"Đúng vậy, nhưng chỗ thúc ở cũng không cách xa nơi này quá đâu, lúc nào ngươi rảnh có thể tới chơi với thúc." Lục Huyền an ủi cậu bé.
"Chỉ là vấn đề giải quyết sâu bệnh mà trước đó hợp tác với ngươi, đành phải gác qua một bên rồi."
Sau sự việc của Tần Minh, suy nghĩ về việc kiếm linh thạch bằng cách giải quyết sâu bệnh của Lục Huyền đã phai nhạt đi rất nhiều. Hắn luôn cảm thấy nước bên trong này rất sâu, không muốn nhúng tay vào nữa.
"Tẩu tử, ta đã cho thuê viện bao gồm cả linh điền, bên trong có hai gốc Thực Nguyệt Thụ, ta không tính mang theo, ngươi hãy dời chúng sang bên này trồng đi!"
Thấy giọng điệu của Lục Huyền rất kiên định, Từ Uyển vốn định từ chối cũng khẽ gật đầu.
"Lục tiểu huynh đệ, người chuyển đi cũng quá vội vàng rồi."
"Không có cách nào, dù sao tẩu tử cũng biết, vùng ngoại vi của khu Bắc này rồng rắn lẫn lộn, không quá an toàn, sau chuyện buổi tối hôm trước, ta đã có suy nghĩ muốn chuyển ra ngoài rồi."
"Quả thật, nếu gia đình chúng ta có điều kiện cũng sẽ dời đến khu vực trung tâm, người dọn đi chỉ có lợi chứ không hại." Từ Uyển phụ họa đáp, nàng vô cùng tán đồng với cách nhìn của Lục Huyền.
Lục Huyền không ở lại lâu, đã mang theo mười bốn trái Thực Nguyệt Quả cùng với mười gốc Linh Huỳnh Thảo, đi tới Bách Thảo Đường.
"Lục tiểu tử, rốt cuộc ngươi cũng tới rồi, cứ buông linh thực trong tay xuống trước đã, đi theo ta gặp một người." Vừa vào Bách Thảo Đường, lão giả gầy gò Hà quản sự đã đi tới, dắt tay Lục Huyền tiến vào bên trong.
Bên trong gian phòng bài trí cực kỳ xa hoa, sàn nhà trải da thú mềm mại, bàn ghế đều làm bằng linh mộc, chính giữa có đặt một cái dược lô hai tai ba chân cực lớn, khói lượn lờ bay ra từ dược lô, tỏa ra mùi dược thảo thơm tươi mát.
Một thiếu nữ dung mạo xinh đẹp lặng lẽ ngồi trên chiếc ghế gỗ, vuốt ve chú chồn nhỏ có bộ lông trắng như tuyết đang nằm trên đùi mình.
"Tiểu thư, vị này là Lục Huyền mà ta nói, cực kỳ có thiên phú trên phương diện trồng trọt linh thực, có thể trồng ra số lượng lớn linh thực phẩm chất tốt, thậm chí là phẩm chất thượng đẳng." Hà quản sự khom người nói, nhìn ra được lão vô cùng tôn kính thiếu nữ này.
Lục Huyền cũng khẽ cúi đầu theo.
Nghe được lời nói, ánh mắt vị thiếu nữ thanh lệ nọ mới rời khỏi con bạch điêu trên người, thoáng liếc nhìn Lục Huyền.
Lục Huyền lặng yên vận chuyển 《 Liễm Tức Pháp 》, duy trì tu vi của mình ở trình độ Luyện Khí tầng hai.
"Hà gia gia, hiếm khi mới thấy người giới thiệu một Linh thực sư tới hợp tác với nội đường, hẳn là trình độ không cần phải nói nữa." Thiếu nữ thanh lệ hơi hếch cằm lên.
"Chỉ là... ta thấy tuổi của hắn còn nhỏ hơn ta, tu vi lại thấp, để thỏa đáng hơn, hắn vẫn cần phải chứng minh bản thân đủ tốt trước đã. Linh chủng bên trong Bách Thảo Đường không dễ có, ta không yên lòng giao linh chủng nhị phẩm cho hắn trồng. Cho nên, trong giai đoạn đầu, Bách Thảo Đường sẽ cung cấp cho hắn số lượng linh chủng Linh Huỳnh Thảo nhất định, để kiểm tra tay nghề của hắn xem sao. Mặt khác hắn cũng có thể lựa chọn một loại nhất phẩm linh chủng, nếu thể hiện ra thành tích tốt, sẽ tăng giống mới."
"Đương nhiên, như vậy là đủ rồi." Lão giả gầy cung kính gật đầu đáp lại, rồi thoáng trầm ngâm một lát.
"Hiện nay, bên trong nội đường đang có vài loại linh thực nhất phẩm rơi vào tình trạng cung không đủ cầu, ta và tiểu tử này khá quen thuộc, cho nên tự chủ quyết định thay hắn, giúp hắn lựa chọn Huyết Ngọc Tham nhất phẩm, tiểu thư thấy thế nào?"
"Có thể." Thiếu nữ xinh đẹp gật đầu đồng ý.
Lão giả gầy thấy vậy, trên mặt lóe lên ý mừng rỡ, lại vội vàng dẫn Lục Huyền vẫn còn rơi vào trạng thái mơ hồ bước ra khỏi phòng.
Hai người bước vào tiệm dược. Đến tận lúc này Lục Huyền mới lên tiếng, hỏi ra những nghi ngờ trong lòng: "Ta nói này Hà quản sự, người làm cho ta mơ mơ hồ hồ chẳng hiểu gì cả, đến tột cùng là chuyện gì đã xảy ra?"
"Chủ yếu là may mắn gặp phải vị đại tiểu thư kia ở đây, cho nên ta có hơi sốt ruột." Lão giả gầy gò hướng vào căn phòng vừa rồi, khẽ chép miệng một câu, sau đó nhanh chóng kéo Lục Huyền vào trong góc phòng.
"Chủ nhân phía sau Bách Thảo Đường, ngươi biết chứ? Ngài chính là một trong số những vị Luyện đan đại sư nổi danh tại Lâm Dương phường thị này. Vị vừa rồi là đích tôn nữ của ngài ấy, thiên phú trác tuyệt, cùng tuổi với ngươi nhưng tu vi của người ta đã là Luyện Khí trung cấp rồi, còn rất được đại sư sủng ái, có quyền xử lý hầu hết các công việc bên trong Bách Thảo Đường."
"Thì ra là thế." Nghe được Hà quản sự giải thích, Lục Huyền đã hiểu, cũng khe khẽ gật đầu.
"Nhưng mà Huyết Ngọc Tham kia là chuyện gì?"
"Thì xét cho cùng, ngươi cũng chỉ là một tên tán tu Linh thực sư, tiểu thư chưa tín nhiệm ngươi lắm, chỉ có thể giao linh chủng phẩm chất như vậy cho ngươi trồng. Nhưng ta tin tưởng thực lực của ngươi, chẳng mấy chốc sẽ lợi hại không kém gì những Linh thực sư bên trong Bách Thảo Đường. Còn Huyết Ngọc Tham ta vừa mới nói, ta sợ ngươi không rõ ràng các loại linh thực, sẽ tuyển chọn lệch lạc nên tự ý làm chủ, quyết định thay ngươi, xin hãy bỏ qua cho."