Tiềm chất chủng tộc là cố định.
Trừ phi hình thái sinh mệnh của hồn sủng phát sinh thay đổi, nếu không, trên cơ bản tiềm chất chủng tộc sẽ không thay đổi.
Nếu được phục dụng một ít thiên tài địa bảo, thì có lẽ cũng có thể thay đổi tiềm chất chủng tộc.
Nhưng như vậy quá khó khăn.
Khi hồn sủng tu luyện thân thể, sẽ tu luyện hai phần là tu luyện nội lực và tu luyện ngoại lực.
Tu luyện nội lực chính là tu luyện hồn lực, tăng lên tu vi hồn lực. Căn cứ vào tiềm chất chủng tộc khác nhau, mà mỗi khi tăng lên một năm tu vi hồn lực, thì các phương diện trên thân thể hồn sủng sẽ tăng lên rất khác nhau.
Tu luyện ngoại lực chính là tu luyện các loại kỹ năng của hồn sủng, tùy chủng loại hồn sủng mà có biện pháp huấn luyện khác nhau.
Ví dụ như về phương diện tốc độ, có thể phụ trợ hồn sủng chạy trong cự li dài. Về phương diện thể chất, có thể tiến hành nhiều loại vận động riêng biệt để tăng cường.
Tu luyện ngoại lực cũng có thể tăng lên cường độ thân thể của hồn sủng.
Nhưng sẽ cực kỳ hao phí tài nguyên.
Bởi vì để tu luyện ngoại lực, hồn sủng cần dùng thức ăn có phẩm chất cực tốt, đồng thời hồn sủng còn cần có sân bãi và dụng cụ phù hợp, hồn sủng khác nhau sẽ cần phương pháp khác nhau.
Mà những thứ này đều rất tốn tiền.
Vương Triệt suy tư nói ra:
"Thú Nguyên Công, là công pháp cơ bản của yêu tu, nó vừa thiên về rèn thân luyện thể, vừa có thể hấp thu thiên địa linh khí. Sau khi trải qua sự cải tiến của ta, Thú Nguyên Công càng là một loại công pháp kết hợp trong và ngoài để hồn sủng tu luyện hồn lực."
"Nhưng phương thức tu luyện tốt nhất của Thú Nguyên Công chính là kết hợp với thức ăn. Vì thức ăn có phẩm chất cao, ngoại trừ ẩn chứa hồn lực ra bên ngoài, bản thân chúng cũng ẩn chứa rất nhiều năng lượng."
"Lá cây Hoa Sữa Bạch Sam cũng được xem như loại thức ăn có phẩm chất cao, nhưng không phải là loại tốt nhất. Mà thức ăn càng tốt thì cũng mang ý nghĩa cần một số tiền lớn để mua."
"Tuy nhiên, việc kiếm tiền đối với ta mà nói cũng không phải chuyện khó."
Lúc này trong đầu Vương Triệt đang nghĩ đến không ít phương thức kiếm tiền.
Nhưng trước mắt, anh muốn chơi đùa một lúc với bé Lục Mao Trùng. Anh mang theo nó đến công viên trong khu cư xá để tản bộ, nhằm giúp bé Lục Mao Trùng buông lỏng tâm tình một chút.
Bởi vì hồn sủng ấu sinh không thể tu luyện quá độ được.
Sau khi trở lại nhà, Vương Triệt cho bé Lục Mao Trùng xem một số phim hoạt hình có liên quan tới Hồn thú, anh còn cho nó chơi một vài trò chơi ích trí trên điện thoại di động.
Cho đến khi bé Lục Mao Trùng lại thấy được những hình ảnh Vương Triệt vẽ trên tờ giấy A4.
Nó lập tức nóng máu sôi trào mà bắt đầu tu luyện Thú Nguyên Công.
Trên thực tế, không ít phim hoạt hình cũng có những cố sự nhiệt huyết tương tự.
Nhưng mà không có một bộ phim nào để cho bé Lục Mao Trùng làm nhân vật chính.
Cho nên, đứa bé này căn bản không có cảm giác nhập tâm quá nhiều.
Lần thứ hai tu luyện xong Thú Nguyên Công, tu vi hồn lực của bé Lục Mao Trùng đã đạt đến ba năm tuổi.
Thân thể nó cũng dài thêm ba centimet. Hồn lực ẩn chứa trong lá cây Hoa Sữa Bạch Sam cũng hoàn toàn bị nó hấp thu hầu như không còn.
Rồi đến khi cha mẹ Vương Triệt trở về.
Mẹ Vương Triệt nhìn xem bé Lục Mao Trùng đang gặm ăn bên trên bàn ăn, bà kinh ngạc nói:
"Đứa bé này, tại sao tôi cảm thấy nó lớn thêm một chút nhỉ? Lúc này mới đi qua một ngày a! Lão Vương, ông xem tôi có nhìn lầm hay không?"
Cha Vương Triệt trầm tư nói: "Ồ, đúng là nó đã dài thêm một chút. Không đúng, con trai, hẳn là hôm nay con mới cho đứa bé này tiến hành bài học vỡ lòng đúng không? Chẳng lẽ nó đã bắt đầu tu luyện rồi sao?"
Vương Triệt nhẹ gật đầu, vừa cười vừa nói: "Vâng, khả năng là do nó có thiên phú dị bẩm."
"Là thế này phải không?" Mẹ Vương Triệt chọc chọc vào đầu bé Lục Mao Trùng, phát hiện có chút cứng rắn hơn.
So với loại cảm giác mềm nhũn vào buổi sáng của bé Lục Mao Trùng là hoàn toàn khác biệt.
Nhưng khi nghe con trai mình nói như vậy, bà cũng không hề hoài nghi chút nào.
Bà vẫn tỏ ra hòa ái mà sờ lên đầu bé Lục Mao Trùng.
Bé Lục Mao Trùng đang gặm ăn lá sữa sam, thấy vậy liền nhìn về phía mẹ Vương Triệt.
Lục Mao Trùng: " (⁎˃ᴗ˂⁎)"
"Coi như nuôi con sủng vật này cũng không tệ." Mẹ Vương Triệt vừa cười vừa nói.
Mọi chuyện cứ trôi qua như vậy.
Cho đến buổi sáng ba ngày sau.
Khi mẹ Vương Triệt nhìn thấy bé Lục Mao Trùng đã dài tới hai mươi centimet, bà phát hiện tựa như có gì đó không thích hợp.
"Quá không đúng."
Hôm đó, mẹ Vương Triệt nhìn thấy bé Lục Mao Trùng đã lớn gấp đôi lúc trước, trong đầu bà đều là dấu chấm hỏi.
Lục Mao Trùng dài hai mươi centimet thì cũng không tính là gì.
Vì chiều dài của bàn tay người trưởng thành đều có thể dài tới hai mươi centimet.
Cho nên khi đặt đứa bé này vào lòng bàn tay, nó vẫn như cũ nhỏ đến có thể bỏ gọn vào túi.
Nhưng mẹ Vương Triệt lại cảm thấy cực kỳ không thích hợp, vì vậy bà lập tức lên mạng tra cứu một chút:
"Lục Mao Trùng ba ngày tuổi có thể dài đến hai mươi centimet không?"
Rất nhanh sau đó, bà liền nhìn thấy rất nhiều đáp án.
"Lục Mao Trùng mới nở có chiều dài khoảng mười centimet, một centimet đại biểu cho một năm tu vi hồn lực. Lục Mao Trùng dài hai mươi centimet, đại khái sẽ khoảng mười năm tu vi hồn lực."
"Bình thường chỉ cần một tuần là Lục Mao Trùng đã có thể dài đến hai mươi centimet. Còn nhanh nhất thì đại khái tầm năm ngày. Nếu như vượt ra khỏi mốc thời gian này, vậy bạn cần phải đề phòng, khả năng Lục Mao Trùng của bạn đã mắc phải một loại bệnh nan y của hồn sủng."
"Chính là bệnh máu đen ung thư. Một khi hồn sủng mắc phải căn bệnh này, năng lượng sinh mệnh trong máu của hồn sủng sẽ nhanh chóng bị tiêu hao, tu vi hồn lực cũng sẽ tăng lên một cách khác thường! Trong thời gian ngắn, khó mà nhìn ra bất luận triệu chứng gì. Nhưng chờ đến khi toàn thân hồn sủng hiện ra một màu đen nhánh, đây đã là dấu hiệu của thời kỳ cuối, đến lúc đó hồn sủng sẽ bạo thể mà chết."
—— Bệnh viện nhân dân số 3 của thành Thiên Tâm, bác sĩ Trương Kỳ Sơn, chủ nhiệm khoa hồn sủng loại trùng giải đáp cho bạn.
Mẹ Vương Triệt: "..."
Bà kéo xuống các tin tức tiếp theo, nhưng đều không có mấy câu trả lời đường đường chính chính.
"Mình chỉ hỏi một chút đứa bé này có thể trong ba ngày dài đến hai mươi centimet hay không, thế mà ngay cả bệnh nan y cũng đều tra tới."
Mẹ Vương Triệt lập tức tắt trang web.
Mẹ Vương Triệt nói: "Thật không đáng tin cậy."