Chương 44: Căn cứ đại học Thủy Trạch

Tận Thế: Ta Có Thể Nhìn Thấy Thanh Máu, Giết Quái Rơi Bảo Vật

Sơn Quỷ Chấp Bút 15-04-2024 07:18:20

"Đây là tình huống như thế nào!" Vương Đào nhanh chóng lấy ống nhòm ra. Nhìn vào mảng lớn bóng dáng dữ tợn kia, da đầu hắn có chút tê dại. Thoạt nhìn, có ít nhất hàng ngàn hàng vạn zombie! Nhiều zombie như vậy, bất cứ ai đến đều sẽ phải chết! Trong lòng hắn thậm chí còn có một chút khủng hoảng, nhưng hắn nhanh chóng ép mình bình tĩnh lại, bởi vì lúc này khủng hoảng cũng vô ích, chỉ có thể bình tĩnh quan sát tình huống mà tùy cơ ứng biến. Vương Đào lập tức đi xuống tầng dưới thu dọn đồ đạc, nếu thật sự bị nhiều zombie như vậy vây công, hắn chỉ có thể chọn nước lái xe mà chạy trốn. Mặc dù lái xe vào ban đêm gần giống như tìm đến cái chết, nhưng dù sao cũng còn tốt hơn bị zombie xé nát tại chỗ này. Tất nhiên, đây là trường hợp xấu nhất. Trong tay hắn còn có một ống Dược tề Ẩn Nấp (trung) có thể tránh né được zombie, hắn vốn định giữ lấy ống Dược tề Ẩn Nấp này để trở về, nhưng nếu như thật không có biện pháp nào khác, hắn cũng chỉ có thể dùng trước. Sau khi chuẩn bị xong những thứ cần thiết, Vương Đào lại đi tới bên cửa sổ trên tầng, sau khi đứng đó quan sát hơn mười phút, hắn tạm thời thở phào nhẹ nhõm. "Không phải đi về phía nhà máy nước, còn may! Tuy nhiên -" Những con zombie này có vẻ giống như không có tổ chức, chúng dường như đang lang thang trên đường phố, bọn chúng đi tới từ con đường phía đông sau đó rời đi từ phía tây. "Nhưng má nó có rất nhiều zombie tiến vào trong nhà máy nước!" Nhìn vào đám zombie đi vào trong nhà máy nước, Vương Đào cảm thấy đau đầu. Hắn cảm thấy mình nên khóa cửa nhà máy nước lại - không đúng, xem như khóa lại, đám người sống sót kia tới vậy chắc vẫn có thể sẽ cạy mở ra ... Dù sao bất kể nói như thế nào, hiện tại có rất nhiều zombie đang tiến vào, nhưng không đến mức khiến hắn cảm thấy phải liều mạng chạy trốn... nên hắn chỉ có thể chờ đợi. Vương Đào hạ rèm cửa sổ xuống, sau đó đi lên trên tầng cao nhất, chuẩn bị ngủ một giấc. Tầng trên cùng cách xa đám zombie ở tầng dưới, mùi con người trên người hắn chắc chắn sẽ giảm đi rất nhiều, tự nhiên sẽ khiến hắn an toàn hơn rất nhiều. Vào thời điểm trời sắp sáng. Vương Đào đang ngủ bỗng nghe thấy tiếng hét từ xa. Phản xạ có điều kiện đầu tiên của hắn là đứng lên và cầm vũ khí lên, sau đó chạy về phía cửa sổ, vén rèm cửa lên nhìn thoáng qua. "Là phương hướng một tòa nhà khác ở trong nhà máy nước ... Những người sống sót kia xảy ra vấn đề!" Ánh trăng đêm nay rất sáng, Vương Đào nhìn thấy cửa kính phía dưới tòa nhà ở phía xa đã bị vỡ, rất nhiều zombie đang điên cuồng chen vào. Vương Đào nhìn không rõ bên trong đang xảy ra chuyện gì, nhưng nếu những người sống sót này thông minh thì vẫn có khả năng sống sót, dù sao những gian phòng bên trong tòa nhà đó không phải là đều không có cửa, hoặc là bọn họ có thể mang một cái thứ chặn đường đi ở cầu thang, không cho zombie đi lên. "Để xem bọn họ có thông minh hay không ..." Vương Đào lắc đầu. Lúc này trời đã sáng, hắn cũng không còn buồn ngủ nữa nên theo thói quen hắn loay hoay nghịch radio và bộ đàm. Sau đó đột nhiên nghe được âm thanh bên trong bộ đàm! "Tư tư ... nơi này là căn cứ người sống sót tại đại học Thủy Trạch, nhận được xin trả lời, nhận được xin trả lời ... tư tư ..." Sau khi nghe được giọng nói mệt mỏi của một người phụ nữ lặp lại vài lần, Vương Đào lúc này mới ấn nút PTT (Push to talk) trên bộ đàm. "Nhận được, nơi này là nhà máy nước, nơi này là nhà máy nước ..." Vương Đào cũng lặp lại mấy lần. Khi nhấn nút PTT trên bộ đàm, nó chỉ có thể gửi giọng nói của chính mình chứ không thể nhận được giọng nói của phía bên kia, do đó cần phải lặp lại nhiều lần để tránh bỏ lỡ cuộc trò chuyện. Một lát sau. "Xin chào ngươi người sống sót! Mời ngươi nói lại vị trí của ngươi một chút, ta không nghe rõ! Mời ngươi nói lại một chút ... tư tư ... quá tốt rồi, liên hệ được với người ..." Vương Đào lập tức trả lời: "Ta ở nhà máy nước, ta ở nhà máy nước ..." "Nghe được, ta nghe được rồi! Xin hỏi nhà máy nước chỗ các ngươi như thế nào, có an toàn không?" Vương Đào nhìn vào zombie dưới tầng một chút. "Tạm thời an toàn, nhưng dưới tầng đều là zombie." Đối phương dừng lại một chút, sau đó lại nói: "Rất xin lỗi, chúng ta tạm thời không có cách nào mang tới sự trợ giúp cho ngươi, nhưng chúng ta thành lập căn cứ người sống sót ở đại học Thủy Trạch, nếu như ngươi có thể an toàn rời khỏi nhà máy nước thì có thể tới căn cứ đại học Thủy Trạch, chúng ta sẽ cung ấp đồ ăn và sự an toàn cho ngươi, mà ngươi chỉ cần làm một số công việc xây dựng căn cứ là được ..." Nghe giống như cũng không tệ lắm. "Đúng rồi, chỗ nhà máy nước các ngươi có tổng cộng bao nhiêu người sống sót? Đồ ăn của các ngươi còn có thể duy trì được bao nhiêu lâu?" Vương Đào suy nghĩ một chút rồi nói: "Chúng ta có tổng cộng sáu người, trong đó có một nữ cảnh sát." "Nữ cảnh sát ... a ta đã biết, các ngươi có phải được một nữ cảnh sát tên Hàn Nhị cứu giúp hay không?" Hàn Nhị sao? Vương Đào khẳng định nói: "Đúng vậy, chính là vị cảnh sát Hàn này, tuy nhiên bọn họ đều ngủ còn chưa tỉnh." Vì phòng ngừa đối phương trực tiếp hỏi chuyện về nữ cảnh sát tên Hàn Nhị, Vương Đào trực tiếp ngắt lời. "..." Bên phía bên kia quả thực muốn hỏi Hàn Nhị có ở đó hay không, dù sao người ta là cảnh sát chuyên nghiệp, khả năng diễn đạt trong một số vấn đề nhất định phải tốt hơn người thường. Tuy nhiên đã ngủ, vậy dĩ nhiên cũng không tiện đánh thức cho lắm, loại thời điểm này việc duy trì trạng thái của bản thân là rất quan trọng. "Ta có thể hỏi các ngươi một chút về tình huống căn cứ đại học Thủy Trạch như thế nào hay không?" Vương Đào lại hỏi. "Đương nhiên, căn cứ Thủy Trạch chúng ta hiện tại có tổng cộng hơn ba trăm người sống sót ..." Nghe được con số này, Vương Đào lập tức lộ ra vẻ mặt kinh ngạc. Có tới hơn ba trăm người sống sót, số lượng này cũng không ít a! Tiếp tục lắng nghe một lúc, Vương Đào cũng đại khái hiểu được tình hình của căn cứ đại học Thủy Trạch. Trước khi ngày tận thế đến, đại học Thủy Trạch vừa đúng đang tiến hành sửa chữa lại, bởi vì mùi dầu quá nặng nên cho nghỉ hai ngày, ở sau khi tận thế đến, trường đại học rất vắng người, ngoại trừ một số người túc trực ra thì cũng không có quá nhiều người, zombie chắc hẳn cũng không có quá nhiều. Mà ở bên cạnh trường đại học này còn có một trung đội lực lượng an ninh, một vụ lây nhiễm quy mô lớn xảy ra bên trong trụ sở của họ, lực lượng an ninh còn sống sót mang theo vũ khí và đạn dược chạy ra ngoài, bọn họ vừa chạy trốn vừa giải cứu dân thường, sau đó nhìn trúng đại học Thủy Trạch và xây dựng một căn cứ người sống sót ở ngay chỗ này. Lực lượng an ninh có vũ khí nóng, tố chất thân thể cũng tốt, về sau có sự tham gia của một số cảnh sát nên đã giải cứu được nhiều người. Ngay cả thành phố điện ảnh Hoàng Phong cách đại học Thủy Trạch gần một chút cũng có nhiều người nổi tiếng và diễn viên được giải cứu. Căn cứ đại học Thủy Trạch hiện tại không mạnh lắm nhưng xem như là đã ổn định lại, mọi người sống sót trong căn cứ đều có thể tự tìm việc làm, có đồ ăn, có sự an toàn ... nơi này xem như là căn cứ người sống sót tốt nhất trong huyện Thủy Trạch. Nhiều người dân gần đó muốn đến đó nhưng cho dù khoảng cách chỉ là vài km vậy cũng phải liều mạng mới tới được. Về phần nữ cảnh sát Hàn Nhị và những người kia, chính là từ ở một nơi khác nghe được tin tức về căn cứ đại học Thủy Trạch, sau đó cố gắng hết sức để liên lạc với căn cứ Thủy Trạch, sau khi tìm hiểu rõ, họ quyết định mạo hiểm và đến đó... Sau khi hiểu rõ những điều cần hiểu, Vương Đào nói: "Rất cám ơn câu trả lời của ngươi! Không nói nhiều nữa, bộ đàm sắp hết pin, hy vọng chúng ta sau này có thể gặp mặt." "Ừm, được, chúc các ngươi gặp nhiều may mắn! Chúng ta có kênh radio (vô tuyến điện) ... chúng ta đều sẽ bật đều đặn hàng ngày ..." Sau khi đối phương nói thêm một số tin tức, lúc này mới kết thúc trò chuyện. Vương Đào mân mê râu ở dưới cằm, lẩm bẩm nói: "Căn cứ đại học Thủy Trạch này có lẽ là một chỗ không tệ, tuy nhiên đây đều là lời nói một bên của đối phương, ở trước khi chưa chứng kiến tận mắt là không thể tin hoàn toàn được ..."