Tận Thế: Ta Có Thể Nhìn Thấy Thanh Máu, Giết Quái Rơi Bảo Vật
Sơn Quỷ Chấp Bút15-04-2024 07:17:51
Hòm tiếp tế tuy lớn nhưng sau khi mở ra thì không gian bên trong không lớn như vẻ ngoài của nó, bởi vì dùng rất nhiều vật liệu chống sốc màu đen.
Bên trong được chia thành ba khu vực có kích thước không đều nhau, mỗi khu vực đều được đóng gói riêng.
Hắn mở khu vực lớn nhất đầu tiên, đúng như dự đoán, ngoại trừ một vài chiếc radio nhỏ ra, mọi thứ còn lại đều chứa đầy đồ ăn.
Đều là một số hộp cơm tự nóng, lương khô, thanh năng lượng (thực phẩm bổ sung năng lượng), sô cô la, đường, đồ uống dạng bột và các thực phẩm đồ hộp tiện lợi cho việc mang theo khác.
Vương Đào mở ra nếm thử mấy cái, không biết có phải là tác dụng của tâm lý hay không, luôn cảm thấy đồ ăn trong này ăn ngon hơn nhiều.
Sau đó hắn lại mở ra khu vực thứ hai.
"Đây đều là... vật dụng sơ cứu?"
Trong này có rất nhiều bộ dụng cụ y tế nhỏ, đếm được có tổng cộng là hai mươi chiếc.
Tuy nhiên, ngoài bộ dụng cụ y tế ra còn có một chiếc hộp nhỏ, trên hộp nhỏ này được đóng lại bằng khóa lẫy bấm.
"Ừm? Đây là cái gì?"
Mở chiếc hộp nhỏ ra, nhìn 20 lọ dược tề (thuốc nước) màu xanh lam được sắp xếp ngay ngắn bên trong, Vương Đào hơi nghi hoặc một chút.
Tuy nhiên bên trong hộp có in hướng dẫn sử dụng nên hắn đọc rất nhanh.
"Thuốc ức chế virus zombie... có thể ức chế giai đoạn đầu của đột biến nhiễm trùng ở một mức độ nhất định? Nhưng lại có tác dụng phụ... khá lắm!"
Đọc xong phần giới thiệu, Vương Đào có chút kinh ngạc.
Ở trên nói, thuốc ức chế virus zombie này được phát triển trong một thời gian ngắn bởi những 'thái sơn bắc đẩu' trong lĩnh vực y tế ở ngay sau khi bộc phát virus.
Nó không thể giải quyết triệt để virus zombie, nhưng nó có thể kiềm chế sự bùng phát của virus zombie!
Về mặt lý thuyết mà nói, nếu một người bị nhiễm virus zombie một mực sử dụng thuốc ức chế này thì hắn sẽ không bao giờ biến dị.
Đương nhiên, đây là trên mặt lý thuyết, trên thực tế là không thể nào, không nói số lượng thuốc ức chế này có hạn, cho dù có thể cung cấp với số lượng không giới hạn, nhưng con người có thể tiếp nhận hay không thì cũng chưa chắc.
Bởi vì thuốc ức chế này còn có tác dụng phụ rất lớn - nó sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe của bản thân, thậm chí có thể tử vong nếu sử dụng quá nhiều!
Hơn nữa, thuốc ức chế có phần gây ra đau đớn khi sử dụng, để thuốc ức chế có tác dụng tốt nhất thì phải đáp ứng ít nhất một trong hai điều kiện.
Thứ nhất là ý chí kiên cường, thứ hai là thể chất cường tráng.
Nếu một người ý chí yếu, thể trạng kém sử dụng thuốc ức chế, khả năng không cần chờ đến khi biến dị, sẽ bị thuốc ức chế trực tiếp làm cho đau đớn đến chết...
Vì vậy như đã đề cập ở trên, cần phải cẩn thận trước khi sử dụng thuốc ức chế!
Nếu người bình thường bị nhiễm virus zombie thì trước tiên phải loại bỏ vùng bị nhiễm bệnh, nếu không thể loại bỏ hoặc loại bỏ không hiệu quả thì hãy sử dụng thuốc ức chế...
Sau khi đọc xong hướng dẫn về thuốc ức chế này, Vương Đào cảm thấy đây là một thứ vừa hữu dụng nhưng cũng là thứ vô dụng.
Nói nó hữu dụng, vậy dĩ nhiên là có thể cứu một mạng người vào thời điểm quan trọng.
Nói nó vô dụng, là bởi vì điều kiện sử dụng có phần khắc nghiệt và không mang lại hiệu quả 100%.
Đương nhiên, này đối với Vương Đào mà nói thì chắc chắn là hữu dụng.
Thật khó để nói liệu hắn có ý chí kiên cường hay không, có hiềm nghi tự yêu chính mình, nhưng tố chất thân thể của hắn thì hoàn toàn không có gì phải bàn cãi.
Hắn có thể sử dụng được thuốc ức chế này!
Đương nhiên, hắn hy vọng chính mình sẽ không bao giờ cần đến nó.
"Khoan đã -"
Đột nhiên, Vương Đào nghĩ đến một việc.
Sau khi dung hợp Tinh hạch zombie với con người, thu được dị năng đồng thời sẽ tích lũy tạp chất trong cơ thể, dung hợp càng nhiều Tinh hạch, tạp chất sẽ càng nhiều và có nguy cơ biến thành zombie.
Vậy liệu thuốc ức chế này có thể cho loại Dị Năng giả này dùng được hay không?
Bọn họ có thể giết chết zombie thu lấy Tinh hạch, tố chất thân thể chắc chắn là không thể chê, ý chí có thể tương đối kiên cường, cho nên sử dụng thuốc ức chế hiệu quả nhất định sẽ rất tốt.
Còn tác dụng phụ của thuốc ức chế sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe của họ ... bọn họ cũng sắp biến thành zombie vậy họ có khỏe mạnh hay không thì quan tâm làm gì?
Vương Đào cảm thấy, có lẽ đây mới là cách sử dụng thuốc ức chế đúng đắn, nhưng đây là chuyện của tương lai, còn chưa biết liệu có ai có thể trở thành Dị Năng giả hay không đây.
Sau khi đóng nắp hộp thuốc ức chế lại đồng thời đóng khóa lẫy, Vương Đào nhìn về phía khu vực cuối cùng bên trong hòm tiếp tế.
Xoa xoa hai bàn tay, hắn một mặt mong đợi mà mở ra.
"Ừm? Bên trong lại có nhiều cái hộp nhỏ? Ngoài ra còn có khóa cài và vật liệu chống va đập ..."
Nhấn khóa và mở một trong các hộp nhỏ trong đó ra.
Sau khi nhìn thấy thứ bên trong, đôi mắt của Vương Đào lập tức mở to.
"Vãi nồi!"
Hắn nhìn thấy cái gì?
Súng!
Hắn nhìn thấy là súng!
Trong cái hộp nhỏ này lại chứa súng!
Có tổng cộng 10 khẩu súng lục quân sự thuộc dòng súng Type 400!
Ngoài ra còn có thêm 20 băng đạn, 10 ống giảm thanh và 10 hộp đạn súng lục 5,8mm, bên trong mỗi hộp đạn ghi 100 viên, tức là tổng cộng có 1000 viên đạn!
Vương Đào đoán rằng thời điểm thả dù trước đó, có hòm tiếp tế không có dù, mà hòm tiếp tế hắn nhận được là có dù, rất có thể chính là bởi vì bên trong cái hòm tiếp tế này có vũ khí đạn dược, nếu chỉ là thức ăn thì rõ ràng không cần dù.
Vương Đào lấy ra một khẩu súng lục ngắm nghía, trước đây thật ra thì hắn đã từng chạm vào súng thật, trong quá trình quay phim hoặc ở trường bắn súng.
Quay phim không cần nói, đều là sử dụng súng cũ, hơn nữa không thực sự bắn, thậm chí ngay cả đạn giả cũng không có, tất cả đều chỉ là kỹ xảo.
Trường bắn súng ngược lại là có thể bắn, nhưng một viên đạn đòi hắn 20 đồng tiền, Vương Đào chỉ từng chơi mấy lần, điều kiện gia đình thực sự không cho phép.
Đối với súng, hắn ít nhiều vẫn có chút hiểu biết.
Bây giờ chạm vào những khẩu súng thật này, nói không kích động là giả, dù sao đàn ông nào lại không thích súng chứ?
"Với những khẩu súng này, đối phó với zombie sợ không phải là một nhát súng một con!"
Mặc dù kỹ năng bắn súng của Vương Đào có thể ở mức trung bình, nhưng zombie không biết tránh né, nên việc bắn trúng đầu ở cự ly gần sẽ không có vấn đề gì.
Đầu của zombie có thể chống đỡ được mấy gậy của hắn nhưng tuyệt đối không chống nổi một viên đạn.
Nhưng có một vấn đề - khi nổ súng sẽ mang lại động tĩnh quá lớn! Cái gọi là ống giảm thanh, thật ra thì chỉ là để ức chế âm thanh chứ không thể đạt tới tình trạng cách âm hoàn toàn.
Nếu như giết chết mấy con zombie dẫn đến bị một đám lớn zombie vây công, vậy Vương Đào cảm thấy, dùng vũ khí lạnh cũng không có gì không tốt.
Trong hộp đựng vũ khí có một phong thư, Vương Đào mở nó ra.
Bên trong tổng cộng có ba mảnh giấy.
Mảnh giấy đầu tiên chứa các phương pháp vận hành cơ bản của súng lục, cùng với hình ảnh và lời cảnh báo màu đỏ: Tuyệt đối không nên nổ súng khi không cần thiết! Bởi vì tiếng súng sẽ dẫn tới lượng lớn zombie! Tác dụng của ống giảm thanh cũng không lớn! Tốt nhất là nhiều người có thể cùng nhau hành động, chiếu cố lẫn nhau, đồng thời có đường sơ tán nhanh chóng sau khi bắn, không phải vậy tính nguy hiểm khi bắn súng sẽ cao hơn nhiều so với khả năng sát thương của nó.
Vương Đào đồng ý với những lời này, hắn rất thích những khẩu súng này, nhưng hắn sẽ không nổ súng trừ khi thực sự cần thiết.
Mảnh giấy thứ hai chứa đựng những gì chính phủ biết về ngày tận thế.
Ở trên nói rằng ngày tận thế đến quá đột ngột mà không có bất kỳ cảnh báo nào, chính phủ không có sự chuẩn bị nào, mặc dù trong nước có rất nhiều dự án phòng thủ dân sự, nhưng cách lây lan của virus zombie trong giai đoạn đầu là không thể tưởng tượng, căn bản không ngăn cản được.
Chính quyền địa phương và chính phủ Càn quốc cũng lần lượt mất liên lạc, đơn vị thả dù lần này là một căn cứ quân sự ở tỉnh Vũ Dương, Vương Đào còn tưởng rằng là ở căn cứ Hồng Thạch nhưng hóa ra không phải vậy.
Tình huống của căn cứ quân sự Vũ Dương cũng rất tồi tệ, sau thảm họa, bọn họ chỉ có thể tự bảo vệ mình và không thể thực hiện các hoạt động cứu hộ, đồng thời khuyến khích người dân cầm vũ khí để tự bảo vệ mình.
Về việc liệu sẽ có một đợt thả dù tiếp theo không, trên thư nói ... không nên ôm kỳ vọng quá lớn.