Chương 37: Thân ảnh đáng sợ

Tận Thế: Ta Có Thể Nhìn Thấy Thanh Máu, Giết Quái Rơi Bảo Vật

Sơn Quỷ Chấp Bút 15-04-2024 07:17:11

"! ! !" Sau khi cơ thể hắn cứng đờ trong ba giây. Oanh —— Động cơ xe bán tải gầm lên, nhanh chóng rời khỏi đường vành đai ngoài. Mãi cho đến khi khu rừng cây không còn hiện rõ trong gương chiếu hậu, Vương Đào mới từ từ giảm tốc độ xe, sau đó thì dừng lại sau một tòa nhà thấp. "Hô - hô -" Vương Đào há miệng thở hồng hộc, sau lưng hắn đều là mồ hôi lạnh "Còn may không có bị đuổi theo, đó là cái quái gì thế?" Trong nháy mắt khi đối mặt với thứ kia, Vương Đào cảm giác như toàn bộ máu trong cơ thể đều đông cứng lại, hắn muốn rời đi nhưng lại không thể cử động! Nếu như không phải ý chí kiên định, hung hăng đạp xuống chân ga, sợ rằng hắn sẽ không nhìn thấy được mặt trời ngày mai! "Nó chắc chắn không phải là zombie, zombie không có loại ánh mắt thông minh đó! Hơn nữa trạng thái ẩn nấp của ta cũng vô dụng với nó! Xét theo tư thế cơ thể của nó, nó trông giống như một con thú bốn chân... Điều quan trọng nhất chính là nó có 10000 máu!" "Người ta nói không nên ở lại trong thành phố, nhưng xem ra nơi hoang dã cũng không thể ở! Vãi cả nồi!" Sắc mặt Vương Đào rất khó coi. Hắn thà đối mặt với zombie còn hơn đối mặt với loại quái vật không biết này. Ít nhất hắn có thể giết chết zombie, nhưng khi đối mặt với con quái vật đó ... nhớ tới loại cảm giác bị để mắt tới vừa rồi, hắn thậm chí ngay cả dũng khí đối chiến cũng không có! "Nhanh đi lấy hòm tiếp tế, nếu không có chuyện gì xảy ra với tính mạng, ta sẽ không bao giờ đến đây nữa!" Vương Đào hít sâu một hơi, sau khi nghỉ ngơi được một lát thì lái xe về phía nhà máy nước. Con đường này đang được bảo trì trước khi virus bùng phát, một đoạn đường tương đối dài đều không có chiếc xe ô tô nào, tuy nhiên Vương Đào cũng không dám lái quá nhanh, hắn sợ tạo ra tiếng ồn quá lớn. Trên đường đi hắn cẩn thận từng ly từng tí, sau mười mấy phút, cuối cùng cũng đi tới bên ngoài nhà máy nước. Vị trí nhà máy nước tương đối vắng vẻ, người bình thường cũng ít, ra vào nơi này đều cần có giấy thông hành, cộng thêm trình độ tự động hóa của nhà máy nước này cũng không tệ lắm, nghe nói chỉ có khoảng hai mươi tên nhân viên, cho nên bên trong cũng không có nhiều zombie. "Hy vọng không có ai nhặt được nó..." Trong lòng thầm nhủ một câu, Vương Đào đỗ xe ở bãi đất trống trước cửa nhà máy nước, nơi này vắng tanh, không có xe cộ, cũng không có zombie. Sau khi nhìn quanh và chắc chắn không có vấn đề gì, lúc này hắn mới cầm vũ khí ra khỏi xe và đi đến chỗ gác cổng. "Ôi ôi..." Bên trong chỗ gác cổng có một người mặc đồng phục bảo vệ, theo bước chân của Vương Đào tới gần, nó chậm rãi ngẩng đầu lên. Vương Đào không nói lời nào, một Lang Nha bổng vung ra. Ầm! Máu đen văng khắp nơi. "-231" "179/500" Thân thể Zombie vừa mới đứng vững thì bị đánh lui Vương Đào bước nhanh về phía trước, thị thêm hai gậy. "-245" "-24" "0/500" Đầu zombie nổ tung. Trong tình huống một chọi một với sự chuẩn bị đầy đủ, Vương Đào giết một con zombie bình thường trên cơ bản đã không có độ khó gì. Hơn nữa, khi lượng máu của hắn đạt tới 200, loại cảm giác mạnh lên kia cũng không phải là ảo giác! Tố chất thân thể của hắn quả thực được đề cao - công kích của hắn trước kia khi đánh vào trên đầu zombie đều là hơn 100 máu, loại zombie nhỏ có phòng ngự thấp không tính, mà bây giờ, một đòn giáng xuống là hơn hai trăm máu! Giới hạn cao nhất của thanh máu tăng thêm 5 giọt máu nữa, đạt tới "240/240". "Thu được: Băng Dán x1" "Băng Dán: Vật liệu chế tạo" Lại là một vật liệu mới mà hắn chưa từng thấy trước đây nên Vương Đào thản nhiên nhận lấy. Vương Đào lục soát trên người zombie bảo an và trong chỗ gác cổng một lần, tìm thấy một bộ đàm đã hết pin, một chùm chìa khóa và một chiếc dùi cui cao su. Vì đã có chìa khóa nên Vương Đào cũng không cần phải bỏ sức ra để phá khóa. Két - Rầm rầm —— Sau khi từ từ mở cánh cửa sắt và chắc chắn rằng không có zombie nào tới, hắn lái chiếc xe bán tải vào. Bên trong nhà máy nước rất lớn, có hồ chứa khắp nơi, nước bên trong nhìn rất sạch, cảm giác như không có bị ô nhiễm. Vương Đào lại nhìn những bức tường xung quanh, hắn cảm thấy có thể xây dựng một căn cứ người sống sót ở đây. Nhưng nơi này quá lớn, nếu không có đủ người canh giữ, vậy khẳng định là không ổn. "Ở chỗ kia!" Sau khi dạo quanh nhà máy một lúc, Vương Đào cuối cùng cũng nhìn thấy hòm tiếp tế nằm ngay ở bên trong một cái sân có hàng rào sắt bao quanh. Trong sân có một số máy móc mà hắn không biết, còn có một căn phòng đóng kín cửa, trên cửa viết "Đây là khu vực phân phối điện quan trọng, không phận sự miễn vào", chắc là phòng phân phối điện. Chiếc hòm tiếp tế đã ngừng bốc khói đỏ từ lâu đang ở trước cửa phòng phân phối điện. Ở bên cạnh hòm tiếp tế thì có hai con zombie trên người mặc đồng phục và đội mũ bảo hộ của công nhân. "Hô - cuối cùng cũng tìm thấy!" Vương Đào có chút hưng phấn, hòm tiếp tế này rõ ràng là còn chưa bị mở ra, hắn rất mong chờ bên trong có thứ gì. Nhưng trước đó, hắn phải đối phó với hai con zombie trong sân đã. Vương Đào nhìn trạng thái bên dưới thanh máu của mình, trạng thái ẩn nấp vẫn còn nửa phút, hắn quyết định chờ loại trạng thái này biến mất thì mới đi vào. Bởi vì trạng thái ẩn nấp này sẽ khiến cơ thể hắn có hơi chút cứng ngắc, hơi ảnh hưởng đến động tác của hắn, sức lực dường như cũng có phần suy yếu. Cho dù có hiệu quả ẩn nấp, nhưng khi hắn tới gần zombie thì vẫn sẽ bị phát hiện, cho nên không bằng chờ một chút, dùng trạng thái tốt nhất đến nghênh địch. Dù sao thanh máu của hai con zombie này là 600, thanh máu muốn nhiều hơn so với con zombie mà hắn gặp phải trước đó. Nửa phút chẳng mấy chốc đã qua, loại cảm giác thân thể hơi cứng ngắc kia dần dần biến mất, nhiệt độ cơ thể tăng lên dần dần, nhịp tim cũng bắt đầu khôi phục lại trạng thái bình thường, loại mùi hôi thối trên người kia cuối cùng cũng biến mất. Thùng thùng - Cảm nhận được nhịp tim và sức mạnh trong tay, Vương Đào lúc này mới cầm Lang Nha bổng bước ra khỏi xe. Ổ khóa ngoài sân không khóa, đỡ được nhiều phiền toái, hắn đẩy cửa ra và bước vào trong sân. "Ôi ôi..." Sau khi nghe thấy tiếng động, hai con zombie trong sân lập tức đi về phía Vương Đào. Sau khi đã mất đi tác dụng của Dược tề Ẩn Nấp cỡ trung, phạm vi cảm nhận của những con zombie này về hắn đã tăng lên rất nhiều. Sau khi nhìn thấy một con zombie trong đó đi vào phạm vi tấn công của mình, Vương Đào vung Lang Nha bổng lên, hung hăng đập một cái về phía huyệt thái dương của nó. Ầm! "-36" "564/600" Mũ bảo hộ phát nổ, nhưng zombie chỉ mất hơn ba mươi máu. "Chất lượng của chiếc mũ bảo hộ này xem như không tệ!" Vương Đào lẩm bẩm một câu, sau đó lại vung một gậy lên rồi đập xuống. "-165" "399/600" "Tê! Phòng ngự của con zombie này cao hơn nhiều so với zombie bình thường ..." Khi vừa mới bước vào cửa, Vương Đào đánh một con zombie bình thường đã được hơn 200 máu, hiện tại đánh nó vậy mà cũng chỉ được có hơn một trăm. Con zombie này bị Vương Đào đánh cho lảo đảo lui lại đằng sau, nhưng không cho hắn có cơ hội bổ đao, một con zombie khác đã vươn tay vồ tới. Vương Đào nhanh chóng thay đổi mục tiêu. "-33" Đầu tiên, hắn đánh tan mũ bảo hộ của con zombie khác này, sau đó sử dụng miếng bảo vệ tay (sách quấn trên tay) trên cánh tay để chặn đòn tấn công của nó. Nhân lúc zombie tóm lấy tấm bảo vệ cánh tay của hắn, Vương Đào đạp một đạp vào trên bụng của nó. "-3" Mặc dù sát thương thấp, nhưng đã đá được zombie đi. Vương Đào không để ý tới nó nữa vì con zombie đầu tiên đã nhào tới. "-171" "-153" Mặc dù zombie công nhân này tương đối cứng rắn, nhưng Vương Đào có tốc độ tấn công nhanh và sức mạnh to lớn, liên tục đập hai bổng xuống khiến nó chỉ còn thừa chút máu. Nhìn thấy zombie đang trong trạng thái choáng váng, Vương Đào rút cây giáo ngắn tự chế bên hông ra, cắm vào trên trán của nó. Phốc phốc - "-75" "0/600" Tiện tay thu hồi chiến lợi phẩm nó tuôn ra, Vương Đào lại chuyển hướng về con zombie còn lại, giải quyết nó một cách nhanh gọn. Vương Đào cảm thấy những con zombie công nhân này có nhiều máu hơn, phòng ngự cao hơn, lực lượng cũng lớn hơn so với zombie bình thường - hắn bị zombie nện cho hai phát vào trên ngực, mất đi 10 giọt máu. Tuy nhiên hai con zombie này mỗi con đều cho hắn tăng thêm 10 giọt máu, hiện tại là "250/260". Sau khi thu hồi chiến lợi phẩm, Vương Đào cũng không để ý quá kỹ, lập tức đi tới trước mặt hòm tiếp tế màu xanh, nhìn vào cái hòm tiếp tế to lớn này, hai mắt Vương Đào sáng lên. "Để cho ta tới nhìn xem một chút, bên trong đến cùng có những thứ gì ..." Đông —— đông —— "Ừm? Động tĩnh gì?" Vương Đào đang chuẩn bị mở hòm, đột nhiên cảm nhận được mặt đất hơi rung chuyển. Ầm! Sau đó thì cửa sắt của phòng phân phối điện văng ra, văng về phía hắn! Vương Đào dựa theo bản năng dùng hai tay bảo vệ lấy thân thể. Ầm! Soạt —— Thân thể của hắn hung hăng văng đi và đập mạnh vào trên hàng rào sắt. Một dáng người cao lớn vạm vỡ mặc quần áo lao động bước ra từ phòng phân phối điện, tay cầm một chiếc búa tạ bê tông cốt thép...