay màu vàng hoa hồng nhỏ nhắn tinh xảo, rất hợp với cổ tay tinh tế và trắng nõn của nàng.
"Tâm Di, chiếc vòng này rất hợp với em!"
Tần Phong cảm khái một câu, tiếp đó nhìn về phía nhân viên hỏi: "Mỹ nữ, vòng tay này bao nhiêu tiền?"
Nhân viên mỉm cười trả lời: "Tiên sinh, đây là series mới nhất, trước mắt giá bán là 56000!"
Tuy nhiên, nụ cười trên mặt Tần Phong đã biến mất.
Một chiếc vòng tay mà 56000 NDT!
Lúc này, Triệu Doanh Doanh lại cười tủm tỉm, nói: "Lão Tần, lẽ nào anh định tặng Tâm Di chiếc vòng này?"
Nàng và Tần Phong bằng tuổi, đều ở giai đoạn thích khoe khoang, mà Tần Phong lại bắt đầu trang bức từ lúc ăn cơm đến giờ.
Triệu Doanh Doanh là một cô gái hám của, cả ngày chỉ nghiên cứu đàn ông, tự nhiên đã nhìn thấu mấy trò vặt này, chỉ là lười nói mà thôi.
Lúc này Tần Phong mua một chiếc thắt lưng hơn 5000 lại chạy đến trang bức, còn kéo lão baby mình nhìn trúng làm vai phụ cho hắn, Triệu Doanh Doanh thật sự không nhìn được, mới nói lại một câu làm hắn nghẹn họng.
Trong lòng lại nghĩ: Không có đẳng cấp, lại dám trang bức trước mặt lão baby nhà bà!
Người ta lái xe sang hơn triệu, từ đầu đến cuối đều khiêm tốn, lại nhìn anh xem, ngoại trừ trang bức thì chính là làm nên cho trang bức, vấn đề là anh cũng không có tư cách đó.
Cho nên mới nói, đại lão chân chính đều rất khiêm tốn, giống như lão baby nhà nàng vậy!
"Ah... Nếu Tâm Di thích thì tất nhiên là được." Tần Phong hơi sửng sốt, tiếp đó kiên trì nói một câu.
"Chiếc vòng này rất hợp với vị tiểu thư này!"
Lúc này nhân viên bán hàng tranh thủ xen vào một câu, nàng cũng thấy cảnh này nhiều rồi, rất nhiều liếm cẩu sẽ vì thể diện mà tính tiền, mà nàng sẽ không suy nghĩ ví tiền thay cho liếm cẩu.
Ai bảo đi làm liếm cẩu, đáng đời.
Nhân viên nói xong lại nhìn Tần Phong với ánh mắt mong đợi, nhưng tài lực của vị liếm cẩu này rõ ràng là không đủ, sau khi chạm vào ánh mắt của nàng thì đã né tránh, tiếp đó móc điện thoại ra: "Xin lỗi, tôi ra ngoài nghe điện thoại."
Dứt lời, Tần Phong cầm điện thoại đi ra chỗ khác.
Nhân viên bán hàng nhịn không được mà trợn trắng mắt, trong lòng thì thầm than đáng tiếc, con liếm cẩu này không thuần huyết, có một ít liếm cẩu dù quét nổ thẻ tín dụng, thì cũng phải mua thứ nữ thần thích.
Triệu Doanh Doanh thì lại cười lắc đầu, không ngờ nhân viên bán hàng chỉ nói một câu, đối phương đã bị dọa chạy.
Tôn Tâm Di thì tháo vòng tay, thả vào trong khay, thật ra cho dù Tần Phong có tặng, thì nàng cũng không nhận, món quà này quá quý giá.
"Tiểu thư, chiếc vòng này rất hợp với ngài!"
Nhân viên không muốn từ bỏ, tiếp tục khuyên giải.
"Bọn tôi xem thêm đã."
Triệu Doanh Doanh cũng tháo vòng tay xuống.
Một chiếc vòng 56000, nàng cũng không mua nổi.
"Thật ra nhẫn cùng series cũng rất hợp với hai vị."
Nhân viên lại giới thiệu nhẫn, sau đó thành thạo cất hai chiếc vòng tay về chỗ cũ.
Nhưng đúng lúc này, một bàn tay bỗng nhiên đặt lên quầy, nhân viên ngẩng đầu lên, tiếp đó người đàn ông hoàn toàn không có cảm giác tồn tại trong suốt quá trình lại nói với nàng: "Tôi lấy hai chiếc vòng này, ghi hóa đơn đi."
"A??"
Nhân viên đầu tiên là giật mình, sau đó lại mừng như điên: "Vâng, tôi làm ngay đây!"
Nàng làm ở đây ba năm, đại gia thấy không ít, cũng từng gặp loại người không nói tiếng nào liền tiêu mấy trăm ngàn, cho nên khi Dương Hạo mở miệng nói chuyện, nàng chỉ hơi giật mình một chút, tiếp đó đã phản ứng lại ngay, mình lại gặp được đại gia rồi.
"Anh Dương, anh định... ?"
Nghe thấy Dương Hạo nói vậy, Tôn Tâm Di hơi mờ mịt, vòng tay 56000, vậy mà Dương Hạo một hơi muốn hai cái.
Triệu Doanh Doanh thì lại nghĩ: Dương Hạo lấy hai cái, vậy một cái trong đó có phải là của mình không??