Chương 13: Gió thổi tâm hồn lạnh

Sau Khi Ly Hôn, Ta Kế Thừa Tài Sản Trong Game

Dữu Tử Thái Thái 29-04-2024 10:28:02

Dương Hạo cũng khá hài lòng với phản ứng của hai người, tiền lương của lễ tân khoảng 3000 4000. cầm chút tiền này mà hi vọng các nàng tập trung tất cả vào công việc thì không thực tế, lúc không có việc thì chơi game một chút cũng không sao, nhưng khách hàng đến hoặc đi thì nhất định phải nhiệt tình, cho khách hàng một trải nghiệm phục vụ tốt đẹp. Tất nhiên, lễ tân không chỉ có tiền lương cứng, còn có trích phần trăm khi làm thẻ, chỉ cần khách hàng làm thể, mặc kệ là khách hàng của ai, thì lễ tân cũng được 50 đồng, hai người chia đều, mỗi người 25. Hơn nữa lễ tân cũng có thể kéo bạn bè đến làm thẻ, trích phần trăm như bình thường. Nói tóm lại, tất cả nhân viên của phòng tập, đều coi là nhân viên tiêu thụ. "Anh Dương, chúng ta đi thôi." Tôn Tâm Di đi ra khỏi thang máy, lúc này nàng đã thay một bộ quần áo bình thường, phía trên là áo jacket ngắn, bên trong là áo lót gym màu trắng, để lộ bờ eo thon mảnh khảnh, nửa dưới là quần jean cùng màu với áo jacket, tuy không phải bó sát, nhưng đôi chân dài vẫn rất hút ánh mắt. Tôn Tâm Di mặc đồ tập thì nóng bỏng gợi cảm, lúc này mặc đồ bình thường thì lại cho người ta cảm giác hoạt bát vui tươi. "Ừm, đi thôi." Dương Hạo mỉm cười gật đầu, tiếp đó hai người cùng rời đi trước ánh mắt khiếp sợ của Vu Lệ Lệ và Chu Linh. "Phi Phi, tôi còn tưởng cô ta thanh cao lắm cơ chứ!" "100 tiết liền bị người dẫn đi rồi!!" Chờ hai người ra khỏi cửa, Vu Lệ Lệ bắt đầu mở máy hát. "Tôi cũng cho là Tôn Tâm Di muốn câu một ông chủ lớn! Không ngờ 100 tiết liền giải quyết!" Chu Linh cũng phụ họa theo. "Chứ sao, nào có đóa hoa trắng thuần khiết gì, chẳng qua là chưa đủ tiền mà thôi." Vu Lệ Lệ nhếch miệng chửi bới, tuy miệng thì nói xấu Tôn Tâm Di, nhưng nội tâm lại rất hâm mộ, nếu có một vị đại ca tiêu cho nàng hơn 30000 trong lần đầu gặp mặt, có lẽ nàng cũng không chịu được. "Lệ Lệ, theo cô thì họ đi đâu?" Chu Linh hỏi. "Còn có thể đi đâu, thuê phòng thôi! Vừa hay nghỉ trưa mà!' Vu Lệ Lệ nhìn thời gian, vừa vặn 11:30. "A, suýt nữa thì quên nghỉ trưa, hôm nay ăn gì đây?" Đối với người bình thường như Chu Linh mà nói, cơm trưa là chuyện đáng mong chờ thứ hai trong ngày, mà chuyện thứ nhất chính là tan tầm. Nàng mở app, bắt đầu xem các loại mã giảm giá và voucher, xem nên dùng cái nào. Vu Lệ Lệ vốn còn định nói vài câu, nhưng đồng nghiệp đã bắt đầu chọn đồ ăn, nàng cũng xông qua: "Đặt chung đi, có thể rẻ hơn một chút." "Ừm ừm. Lệ Lệ, hôm nay ăn lẩu cay đi?" Chu Linh nhìn ảnh đồ ăn mà nuốt nước miếng. "Được, nhưng không được quá cay." "Ừm ok." Chu Linh gật đầu, bắt đầu chọn món. Mà lúc này, Từ Lâm Hiên đi ra từ khu bơi lội. "Lệ Lệ, Tôn Tâm Di vừa đi rồi à?" Từ Lâm Hiên ở trong bể bơi, mơ hồ nhìn thấy Tôn Tâm Di đi ra ngoài với Dương Hạo, liền vội vàng đi qua hỏi xem. "Đúng vậy." "Tôn Tâm Di đi cùng anh Dương kia rồi!" Khóe miệng Vu Lệ Lệ cong lên, nhìn thấy người đàn ông này ăn quả đắng, nàng lại hơi vui vẻ. Từ Lâm Hiên rất buồn bực, thậm chí cảm giác ngực hơi đau. Mẹ kiếp, nếu biết 100 tiết có thể dẫn người đi, ông đây cũng nạp thêm 50 tiết rồi! Từ Lâm Hiên hối hận đến xanh ruột. "Người ta vừa ra tay đã là 100 tiết, đừng nói là Tôn Tâm Di, có lẽ tất cả nữ huấn luyện viên ở đây đều không chịu nổi!" Vu Lệ Lệ tiếp tục bổ đao. Nhưng nàng cũng nói thật, dù sao nàng và bạn cùng nhà Mạnh Ngọc Ngọc cũng không chịu nổi, chưa nói đến trực tiếp hiến thân, cho chút ngon ngọt là nhất định. Từ Lâm Hiên không nói gì, quay về khu bơi lội, tiếp đó trực tiếp thay quần áo, hôm nay không có tâm trạng tâm luyện. Bên ngoài. Tôn Tâm Di mờ mịt nhìn chiếc xe điện trước mắt. Nàng vốn cho rằng vị đại ca vừa ra tay đã là 100 tiết này, ít nhiều gì cũng phải lái BBA. Kết quả đừng nói là BBA, ngay cả xe bốn bánh cũng không phải! Thế mà lại đi xe điện. Được rồi, đây là kẻ có tiền khiêm tốn! Tôn Tâm Di lăn lộn vài năm trong ngành này, cũng tiếp xúc với không ít kẻ có tiền, trong đó không thiếu người rất khiêm tốn. Chắc nhà vị này ở quanh đây, lái xe điện đúng là tiện hơn xe bốn bánh nhiều. Tôn Tâm Di thầm suy nghĩ. "Ngồi xe điện tương đối lạnh, khoác thêm áo đi." Dương Hạo cởi áo khoác của mình ra, áo jacket và áo trong của Tôn Tâm Di đều là kiểu ngắn, vòng eo mảnh khảnh còn lộ ra ngoài, hôm nay chỉ có 12 độ, lái xe điện rất lạnh. "Không cần, tôi ngồi sau, gió không thổi đến." "Hơn nữa từ đây qua bên Tinh Quang chỉ 5 phút." Tôn Tâm Di cười đẩy áo khoác lại, Dương Hạo chỉ mặc áo sơ mi bên trong, không mặc áo khoác thì rất lạnh. "Cũng được." Dương Hạo cũng không kiên trì, dù sao cũng không xa. Hắn lại mặc áo khoác, lấy mũ bảo hiểm màu hồng dành cho Hề Hề, đưa cho Tôn Tâm Di: "Của con gái tôi, có lẽ hơi chật." "Không sao, rất đáng yêu." Tôn Tâm Di cầm mũ và đội lên. Nhưng trong lòng hơi gợn sóng. Thì ra vị này đã có con gái, như vậy cũng là người có gia đình. Thật ra Tôn Tâm Di cũng không nghĩ sẽ phát sinh gì đó với Dương Hạo, nàng chỉ cảm thấy Dương Hạo hào phóng, làm người ngay thẳng, đáng giá kết bạn. Nhưng nàng cũng không ý thức được, tiềm thức của nàng đã coi đối phương là đối tượng dự bị để phát triển quan hệ. Cho nên, sau khi đối phương nói mình có con gái, trong lòng nàng vẫn thấy hơi thất vọng. Nàng từng ảo tưởng về một nửa khác của mình, chưa bao giờ nghĩ sẽ làm mẹ kế cho người khác! Huống chi, nói không chừng vị này vẫn còn vợ. Nghĩ hơi nhiều rồi. Kết bạn mà thôi! Tôn Tâm Di thu hồi tâm tư, leo lên xe điện. "Ngồi chắc." Dương Hạo nhắc nhở một câu, tiếp đó vít ga, xe điện đón gió lạnh cuối tháng hai, đi về phía trung tâm thương mại Tinh Quang. Mà Tôn Tâm Di ngồi ở phía sau thì vẫn đánh giá thấp gió lạnh, chờ xe chạy thì nàng mới cảm giác được bụng dưới thậm chí là ngực lạnh lẽo. Nàng bỗng nhiên nghĩ đến một ID mà đám đàn ông hèn mọn hay dùng trong game: Gió thổi 'tâm hồn' lạnh. Ô ô, đúng là lạnh thật! Tôn Tâm Di vô thức tiến lên một chút, tiếp đó ôm chặt lưng của Dương Hạo. Mà sau khi dán lại gần, Tôn Tâm Di lập tức cảm thấy ấm áp hơn nhiều. Đừng nói béo vô dụng, thời khắc mấu chốt cũng có thể cản gió nha! Rất nhanh, hai người đã đến ngã tư đường Tinh Quang, nơi này khá nhiều xe đang chờ đèn đỏ. Mà đám nam tài xế đang ngồi trong xe chờ đèn đỏ, nhìn thấy Tôn Tâm Di ngồi sau xe điện thì đều trợn tròn mắt. Loại mỹ nữ lực phẩm này không nên ngồi tay lái phụ xe sang sao?? Một tên thích quay video còn giơ điện thoại lên quay một đoạn, tiếp đó liền đăng lên TikTok, văn án là: Hút hết một bao thuốc cũng không nghĩ ra mình thua ở chỗ nào. Dương Hạo và Tôn Tâm Di đang chờ đèn đỏ hiển nhiên không biết chuyện này, đèn xanh, Dương Hạo liền vít ga, mang theo Tôn Tâm Di chạy đến cửa hông trung tâm thương mại. "Rất lạnh đúng không?' Dương Hạo khóa xe xong, lại hơi xấu hổ nhìn về phía Tôn Tâm Di, một đại mỹ nữ ngồi xe điện của mình bị gió thổi lạnh, đúng là hiếm thấy. Dù sao thì loại mỹ nữ cấp bậc này, nếu có chút tư tưởng thì có thể ngồi ghế phụ xe sang bất cứ lúc nào. Có thể thấy nhân phẩm của Tôn Tâm Di rất không tệ. "Không lạnh, có anh cản gió rồi!" Tôn Tâm Di mỉm cười, thật ra vòng eo bị lạnh đến đỏ lên rồi, nhưng nàng không thể nói thẳng được. Mà Dương Hạo thì đang khom lưng cất mỹ bảo hiểm, vừa hay nhìn thấy vòng eo bị đỏ lên vì lạnh của nàng, lập tức sinh lòng áy náy. Đinh! Phát động nhiệm vụ ngẫu nhiên: Phú ông áy náy. Là một phú ông, tuyệt đối không thể để phụ nữ đi theo mình bị chịu khổ về phương diện vật chất. Nội dung: Tặng Tôn Tâm Di một món quà hài lòng. Ban thưởng: Một chiếc BYD YangWang U8. Khi Dương Hạo chuẩn bị cất bước, âm thanh nhắc nhở lại vang lên bên tai. Hắn chợt dừng bước, tiếp đó hiện ra vẻ mừng rỡ. Đây là thiếu cái gì cho cái đó nha! BYD YangWang U8, xe sang đỉnh cấp của nội địa, giá bạn 1090000 NDT! Khi chiếc xe này công bố giá bán, toàn bộ internet đều mở miệng khiêu khích, còn có rất nhiều danh nhân tuyên bố, lượng tiêu thụ một năm không thể quá 300 chiếc. Kết quả khi BYD YangWang U8 chính thức đưa ra thị trường, nửa tháng bán hơn 400 chiếc, hơn 30000 đơn đặt hàng. Bạn cười người ta bỏ 1 triệu ra mua BYD, người ta cười bạn không hiểu nghệ thuật trang bức. Người bỏ 1 triệu mua Mercedes hay BMW, chỉ có thể coi là có tiền, nhưng người bỏ 1 triệu mua BYD, tuyệt đối là đại gia chân chính!