Chương 120: Đây không phải Thái sư thúc mà ta biết 2
Hệ Thống Cửa Hàng Ở Dị Giới
341 Nhân10-09-2024 11:21:55
Nhìn Triệu Kính Chi đang thổi râu, trừng mắt, miệng đầy thô tục, Lục Tranh và Mạnh Sở Vân đã không biết dùng ngôn ngữ gì để hình dung nữa.
Đây không phải Thái sư thúc của chúng ta, Thái sư thúc của chúng ta không phải như vậy, mau trả lại Thái sư thúc cho chúng ta!
- Thái sư cô... Thái, Thái sư thúc hắn!!
Lục Tranh cũng không biết nên nói như thế nào.
- Ha ha, hai người quen rồi sẽ tốt thôi, huynh ấy cũng chỉ là hai ngày nay mới thay đổi như vậy, Dương chưởng quỹ nói cái này gọi là tiếp địa khí.
Lý Tú Ngưng giải thích cho hai người.
- Đến bên này, đây là Linh Thủy, đây là Coca Cola, hai người nếm thử Coca Cola đi, rất ngon!
Lý Tú Ngưng mang hai người tới khu nghỉ ngơi, chỉ vào máy Linh Thủy và máy uống nước tự phục vụ mà nói.
Từ trong túi trữ vật lấy ra ba cái ly, đưa cho mỗi người một cái, sau đó đến máy tự phục vụ đồ uống quẹt thẻ lấy Coca Cola.
- Như vậy là được rồi, uống rất ngon!
Nói xong uống một ngụm.
Hai người học theo, quẹt thẻ, nhận lấy một ly, nhìn Coca Cola bốc hơi, hai nàng đặt ly ở bên miệng nhấp một ngụm nhỏ, sau đó ánh mắt sáng lên, uống từng ngụm từng ngụm. Vài ngụm sau, một ly Coca đã thấy đáy.
- Quả nhiên uống rất ngon!
- Ợ!
Hai nàng đồng thời ợ một cái!
- Hì hì!!
Hai người cảm thấy ngại ngùng, nhưng lại cảm thấy rất thú vị, bèn le lưỡi!
- Dừng lại cho ta, dừng lại, dừng lại, ha ha ha ha, lão phu rốt cuộc cũng trúng thêm một lần nữa rồi, ha ha...
Lúc này tiếng gầm gừ của Triệu Kính Chi truyền đến.
Lục Tranh, Mạnh Sở Vân lần nữa trợn tròn mắt.
- Chúng ta không cần để ý đến huynh ấy, bây giờ bên quầy hàng tự động không có người, chúng ta qua đó, hai người xem có cần mua gì không?
Lý Tú Ngưng nhìn thoáng qua Triệu Kính Chi, lắc đầu.
Hai người đi tới trước quầy hàng tự động, dựa theo hướng dẫn của Lý Tú Ngưng để thao tác. Nhìn những vũ khí, đan dược, hai mắt hai nàng sáng rực.
- Thật không ngờ lại có đan dược hiệu quả như vậy, vũ khí này cũng thật lợi hại, a, kiếm pháp cơ sở này chính là võ kỹ cơ bản mà Thái sư thúc nói sao, Thái sư thúc nói cái này rất tốt, mua một quyển xem thử.
Hai nàng ở quầy hàng tự động mua sắm một phen, còn mua cho những vị sư tỷ sư muội, sư huynh sư đệ thân thiết một ít đan dược.
- Tốt rồi, sắp đến giờ chúng ta tiến vào bí cảnh thí luyện rồi, mau đi thôi!
Lý Tú Ngưng dẫn hai người đi.
Lục Tranh tiến vào bí cảnh thí luyện, sau khi hiểu rõ cách thức thao tác, nàng tiến vào hình thức đối chiến, khung cảnh thay đổi, một người lùn râu ria xồm xoàm xuất hiện.
Thái sư cô nói đây là Thiết Chùy Ải Nhân, thực lực tương đương với nàng, nhưng lực lượng, tốc độ, phản ứng đều cực nhanh. Đặc biệt là kỹ xảo chiến đấu, khả năng nắm bắt thời cơ chiến đấu là vô song.
Nàng từ trên giá rút ra trường kiếm thích hợp với mình, chuẩn bị tư thế, nàng muốn xem thử Thiết Chùy Ải Nhân này lợi hại đến đâu, bèn bắt đầu mặc niệm!
Lục Tranh tay cầm kiếm đứng đó, quan sát Thiết Chùy Ải Nhân đối diện, hắn ta dường như không có động tĩnh gì. Nàng cẩn thận từng li từng tí tiến vào giữa sân đấu, cách Thiết Chùy Ải Nhân chừng mười mét.
Bỗng nhiên bóng dáng Thiết Chùy Ải Nhân trở nên mơ hồ, chỉ thấy một bóng người trong nháy mắt xuất hiện trước mắt nàng.
Thiết chùy trong tay Thiết Chùy Ải Nhân hướng ngực nàng nện tới, chỉ cần bị đánh trúng, vốn dĩ đã không có gì thì càng không còn gì nữa. Não nàng còn chưa kịp phản ứng, thiết chùy trong tay Thiết Chùy Ải Nhân đã nện lên ngực nàng.
Mọi chuyện diễn ra trong nháy mắt, đợi nàng kịp phản ứng thì đã trở lại điểm ban đầu của bí cảnh thí luyện.
- Hô! Nguy hiểm thật, may mà không phải thật.
Nàng nhìn bộ ngực mình, vỗ vỗ nói. Thật thú vị, quả nhiên sẽ không vì nàng là nữ nhi mà thương hoa tiếc ngọc, hạ thủ lưu tình. Vẫn tấn công những chỗ nên tấn công, muốn đánh vào đâu thì đánh vào đó!
Sau khi điều chỉnh lại trạng thái, vứt bỏ những suy nghĩ lung tung trong đầu, nàng một lần nữa tiến vào hình thức đối chiến.
Ở trong bí cảnh thí luyện ròng rã sáu canh giờ, Lục Tranh mệt mỏi thoát ra. Bí cảnh thí luyện này quả nhiên rất lợi hại, tuy rằng trong khoảng thời gian này, nàng chưa từng đỡ nổi một chiêu nào của Thiết Chùy Ải Nhân, nhưng nàng đã lĩnh hội được rất nhiều điều về cách thức chiến đấu và kỹ xảo của hắn.
Kỹ xảo chiến đấu mà nàng luôn tự hào, hóa ra lại buồn cười đến vậy, trong mắt Thiết Chùy Ải Nhân, nó chẳng khác gì trò cười.
Lúc nàng ra khỏi bí cảnh, thấy Mạnh Sở Vân đang khóc thút thít trong lòng Thái sư cô. Lục Tranh vội vàng chạy tới hỏi:
- Thái sư cô, Sở Vân sao vậy?
Mạnh Sở Vân nghe thấy tiếng Lục Tranh, nàng ngẩng đầu khỏi lòng Lý Tú Ngưng, lập tức nhào vào lòng Lục Tranh, khóc nức nở: - Sư tỷ, sư tỷ, bên trong có một người lùn thật đáng sợ, Sở Vân không muốn vào đó nữa.