Chương 24: Bạn vĩnh viễn không gọi được một người vờ ngủ

Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Dữu Tử Thái Thái 29-04-2024 10:29:57

Tôn Tâm Di cũng cảm giác được tâm trạng bất thường của bạn thân, nàng tiến lên, nghi ngờ hỏi: "A, hai người đã add wechat?" Nghe vậy, Dương Hạo cũng thò đầu vào xem, tiếp đó nhìn thấy đối phương ghi chú mình trong wechat là 'ly dị nuôi con BYD'. "Ah." Dương Hạo giật mình, tiếp đó nhớ đến buổi xem mặt nhanh gọn dứt khoát ngày hôm qua, hắn mở khung chat của Alisa, gửi một emoji bắt tay, tiếp đó, quả nhiên điện thoại của Triệu Doanh Doanh vang lên. "Tôi... tôi đi vệ sinh!" Triệu Doanh Doanh có nằm mơ cũng không nghĩ đến tình cảnh này, trong lúc nhất thời không biết làm gì, trực tiếp lựa chọn bỏ trốn. "Anh Dương, tôi qua đó một chút." Tôn Tâm Di nói một câu, rồi đuổi theo. Nhìn bóng lưng hai người rời đi, Dương Hạo chỉ lắc đầu, hắn cũng không nghĩ nhiều, chỉ cảm thấy trùng hợp thôi. Hơn nữa, bản thân Triệu Doanh Doanh hình như nhiệt tình hơn trên wechat nhiều. Phòng vệ sinh nữ. Tôn Tâm Di nghi ngờ nhìn bạn thân: "Doanh Doanh, cậu sao vậy?" "Tâm Di, mình bị chơi khăm rồi! Cậu còn nhớ người mình xem mắt không?" "Ah, người nào?" Triệu Doanh Doanh xem mắt với quá nhiều người, Tôn Tâm Di không biết nàng đang nói đến ai. "Chính là người hôm qua, do dì hai giới thiệu." Triệu Doanh Doanh nói xong thì mở khung chat của mình và Dương Hạo: "Cậu xem đi." Tôn Tâm Di nhìn qua, tiếp đó cũng mờ mịt: "Người tối hôm qua là anh Dương?" "Đúng vậy!" Triệu Doanh Doanh đau lòng nhức óc nói: "Người này, ban ngày tiêu một hơi 80000, buổi tối lại giả nghèo trên wechat, mấu chốt là mình lại tin!" "HIện giờ, anh ta có ấn tượng cực kém với mình!!" Tôn Tâm Di cảm thấy, chuyện này quả thực là quá lúng túng. "Dì hai luôn phát huy ổn định, sao đột nhiên lại giới thiệu một đại gia cho mình, hơn nữa dì cũng không nói gì." Triệu Doanh Doanh nắm tóc, trên mặt tràn đầy vẻ hối tiếc, nếu như hôm qua hai người nói chuyện không tệ, như vậy hôm nay sẽ được cộng điểm, nàng còn có thể thuận thế, nhận mạnh duyên phận của hai người. Hiện giờ chỉ có thể nói là nghiệt duyên! Một bên khác. Dương Hạo đang chuẩn bị đi xuống tầng 2, vậy mà gặp phải người quen ở cửa thang máy. "A, là anh?" Vương Tuyết Như đi ra khỏi thang máy, phát hiện người đàn ông trước mắt khá quen, tiếp đó liền nhận ra đối phương chính là đại ca ship bánh ngọt và diệt gián cho mình. "Vương tiểu thư, trùng hợp thật!" Dương Hạo cũng hơi sửng sốt, tiếp đó cũng nhận ra Vương Tuyết Như, đối phương mặc một bộ đồ tập màu đen, kiểu dáng tương đối bảo thủ, nhưng đồ tập bó sát người, vẫn có thể phác họa ra đường cong xinh đẹp của nàng. "Hôm nay anh không đi làm à?" Vương Tuyết Như tò mò hỏi, trong lòng thì lại nghĩ, vị đại ca này đúng là dám tiêu tiền, phòng tập này cũng không rẻ. "Tạm thời không đi ship nữa. Đúng rồi, thuốc diệt gián tốt chứ?" Dương Hạo nở nụ cười hỏi. "Dùng rất tốt." Vương Tuyết Như gật đầu, lại do dự một chút: "Thật ra... tôi còn có chuyện muốn hỏi anh, có tiện trò chuyện một lát không?" "Cũng được." Thật ra Dương Hạo vẫn đang chờ đối phương chủ động tìm mình, hai ngày nay wechat không có động tĩnh gì, không ngờ hôm nay lại gặp ở đây. Dương Hạo và Vương Tuyết Như đi đến khu nghỉ ngơi. Sau khi ngồi xuống, Vương Tuyết Như liền mở miệng hỏi: "Hôm đó anh nói đã nhìn thấy chồng tôi, lúc đó chỉ nói một nửa, tôi muốn biết anh đã nhìn thấy cái gì?" "Ah, tôi có nói vậy sao?" Dương Hạo giả ngu. "Có nói." Vương Tuyết Như rất nghiêm túc. "Nói bừa thôi, tôi quên rồi." "Đại ca, nói thật với anh, tôi đã chuẩn bị ly hôn, đồng thời tìm luật sư rồi, cũng đã thu thập được chứng cứ chồng tôi vượt quá giới hạn, cho nên tôi hi vọng anh có thể nói thật." Hôm đó, sau khi Dương Hạo rời đi, Vương Tuyết Như lại bắt đầu nghi ngờ ông chồng đã từng ngoại tình của mình, tiếp đó lại vụng trộm kiểm tra điện thoại của Thẩm Minh Sơn khi hắn ngủ, mặc dù đã bị xóa phần lớn, nhưng nàng vẫn tìm được một ít đầu mối. Trừ cái đó ra, nàng còn phục chế camera hành trình trên xe của Thẩm Minh Sơn, camera hành trình không chỉ có công năng thu hình, mà còn có công năng ghi âm. Tuy camera quay ra ngoài, không thể nhìn thấy tình hình bên trong xe, nhưng lại có thể nghe thấy âm thanh. Từ những âm tần này, nàng lấy được rất nhiều tin tức mấu chốt, chồng mình vậy mà hẹn hò với hai cô gái khác nhau trong một ngày, hơn nữa còn tiến hành giao dịch ngầm ở trong xe. Những thứ này để người cảm thấy ghê tởm, đồng thời cũng làm cho nàng triệt để hết hi vọng với Thẩm Minh Sơn. Thế là nàng tìm luật sư, chuẩn bị khởi tố ly hôn, mà ý của luật sư là, để nàng cố gắng thu thập nhiều chứng cứ hơn, làm rõ tình hình kinh tế của Thẩm Minh Sơn. Hai ngày nay, Vương Tuyết Như đều bận chuyện ly hôn, bằng không mỗi ngày nàng đều đến tập luyện. Hôm nay nàng hẹn luật sư buổi chiều, buổi sáng có thời gian rảnh, nên mới đến tập một lúc. Nàng là một người rất coi trọng dáng người, nhất là bây giờ lại chuẩn bị bắt đầu lại từ đầu. "Thẩm Minh Sơn có một cấp dưới tên Lý Mạn Thù, hai người có quan hệ mập mờ, đây là chuyện tôi biết." Nói đến nước này, Dương Hạo cũng không che giấu nữa, dù sao hắn cũng coi như đạt được mục đích. "Anh lại biết tên của họ?" Vương Tuyết Như hơi giật mình, nàng nhớ mình chưa từng nhắc đến tên chồng, mà Lý Mạn Thù thì nàng còn không biết, trong âm tần chỉ gọi 'Mạn Thù', bây giờ nàng mới biết đối phương họ Lý. "Tối hôm qua Thẩm Minh Sơn không hỏi cô có biết một người tên Dương Hạo hay không à?" Hôm qua gặp mặt ở Tinh Quang, Dương Hạo sẽ gọi cho Vương Tuyết Như, khi đó Thẩm Minh Sơn trực tiếp bị dọa sợ, hắn đoán đối phương nhất định sẽ hỏi thăm Vương Tuyết Như. "Anh ta hỏi tôi có biết một người họ Dương không? Lẽ nào là anh?" Sắc mặt Vương Tuyết Như từ giật mình biến thành chấn kinh, nàng là một phụ nữ thông minh, đã phát giác được người đàn ông trước mặt có liên quan gì đó với Thẩm Minh Sơn. "Tôi là Dương Hạo, Lý Mạn Thù là vợ cũ của tôi." Dương Hạo thản nhiên giới thiệu thân phận của mình. "A? Chuyện này..." Mắt Vương Tuyết Như trợn tròn, cảm giác não mình không đủ dùng. Một lát sau, nàng mới lấy lại tinh thần: "Nói như vậy, hôm trước anh đến nhà tôi, không phải trùng hợp?" "Là trùng hợp." Dương Hạo cười cười: "Tôi cũng không ngờ lại trùng hợp như vậy!" "Cho nên anh mới cố tình nói một nữa, là nhắc nhớ tôi." Vương Tuyết Như đã phản ứng lại. "Cũng gần như vậy." Dương Hạo gật đầu, sáu đó nói: "Thật ra tôi không có ý phá hoại hôn nhân của hai người, chỉ là muốn nhắc nhở cô một chút, dù sao Thẩm Minh Sơn cũng không phải người tốt lành gì." "Về phần tôi và Lý Mạn Thù, cũng coi như là chia tay trong hòa bình, tôi cũng không muốn dính líu gì với cô ta." Dương Hạo tỏ rõ thái độ của mình. Vương Tuyết Như yên lặng chốc lát, tiếp đó chân thành nói: "Cảm ơn anh, Dương đại ca!" "Thẩm Minh Sơn thật ra đã từng ngoại tình, tôi vì con cái nên mới nhịn, lần này anh đã giúp tôi hạ quyết tâm!" Dương Hạo cười lắc đầu: "Chuyện ly hôn này, không ai có thể giúp cô hạ quyết tâm, có một ít người, vô luận người khác nói gì thì cũng sẽ lựa chọn giả câm giả điếc." "Giống như một câu nói chúng ta thường nghe thấy, bạn vĩnh viễn không gọi được người vờ ngủ." "Có người thà đau khổ giãy giụa trong vũng bùn hôn nhân, cũng không muốn rời đi, cũng có người nắm lấy thời cơ, giải quyết dứt khoát." "Đây đều là lựa chọn của mình!"