Chương 38: Zombie Búa Tạ

Tận Thế: Ta Có Thể Nhìn Thấy Thanh Máu, Giết Quái Rơi Bảo Vật

Sơn Quỷ Chấp Bút 15-04-2024 07:17:21

Đau quá, đau khủng khiếp! Vương Đào chật vật từ trên mặt đất đứng dậy, cánh tay hắn cũng không có cảm giác, các bộ phận khác đều đau nhức. "-80" "170/260" Hắn nhìn thoáng qua thanh máu của mình và thấy rằng mình đã bị nện mất đi 80 máu! Đông —— đông —— Ầm ầm —— Đây là một con zombie to lớn cao ít nhất 2,23 mét, mặc một bộ quần áo lao động màu cam và có dải phản quang, trong tay kéo theo một chiếc búa tạ bê tông cốt thép, từng bước một đi về phía Vương Đào, cốt thép ma sát vào trên mặt đất tóe lên tia lửa. "Mẹ kiếp, nó là cái quái quỷ gì!" Nhìn thấy thanh máu trên đỉnh đầu của đối phương là "1000/1000", Vương Đào nuốt một ngụm nước bọt. Sau khi Zombie Búa Tạ từ trong nhà đi ra đến dưới ánh sáng mặt trời thì đột nhiên lấy tay che mắt, điều này tạo cơ hội cho Vương Đào chạy trốn, hắn nhanh chóng chạy tới nhặt vũ khí lên. Chỉ là khi nhìn cây tăm nhỏ trong tay mình rồi lại nhìn vào cây búa tạ lớn trong tay của đối phương, sắc mặt Vương Đào trở nên khó coi. Này thì đánh như thế nào? Đông —— đông —— Ầm ầm —— Zombie Búa Tạ lại tiến về phía Vương Đào, Vương Đào nhìn cánh cửa bên cạnh rồi lại nhìn vào hòm tiếp tế sau lưng zombie búa tạ một chút, hắn nghiến răng nghiến lợi và lập tức làm xong chuẩn bị rút lui. Mặc dù hòm tiếp tế rất tốt, nhưng cũng phải có mạng cầm mới được. Mà đúng vào lúc này, Zombie Búa Tạ ở vào vị trí cách Vương Đào còn có hơn ba mét, đột nhiên dùng hai tay giơ chiếc búa tạ lên sau đó hung hăng nện xuống! "Động tác của nó rất chậm!" Vương Đào vừa quan sát vừa né tránh. Nếu như tốc độ của đối phương rất chậm mà nói, vậy hắn có lẽ cũng có khả năng chiến một trận! Nhưng điều mà Vương Đào không ngờ tới là hắn rõ ràng đã né được đòn tấn công của Zombie Búa Tạ, nhưng sau khi đòn tấn công của đối phương chạm đất, trực tiếp hình thành một làn sóng xung kích quy mô nhỏ có thể nhìn thấy bằng mắt thường! Đông! Ầm! Soạt —— Vương Đào trực tiếp bị sóng xung kích đánh trúng, hung hăng văng vào trên hàng rào sắt. Hắn cảm thấy trước mắt có chút mơ hồ, nội tạng như bị dịch chuyển vị trí, trong miệng càng có chút ngọt. "-102" "-23" "45/260" Chỉ còn lại không tới 20% máu! Đông —— đông —— Ầm ầm —— Zombie Búa Tạ kéo theo búa tạ, lần nữa từng bước từng bước đi về phía Vương Đào. Lúc này, Zombie Búa Tạ đứng ngay ở vị trí cửa, dù hắn có muốn chạy trốn thì cũng không chạy được. Tường rào sắt này mặc dù không cao, nhưng muốn trèo qua tường sẽ mất thời gian, hắn không cảm thấy Zombie Đại Chùy sẽ cho hắn thời gian này! Và quan trọng hơn là hiện tại hắn cảm thấy đau nhức toàn thân và không có sức, đoán chừng chưa chắc có thể trèo qua được. "Chẳng lẽ hôm nay muốn chết ở đây sao..." Vương Đào chật vật đứng dậy, sau đó chậm rãi xê dịch về phía hòm tiếp tế. Zombie Búa Tạ đi theo Vương Đào di động mà chuyển đổi phương hướng, tuy nhiên đang nhìn về phía Vương Đào đồng thời nó đột nhiên lại dùng tay che mắt, bước chân đột nhiên dừng lại. Vương Đào tuy gặp nguy hiểm nhưng vẫn rất bình tĩnh. "Zombie Búa Tạ đã che mắt hai lần! Nó che cái gì?" Vương Đào vội vàng quay người lại, ánh nắng chiều chiếu thẳng vào mắt khiến hắn phải nheo mắt lại. "Nó đang che ánh sáng! Nó sợ ánh sáng?!" Vương Đào lập tức mừng rỡ, nhanh chóng lục lọi khắp trên người của mình. Đông —— đông —— Ầm ầm —— Zombie Búa Tạ kéo lấy búa tạ, chậm rãi đi tới. Bởi vì nó đi đối diện với ánh sáng mặt trời nên lần này nó đi rất chậm, đi được vài bước thì muốn dùng tay che nắng, nhưng cuối cùng vẫn đi tới chỗ cách Vương Đào không xa, sau đó nó giơ búa tạ cốt thép lên. Ầm! Vương Đào lần này đã chuẩn bị sẵn sàng nên đã trốn ra thật xa, cũng không có bị sóng xung kích đánh trúng. Tuy nhiên, nơi này chỉ rộng có như vậy, để tránh đòn, Vương Đào đành phải rời khỏi vị trí này, sau khi hắn rời khỏi, Zombie Búa Tạ không còn cần phải nhìn thẳng vào ánh sáng mặt trời để nhìn hắn nữa. Đông —— đông —— Ầm ầm —— Khi Zombie Búa Tạ tiếp cận Vương Đào một lần nữa và chuẩn bị giơ búa tạ lên, Vương Đào đột nhiên lấy ra một thứ gì đó từ từ trên người và chiếu về phía zombie. Xoát —— Một luồng ánh sáng trắng chói lóa phát ra từ chiếc đèn pin trong tay Vương Đào, chiếu vào trên mắt của Zombie Búa Tạ. Phanh - Zombie Búa Tạ vừa giơ búa tạ lên thì lập tức hạ xuống đất và lấy tay che mắt lại. "Hô -" Vương Đào nhìn vào chiếc đèn pin cầm tay của mình không có hỏng và rất hữu ích khi đối đầu với Zombie Búa Tạ, lập tức thở phào nhẹ nhõm. Đó là một chiếc đèn pin ánh sáng cực mạnh mà hắn tìm thấy khi lục soát tòa nhà trước đó, ngay cả khi là ban ngày hắn cũng có thể nhìn thấy ánh sáng rõ ràng, lần đi ra ngoài này vì để đề phòng bất trắc, chẳng hạn như bị kẹt ở bên ngoài qua đêm nên Vương Đào mang theo rất nhiều thứ, đèn pin chính là một trong những thứ đó. Nhưng hắn không bao giờ tưởng tượng rằng lần đầu tiên hắn sử dụng đèn pin ở bên ngoài lại rơi vào tình huống như thế này. Đã phát hiện được nhược điểm của Zombie Búa Tạ, vậy Vương Đào cũng không vội chạy trốn. Chiếc đèn pin trong tay trái của hắn tiếp tục chiếu sáng vào đôi mắt của Zombie Búa Tạ, tay phải thì cầm Lang Nha bổng, nhanh chóng đi tới bên cạnh Zombie Búa Tạ và đập một gậy vào đầu của nó! "-34" "..." Con số sát thương này đã lập tức làm cho Vương Đào phải trầm mặc. Tuy nhiên không có thời gian để mà suy nghĩ, Vương Đào lại đập thêm hai lần nữa. "-25" "-31" Vương Đào: "..." "Rống - " Zombie Búa Tạ chịu đựng sự khó chịu do ánh sáng gây ra, dùng một cái tay khác đột nhiên vung một cái. Phịch! "-14" "30/260" Vương Đào dùng bao tay trên cánh tay đỡ lại, nhưng toàn bộ cánh tay có chút tê dại, còn mất đi 14 giọt máu. Nhìn vào 30 máu còn thừa lại của chính mình, Vương Đào nhếch miệng lên một cái sau lớp khăn che mặt. "Ta giống như đã biết ... giết chết ngươi như thế nào!" Đòn tấn công vung búa tạ xuống đất của Zombie Búa Tạ có lực sát thương cao và phạm vi rộng, tuy nhiên tốc độ tấn công của nó tương đối chậm, chỉ cần để ý tới chuyển động của nó và không bị dồn vào một góc là vẫn có thể né được. Sau khi mắt của Zombie Búa Tạ bị ánh sáng chiếu vào, nó sẽ tiến hành động tác che mắt trong vài giây đồng hồ, trong vài giây đồng hồ này nó sẽ không ra đòn. Sau vài giây đồng hồ, nó có thể sẽ vung tay, nhưng sát thương không đủ để giết chết Vương Đào ngay lập tức. Điều mà Vương Đào quan tâm chính là khoảng thời gian mấy giây đồng hồ này, mấy giây đồng hồ này đủ để hắn nện ra mấy gậy! Nếu như một gậy có thể nện ra 30 máu, vậy hắn chỉ cần có thể đánh được hơn ba mươi gậy là có thể giết chết đối phương! Đương nhiên, đây chỉ là ở dưới tình huống lý tưởng nhất, Vương Đào không thể mắc một sai lầm nào, hiện tại hắn chỉ còn lại có 30 máu, thân thể đã rất mệt mỏi, chỉ cần hắn bị Zombie Búa Ta tấn công trúng một lần, khả năng là sẽ bị giết chết ngay lập tức! Cho nên ... Một ống dược tề đột nhiên xuất hiện ở trong tay Vương Đào. "Dược tề Chạy Nhanh (nhỏ): Sau khi tiêm vào, sức mạnh của đôi chân gia tăng, tốc độ chạy tăng lên từ 10% - 100% (Tố chất thân thể càng mạnh tăng lên càng lớn), duy trì trong 10 phút, làm mới sau 12 giờ." "Đánh cược một lần, nếu như tốc độ tăng lên hơn 30% là ta có thể đánh! Nếu như không nhiều hơn 30% vậy ta chỉ có thể rút lui!" Phốc phốc - Theo dược tề được tiêm vào bên trong cánh tay, Vương Đào cảm thấy đôi chân của chính mình đột nhiên tràn đầy sức lực! Sức mạnh của đôi tay cũng tăng lên một chút! Thậm chí còn có chữ +30 trên thanh máu của hắn. "Đây là ... khôi phục một chút thương thế ở nửa người dưới không?" Vương Đào có chút kinh ngạc, nhưng điều đáng kinh ngạc hơn nữa chính là hiệu quả do Dược tề Chạy Nhanh mang lại, dòng chữ [Tốc độ chạy tăng 50%] được hiển thị rõ ràng dưới thanh máu của hắn! Không nói hai lời, Vương Đào giơ đèn pin ánh sáng mạnh lao về phía Zombie Búa Tạ. Zombie Búa Tạ lập tức theo bản năng lấy tay che mắt, Vương Đào nhân lúc này hung hăng nện cho nó hai gậy. [-31] [-33] Ở trước khi Zombie Búa Tạ vung tay, Vương Đào nhanh chóng lùi lại. Zombie Búa Tạ vung hụt. Phương án này ... có thể thực hiện!