Chương 110: Cuối Cùng Ta Cũng Có Thể Đột Phá Rồi 1

Hệ Thống Cửa Hàng Ở Dị Giới

341 Nhân 10-09-2024 11:20:20

A! Bởi vì cửa hàng này sao? Trong cửa hàng này rốt cuộc có thứ gì? Tại sao có thể khiến linh khí trở nên nồng đậm đến vậy! - Vị tiểu ca này, vậy cửa hàng này bán những thứ gì? Chưởng quỹ là người phương nào? - Ha ha, thứ mà cửa hàng này bán ra ấy à, để ta nói cho mà nghe... Nghe người nọ kể, sắc mặt hai người Tôn Hưng và Hứa Nguy không ngừng biến hóa, từ kinh ngạc chuyển sang khiếp sợ, từ khiếp sợ chuyển sang không thể tin nổi, rồi từ không thể tin nổi chuyển sang khó có thể tin nổi. - Ha, khiếp sợ rồi chứ gì, không thể tin nổi đúng không, khó mà tin được phải không? Ta nói cho hai vị biết, người lần đầu tiên đến đây đều có biểu hiện như vậy cả. Bất quá, hai vị cứ bình tĩnh, như lời Dương chưởng quỹ vẫn nói, đều là thao tác cơ bản thôi, đừng xoắn. - Vậy Dương chưởng quỹ là người thế nào? Hứa Nguy truy hỏi. - Ha ha, Dương chưởng quỹ ấy à, là nhân vật ghê gớm lắm. Nhìn xem, con hổ nhỏ nằm ở cửa kia chính là Huyền Cảnh ma thú đấy. - A!! Huyền Cảnh ma thú canh cửa. - Ha ha, nhưng đó vẫn chưa phải là lợi hại nhất đâu, nhìn xem, gian nhà trong vườn rau kia kìa, đó là chỗ ở của một vị cường giả Võ Hoàng cảnh, người ta đang trồng rau cho Dương chưởng quỹ đấy. - Cái gì? Cường giả Võ Hoàng cảnh trồng rau cho hắn? - Đó vẫn chưa phải là lợi hại nhất! - Cái gì? Còn có thứ lợi hại hơn cả vậy sao? - Ha ha, đúng vậy, vẫn chưa phải là lợi hại nhất, lợi hại hơn cả vị cường giả kia chính là ma sủng của Dương chưởng quỹ, vị lão tiền bối kia từng nói, con ma sủng kia chính là Thiên Cảnh ma thú! - A!!! Thiên Cảnh... ma... ma thú! - Đó vẫn chưa phải là thứ đáng sợ nhất. - A, còn có thứ gì đáng sợ hơn cả Thiên Cảnh ma thú sao? - Đương nhiên là có rồi!! - Vậy... vậy còn thứ gì đáng sợ hơn nữa? - Chẳng phải là nói thừa sao, đương nhiên là bản thân Dương chưởng quỹ rồi! Đúng vậy. Có Huyền Cảnh ma thú canh cửa, có cường giả Võ Hoàng cảnh trông coi vườn rau, còn có Thiên Cảnh ma thú làm ma sủng, rốt cuộc thì người như vậy phải là nhân vật lớn đến mức nào? Cho dù là đế quốc cũng không thể có Thiên Cảnh ma thú để sai khiến, người này thật sự quá mức khủng bố. Vậy thì thế lực sau lưng hắn phải lớn đến mức nào, nghĩ đến đây, hai người nhìn nhau, trong mắt đều là vẻ khiếp sợ. Càng đến gần, bọn họ càng nghe rõ tiếng trò chuyện ồn ào náo nhiệt bên trong cửa hàng. - Trúng rồi, trúng rồi, qua bên này chút nữa, qua bên này chút nữa, aizz, tiếc quá! - Ha ha, nhanh lên, nhanh lên, nhanh lên, đến lượt ta rồi, đến lượt ta rồi, xem lão nương rút được thần bí đại thưởng gì nào! - Đây... bọn họ đang làm gì vậy? - Chắc chắn là đang rút thưởng rồi, để ta nói cho hai vị biết, cái máy rút thưởng này... Hai người nghe đến mức ngây người, bởi vì đã hoàn toàn bị chấn động đến mức chết lặng. Khi đến cửa tiệm, bọn họ liền nhìn thấy bảng thông báo ghi rõ quy định của cửa hàng, còn có bảng thông báo về sản phẩm. Bọn họ nhìn thấy một con hổ nhỏ đang nằm ở cửa, con hổ nhỏ này chắc chắn là con Huyền Cảnh ma thú kia rồi. Bên kia, người đang nằm trên chiếc ghế kỳ quái, mắt đeo kính đen, chắc chắn chính là Dương chưởng quỹ rồi. ... Cuối cùng hai người cũng bước vào bên trong cửa hàng, một người xếp hàng phía trước đang hì hục ấn loạn xạ trên một vật thể kỳ quái gì đó. Hai người nhìn trái nhìn phải, không biết nên làm gì. Lúc này, Trần Lâm bước đến hỏi: - Hai vị là khách mới phải không? Ta là nhân viên cửa hàng, hai vị có muốn làm thẻ hội viên không, để ta giới thiệu sơ qua về tình hình trong cửa hàng cho. - A, ngươi, ngươi, ngươi là ý thức thể! Hai người đồng thời há to miệng, vẻ mặt vô cùng kinh ngạc, người vừa rồi không nói trong cửa hàng còn có ý thức thể tồn tại, hơn nữa lại còn là nhân viên cửa hàng. - Không sai, lão phu chính là ý thức thể trong miệng các ngươi đấy, hai vị có muốn làm thẻ hội viên không? Trần Lâm lại tiếp tục chào mời, đây là nhiệm vụ Dương Phong giao cho hắn, nếu là khách mới thì phải giới thiệu thẻ hội viên trước. - Thẻ hội viên của ngươi có tác dụng gì? Hai người lúc này mới hoàn hồn, tò mò hỏi. - Thẻ hội viên này, có thẻ hội viên này hai vị có thể tiến vào bí cảnh thí luyện, dùng thẻ này có thể tự do mua bất kỳ vật phẩm nào trong cửa hàng, điều kiện tiên quyết là trong thẻ phải có đủ kim tệ. Trần Lâm giới thiệu sơ lược công dụng của thẻ hội viên cho hai người. - Ừm, vậy được rồi, chúng ta làm thẻ hội viên, cần bao nhiêu kim tệ? Hứa Nguy vừa nói vừa lấy túi trữ vật ra. - Làm thẻ hội viên chỉ cần một kim tệ, còn nạp bao nhiêu thì tùy ý. - Được, làm cho chúng ta mỗi người một cái thẻ hội viên, nạp thêm cho mỗi người một linh tệ. - Được rồi. Trần Lâm nhận kim tệ và linh tệ, sau đó làm thẻ hội viên cho hai người. - Nếu hai vị muốn vào bí cảnh thí luyện, có thể đến chỗ máy rút số kia để lấy số, sau đó xếp hàng chờ đến lượt. - Còn nếu muốn mua đồ trong cửa hàng, có thể đến xếp hàng phía sau bọn họ. Còn nếu muốn chơi máy rút thưởng, thì xếp hàng phía sau là được. Bên kia có bán linh thủy và Coca, nhưng phải tự chuẩn bị cốc, một cốc một kim tệ.