Chương 47: Liếm cẩu chẳng được gì

Tận Thế: Ta Có Thể Nhìn Thấy Thanh Máu, Giết Quái Rơi Bảo Vật

Sơn Quỷ Chấp Bút 15-04-2024 07:18:49

Sự hiểu biết của Vương Đào về thuốc ức chế này đều được giới thiệu trên giấy, hắn muốn tận mắt nhìn thấy tác dụng. Nếu như có thể cứu được thanh niên tóc vàng này, vậy đương nhiên tốt hơn. Nếu không được cứu, hắn cũng không mất mát gì, dù sao hắn còn có 19 ống thuốc ức chế, không thiếu một ống này. Cầm theo một ống thuốc ức chế, Vương Đào đi ra ngoài. Chỉ trong chốc lát, thanh máu màu xanh trên đầu thanh niên tóc vàng chỉ còn thừa lại năm giọt máu. Không biết sau khi thanh máu của hắn hết sạch, hắn sẽ chết trước, hay là... trực tiếp biến thành zombie? Vương Đào ngồi xổm bên cạnh thanh niên tóc vàng, nhìn vào những đường vân màu đen chậm rãi xuất hiện trên cổ thanh niên tóc vàng, hắn phán đoán, sau khi bị lây nhiễm, thanh máu về 0 chắc là sẽ trực tiếp biến thành zombie. "Còn sống không đó? Còn sống thì chớp mắt mấy cái." Vương Đào hỏi thanh niên tóc vàng. Thanh niên tóc vàng ngước một mắt nhìn về phía Vương Đào, ánh mắt hắn có hơi rã rời, nhưng vẫn cố gắng để chớp mắt. Vương Đào lấy ra một ống thuốc ức chế, đưa tới trước mắt thanh niên tóc vàng. "Đây là thuốc ức chế, là thứ mà chính phủ nghiên cứu ra dùng để kháng virus zombie." Lời này vừa nói ra, rõ ràng có thể cảm nhận đượ một chút ánh sáng lóe lên bên trong mắt của thanh niên tóc vàng. "Nhưng nó không có khả năng giải độc hoàn toàn, chỉ có thể ngăn chặn sự tấn công của virus zombie, nếu như bây giờ cho ngươi sử dụng thuốc ức chế này, vậy ngươi có thể sẽ không biến dị thành zombie, nhưng sau này tái phát vào lúc nào ta cũng không rõ, ngươi phải tiếp tục sử dụng thuốc ức chế." Thanh niên tóc vàng (Ngô Phi) không hề thất vọng chút nào, hắn hiện tại đang ở trong tình trạng này, cũng không có yêu cầu gì khác, nếu có thể sống lâu thêm một ngày vậy hắn cũng cảm thấy vui mừng. "Tuy nhiên, loại thuốc ức chế này có tác dụng phụ rất lớn, hơn nữa chỉ người có tố chất thân thể cường tráng và có ý chí kiên cường mới có thể sử dụng, bằng không sử dụng thì cũng sẽ chết, cho nên, ngươi chuẩn bị xong chưa?" Thanh niên tóc vàng dùng chút sức lực còn sót lại của chính mình bắt đầu chớp mắt liên tục. "Rất tốt." Vương Đào gật gật đầu. Thuốc ức chế này có thể tiêm vào cũng có thể uống vào. Tuy nhiên ở trước khi rót thuốc ức chế vào trong miệng thanh niên tóc vàng, Vương Đào lại nói: "Bây giờ ngươi hãy nghĩ đến lý do tại sao ngươi không muốn chết, ví dụ, cha mẹ của ngươi còn đang chờ ngươi cứu, ví dụ, cô gái vừa mới hại chết ngươi kia còn đang sống rất tốt ..." "Ngô —— " Một mắt còn lại của thanh niên tóc vàng lập tức trợn lớn lên, trong mắt tràn đầy vẻ oán hận. Thấy thế Vương Đào cũng không nói nhảm nữa, lập tức mở miệng thanh niên tóc vàng ra đổ ống thuốc ức chế này vào trong. Lộc cộc - Sau khi thanh niên tóc vàng uống thuốc ức chế, toàn thân bắt đầu co giật. Này không giống như đang ức chế mà là đang biến thành một con zombie. "Chẳng lẽ không được sao ..." Vương Đào lui lại một bước, trong tay cầm lấy búa sừng dê. Chỉ cần thấy thanh máu của thanh niên tóc vàng biến thành màu đỏ, hắn sẽ nện một búa tới mà không do dự chút nào. Đợi thêm hai phút, mắt thấy thanh niên tóc vàng chỉ còn lại một giọt máu, Vương Đào cũng đã giơ búa lên, đột nhiên, thân thể thanh niên tóc vàng ngừng co giật, đường vân màu đen trên cổ cũng chậm rãi biến mất, mà thanh máu màu xanh trên đầu của hắn chớp mắt cái đã tăng lên tới 20, nhưng giới hạn máu cao nhất trên thanh máu của hắn lại giảm đi 20 giọt máu. [20/85] "Ngươi tỉnh rồi chứ?" "... ừ." Thanh niên tóc vàng nhắm mắt lại, dùng lỗ mũi khó khăn ừ một tiếng. "Vừa rồi cảm giác thế nào?" "Đau ... toàn thân đều đau ... cảm giác đầu óc như muốn nổ ..." "Rất tốt, chào mừng ... được sống lại." Vương Đào vỗ vào bả vai của hắn, sau đó lại đi lấy hộp y tế tới. Sử dụng một số thuốc cầm máu, thuốc an thần và những thứ tương tự cho hắn, vết thương của hắn được băng bó lại một cách thô sơ và nghiệp dư. Thanh niên tóc vàng đau đến nhe răng suốt thời gian đó. Sau khi mọi việc xong xuôi, thanh máu của thanh niên tóc vàng lại tăng thêm 10 giọt. Tác dụng của hộp y tế quân dụng này có hiệu quả nhanh chóng a! "Cảm ơn ..." Thanh niên tóc vàng một mặt cảm kích nhìn về phía Vương Đào. "Không cần cám ơn ta, ta chính là muốn thử hiệu quả của thuốc ức chế một chút, lấy ngươi làm thí nghiệm mà thôi." "..." Lời nói thật thực sự rất đau lòng. Tuy nhiên thanh niên tóc vàng vẫn rất cảm kích, không cần biết người đàn ông to con che mặt này có mục đích là gì, việc cứu sống được hắn vẫn là sự thật, đặc biệt là trước đó hắn bị người thân thiết mưu hại, về sau được Vương Đào cứu lại, loại lòng cảm kích này đã không cách nào dùng lời nói để biểu đạt ... "Hút thuốc không?" Nhìn thấy hai mắt thanh niên tóc vàng sáng lên, Vương Đào lấy ra một điếu thuốc, nhét vào trong miệng thanh niên tóc vàng rồi giúp hắn châm lửa. "Hãy kể cho ta nghe về tình huống của ngươi một chút đi, giữa các ngươi đến cùng là có chuyện gì xảy ra?" Vương Đào rất tò mò với chuyện xảy ra giữa bọn họ, trước khi rời đi không ngại ăn cả quả dưa này. Sau khi hung hăng rít một hơi thuốc dài, tinh thần của thanh niên tóc vàng cũng tốt hơn rất nhiều, lúc này hắn mới mở miệng giải thích: "Ta, ta tên là Ngô Phi ..." Mười phút sau, Vương Đào đại khái hiểu được đầu đuôi câu chuyện. Trước ngày tận thế, Ngô Phi là công nhân của một nhà máy điện tử ở thành phố bên cạnh, ở trên mạng quen biết với Âu Doanh Doanh cũng là công nhân của một nhà máy điện tử. Vì theo đuổi Âu Doanh Doanh này, hắn đã tốn rất nhiều sức người sức của, cuối cùng cũng đã tán được vào nửa năm trước. Lúc Ngô Phi theo đuổi cô ta, Ngô Phi đã bỏ ra rất nhiều, sau khi tán được cô ta, hắn bỏ ra càng nhiều hơn, hắn hoàn toàn coi Âu Doanh Doanh như vợ mình mà đối đãi. Tuy nhiên, cho đến nay, hai người chỉ giới hạn ở việc âu yếm, ôm ấp chứ chưa đi xa hơn, Âu Doanh Doanh nói rằng cô muốn dành những điều tốt đẹp nhất cho đêm tân hôn của mình, sau khi Ngô Phi nghe được lời này chẳng những không tức giận, ngược lại còn cảm thấy rất cao hứng. Bởi vì Âu Doanh Doanh nói 'đêm tân hôn'! Này chẳng phải là nói sẽ đồng ý kết hôn với hắn sao? Sau khi ngày tận thế đến, Ngô Phi mất liên lạc với cha mẹ mình, hắn ở xa quê hương hàng nghìn km và không thể làm được gì. Âu Doanh Doanh khó được chủ động gọi điện thoại cho hắn, cầu cứu hắn. Ngô Phi không nói hai lời lập tức đồng ý. Ở dưới sức mạnh của tình yêu, hắn thậm chí còn giết được một con zombie để có thể gặp Âu Doanh Doanh! Sau đó hai người sống nương tựa lẫn nhau, Ngô Phi để lại phần lớn đồ ăn cho Âu Doanh Doanh, đợi đến khi ăn hết đồ ăn, cảnh sát Hàn Nhị mang theo Tôn Vĩ Quang chồng của cô tới. Cảnh sát Hàn Nhị nói các cô muốn đi tới căn cứ người sống sót ở đại học Thủy Trạch, hỏi bọn họ có muốn đi cùng hay không. Nếu bọn họ ở lại đây thì chỉ có thể chờ chết, nhưng đi theo Hàn Nhị chẳng những có đồ ăn mà còn được bảo vệ ... Hai người không còn lựa chọn nào khác. Sau đó gặp thêm một vài người trên đường và bắt đầu đi cùng với nhau. Trên đường đi, bọn họ bị một nhóm người sống sót tàn nhẫn lừa gạt một lần, nếu như không có Hàn Nhị, bọn họ khả năng đều đã bị zombie ăn thịt ... Chuyện xảy ra tiếp theo chính là những gì mà Vương Đào đã nhìn thấy, bọn họ đi tới nhà máy nước. Mặc dù có một số mâu thuẫn trong nhóm, nhưng xem như vẫn hòa hợp. Nhưng vào đêm đầu tiên, bạn gái hắn bị zombie bên ngoài dọa, hét lên một tiếng, thu hút rất nhiều zombie đến đây, thời điểm mấy người chạy trốn, có một người trong nhóm bị zombie cắn phải. Bởi vì việc này mà Tôn Vĩ Quang đã có ý kiến lớn với Âu Doanh Doanh - thậm chí không chỉ Tôn Vĩ Quang, mà sắc mặt của Hàn Nhị và nam sinh viên tên là Lý Thành kia cũng không được tốt cho lắm, nhưng cũng không nói gì thêm. . Vì bảo vệ bạn gái của chính mình, Ngô Phi thậm chí còn cãi nhau với Tôn Vĩ Quang. Sau đó, mấy người vẫn luôn ở trên sân thượng chờ đợi, cảm xúc đều rất bực bội. Sáng nay khi hắn đang ngủ, hắn nghe thấy có động tĩnh gì đó, vừa mở mắt tỉnh dậy đứng lên, hắn còn chưa hiểu gì thì đã bị Âu Doanh Doanh đẩy xuống. Thậm chí cho đến bây giờ hắn cũng không hiểu tại sao Âu Doanh Doanh lại muốn giết mình - hắn không hề nhìn thấy tình huống nam sinh viên ngã xuống lầu, sau khi ngã xuống, hắn sợ đám zombie đến gần nên không để ý đến ở phía sau mình còn có một cỗ thi thể ... Vương Đào nhìn hắn với ánh mắt có chút đáng thương. Liếm cẩu liếm đến cuối cùng cũng không được gì cả, giống với thanh niên tóc vàng, ngươi cái thanh niên tóc vàng này không ổn cho lắm a! Vì Ngô Phi đã thỏa mãn sự tò mò của hắn nên hắn đương nhiên phải thỏa mãn sự nghi ngờ của Ngô Phi. Thế là, Vương Đào đưa cho Ngô Phi xem đoạn video mà chính hắn quay được. Đây vẫn là phiên bản chưa chỉnh sửa, bắt đầu từ lúc đôi cẩu nam nữ kia 'quan hệ' với nhau.