"Đây chính là Bách Hoa Thú sao?" Vương Triệt xoay người lại, cười hỏi Hứa Hải Phong.
Con hồn sủng trong ngực Hứa Hải Phong, ngoại hình giống như một chiếc bánh bao đáng yêu, thân thể nó màu xanh nhạt. Tại đỉnh nhọn chiếc bánh bao có một cây hoa nhỏ nhô ra giống như sợi dây anten. Hai bên thân nó có hai cánh tay nhỏ ngắn ngủn tròn trịa. Phía dưới thân nó còn có hai bàn chân y như chân thỏ.
Tại trung tâm chiếc bánh bao có một đôi mắt nhỏ đang nhắm chặt, hình như nó đang ngủ say.
Hình thái hồn sủng này rất đặc biệt.
Bách Hoa Thú là một loại hồn sủng có giai đoạn đầu siêu dễ thương, còn về sau lại có nhan trị siêu cao, và thực lực cũng không yếu.
Nên rất được đông đảo thiếu niên thiếu nữ ưa thích.
Con Bách Hoa Thú này của Hứa Hải Phong nhìn không quá lớn, anh ta ôm vào trong ngực mình mà tựa như là ôm một quả bóng rổ.
Tuy vậy, anh bạn này lại bổ sung cho Bách Hoa Thú một kiện áo ngoài màu phấn trắng có họa tiết rất độc đáo.
Cây hoa trên đầu nó còn đính thêm một cái nơ hình con bướm.
Vương Triệt nhìn thoáng qua hỏi: "Anh bạn đang định nuôi một con búp bê à?"
Hứa Hải Phong cười hắc hắc nói: "Sao nào? Không dễ nhìn hả?"
Vương Triệt quan sát anh chàng Hứa Hải Phong này.
To con, cao một mét tám, so với mình cũng chỉ thấp hơn mấy phân, cắt đầu đinh, khuôn mặt vẫn được, nhưng trên mặt có chút vô lại.
Đây quả nhiên là hành vi của mãnh nam a.
Vương Triệt nói thẳng: "Quá loè loẹt."
Hứa Hải Phong nhỏ giọng nói: "Này, anh thì hiểu cái chùy gì a. Bách Hoa Thú của tôi manh manh như thế, đáng yêu như vậy, về sau nhất định sẽ có thể hấp dẫn không ít tiểu tỷ tỷ xinh đẹp nha."
Vương Triệt: "..."
Vương Triệt liếc anh ta một cái, hỏi: "Cho nên đây chính là lý do anh lựa chọn Bách Hoa Thú sao?"
Hứa Hải Phong cười nói: "Đây cũng chỉ là một lý do mà thôi. Chủ yếu vẫn là Hoa Tiên Tử quá đẹp. Anh cứ coi như tôi đang nuôi một đứa con gái đi. Con gái à, dậy làm quen bạn học của cha một chút nào."
Bách Hoa Thú mơ mơ màng màng mở to mắt ra, đầu tiên nó đưa con mắt chỉ to bằng hạt gạo của nó nhìn vào Hứa Hải Phong một chút, sau đó nó mới nhìn về phía Vương Triệt.
"Hô hô!"
Bách Hoa Thú nhẹ nhàng kêu lên, duỗi ra bàn tay ngắn như cây tăm và dũng mãnh lao tới người Vương Triệt.
Tựa như nó muốn để Vương Triệt ôm lấy nó.
Hứa Hải Phong thấy vậy liền choáng váng mà la lên: "Ngọa tào! Mi không nhận ra ta sao? Vương Triệt, anh mau cút qua một bên cho tôi, cái mị lực này của anh thật đáng ghét, vậy mà ngay cả hồn sủng cũng vô pháp miễn dịch! Tôi thật sự cảm thấy buồn nôn a!"
Vương Triệt: "..."
"Ti ngô!"
Lúc này, Lục Mao Trùng ở phía sau bỗng nhiên hướng về phía Vương Triệt kêu một tiếng.
Vương Triệt nhìn nó, hỏi: "Hử? Mi cũng muốn mặc quần áo sao? Da của mi rất dày nên không cần mặc quần áo đâu."
Lục Mao Trùng: " (¬-¬) "
Hứa Hải Phong lại hạ thấp giọng xuống, rất có vài phần tự đắc, nói: "Lại nói, con Bách Hoa Thú này của tôi trước mắt đã có mười sáu năm tu vi hồn lực. Hôm qua khi tôi quan sát những bạn học trong lớp, tôi thấy tất cả bọn họ đều là một đám cặn bã, vì ngay cả việc dạy bài học vỡ lòng cho hồn sủng mà bọn họ cũng đều không làm được."
"Chờ lát nữa đến bài kiểm tra tu vi hồn lực, ông đây sẽ làm ra một trận náo động cho bọn họ xem!"
Vương Triệt chỉ cười cười mà không nói gì.
Hai người vừa trò chuyện vừa đi vào sân trường.
Nội bộ sân trường, bốn phía có đủ loại đại thụ xanh tươi um tùm mọc thành rừng. Lầu dạy học mang hai màu trắng xanh đan xen, nối tiếp nhau san sát. Mặt đường rộng rãi, rắn chắc, không ngại dung nạp bất luận hồn sủng ấu sinh nào muốn đi vào.
Đặc biệt nhất chính là sân vận động.
Sân vận động cực kỳ khổng lồ, bên trong có đủ loại khí cụ để huấn luyện cho hồn sủng ấu sinh. Trên đỉnh sân vận động được bao phủ một tầng màng mỏng nhàn nhạt, dùng để ngăn mưa cản gió.
Đến trường học, tự nhiên là để học tập phương pháp huấn luyện hồn sủng như thế nào cho đúng.
Nếu như muốn học huấn luyện hồn sủng vào giờ ngoại khóa, thì chỉ có thể tham gia những câu lạc bộ bên ngoài trường.
Bởi vì trường học chỉ dạy trong ngày, mở ra miễn phí các loại khí cụ, để cấp cho giáo viên dạy các học sinh phương pháp huấn luyện hồn sủng.
Trước khi học sinh lớp mười hai học kỳ sau nhập học, thì các học sinh sẽ có một buổi kiểm tra hồn sủng.
Nhưng tất nhiên sẽ không kiểm tra cụ thể số liệu của hồn sủng.
Vì học sinh lớp mười hai chỉ mới bắt đầu bồi dưỡng hồn sủng, cho nên hiện tại chưa cần liên quan đến các loại huấn luyện như lực lượng, tốc độ, thể chất.
Mà đơn giản chỉ là kiểm tra tu vi hồn lực.
Bởi vì hồn lực chính là điều căn bản.
Mà để kiểm tra ra tu vi hồn lực của hồn sủng, thì có thể căn cứ vào tình trạng bên ngoài của hồn sủng như hình thể, đặc điểm, ... nhằm làm ra phán đoán một cách đại khái.
Tuy nhiên sẽ rất khó để phán đoán thật chuẩn xác.
Nếu như đã ký kết sinh mệnh hồn ước, như vậy Khế Hồn sư sẽ có thể tự mình cảm ứng ra tu vi hồn lực của hồn sủng.
Bởi vì mỗi khi tăng lên một năm tu vi hồn lực, trên thân hồn sủng liền sẽ nổi lên một tầng kim quang nhàn nhạt.
Mà tầng kim quang thấy được rất rõ ràng.
Trường học sẽ chỉ kiểm tra phần này, chủ yếu là vì người ta muốn biết, các học sinh trong kỳ nghỉ đông đã có tiến độ bồi dưỡng hồn sủng như thế nào.
Đương nhiên địa điểm kiểm tra sẽ không phải là các phòng học kia.
Bởi vì học sinh lớp mười hai đa phần chỉ được dạy học bên trên sân tập.
Nguyên nhân là các hồn sủng có hình thể không giống nhau, mà kích thước phòng học sẽ không thể chứa được nhiều hồn sủng như vậy.