Chương 26: Có Người Muốn Đảm Bảo Nạn Nhân Chết Trăm Phần Trăm!!!
Mô Phỏng Tội Phạm Mười Vạn Lần: Ta Trở Thành Siêu Cấp Cảnh Sát!
Sở Thu Vi Hàn12-04-2024 21:38:02
Vết cắt cổ tay này sâu thấy xương.
So với những phần xương hở ra hay sọ biến dạng ấy, vết cắt này càng hút sự chú ý của ba người!!!
Bởi vì.
Ba người là đều có kinh nghiệm hình sự chuyên sâu, rất rõ ràng sau khi rơi xuống, xuất hiện vết cắt trên cổ tay thi thể là cực kỳ quỷ dị.
Ít nhất.
Dù Thẩm Lâm trong những năm qua đã tiếp xúc với vài trăm thi thể rơi xuống từ nơi cao.
Trong đó không có trường hợp nào xuất hiện tình huống tương tự.
Thu hồi biểu hiện kinh ngạc trong mắt.
Thẩm Lâm nâng cổ tay trái của thi thể lên, quan sát kỹ hai lần, sau đó nhăn mày nói.
"Vết cắt cổ tay này, rất rõ ràng không phải do người chết tự làm."
"Bởi vì vị trí vết cắt ở cổ tay trái, theo cách nhân loại dùng lực bình thường, nếu là tay phải cầm dao cắt cổ tay trái, thì hướng cắt nhất định là bừ bên ngoài vào bên trong, tuyệt đối không thể giống bây giờ này từ bên trong ra ngoài, không phù hợp với cơ thể người bình thường."
"Vết cắt cổ tay xuất hiện hướng cắt đặc biệt từ trong ra ngoài, theo kinh nghiệm trước đây, cơ bản đều do một người khác đứng phía đối diện, tay cầm vũ khí sắc bén cắt, vết thương vô tình có hướng từ trong ra ngoài!!!"
Lời nói này của Thẩm Lâm không thể nói không kinh người.
Bởi vì.
Theo suy đoán này, ngoài người chết ra, vụ án này còn có sự tham gia của người khác!!!
Yếu tố này không nghi ngờ đã làm mức độ nghiêm trọng của vụ án tăng lên không chỉ mấy lần.
Chỉ cần trong vụ án xuất hiện người khác, thì khả năng có hung thủ giết người tồn tại.
Từ Trường Thắng mím chặt lông mày, là cảnh sát kinh nghiệm dày dặn, hắn tự nhiên rất rõ ràng
Hai loại vụ án giết người trong học đường và vụ án tự tử trong học đường này.
Chỉ khác nhau hai chữ, nhưng tác động và phân biệt dư luận như thế nào, quả thực có sự khác biệt nghiêng trời lệch đất.
Lập tức hít một hơi thật sâu, bình tĩnh nói.
"Thẩm pháp y, người kiểm tra cẩn thận."
"Nguyên nhân chết cụ thể của người này, là do mất máu quá nhiều vì bị cắt cổ tay, hay là do ngã từ trên cao xuống?"
"Hoặc có tồn tại trường hợp"
"Bị người ép cắt cổ tay, sau đó giả vờ ngã xuống chết?"
Rất rõ ràng.
Nếu có khả năng vụ án này tồn tại tình tiết cưỡng chế giết người thì mức độ quan trọng sẽ khác.
48 tiếng thời gian vàng bắt buộc phải nắm chắc.
Chưa kịp Thẩm Lâm trả lời.
Tô Minh đứng bên cạnh, quan sát kỹ vũng máu dưới đất, rồi lại ngước nhìn độ cao và khoảng cách của tòa nhà học tập bỏ hoang, liền chậm rãi trả lời.
"Thắng ca."
"Nhiều khả năng người chết là tự sát, theo ta"
"Vết cắt cổ tay kinh khủng này, rất có thể được cắt ra sau khi rơi xuống bởi người khác."
"Trước tiên tại sao nói là tự sát."
"Ngươi có thể xuống xem vết máu rơi từ trên cao xuống này, khoảng cách tòa nhà khoảng hai thước."
"Theo kinh nghiệm hình sự của chúng ta."
"Nếu nạn nhân bị đẩy xuống, hoặc bị ném xuống sau khi chết, do trọng lượng, phần lớn sẽ ngã xuống ở khoảng cách dưới một thước gần tòa nhà."
"Nhưng nếu tự nhảy xuống, do quán tính và quỹ đạo parabol, khoảng cách rơi xuống cơ bản là một thước rưỡi trở lên."
"Tuy nhiên"
"Máu của người chết cách tòa nhà khoảng hai thước, không phải một thước rưỡi, càng không phải một thước."
"Điều này chứng minh rằng, nhiều khả năng người chết hết sức lao người về phía sau, hai tay dang rộng nhìn lên trời, mới có thể đạt được dấu vết rơi từ trên cao xuống ở khoảng cách hai thước."
"Vì vậy có thể xác định cơ bản, người chết đã tự nhảy, chứ không phải bị đẩy hoặc ném xuống."
Nói đến đây.
Tô Minh tạm dừng lời nói, tìm kiếm trên mặt đất đến vài giây sau đó, quả nhiên không tìm thấy những giọt máu có hình dạng phun muốn tìm, liền lắc đầu tiếp tục.
"Về lý do ta nói, vết cắt ở cổ tay này, rất có thể do người khác gây ra sau khi rơi xuống."
"Đó là bởi vì"
"Vết cắt ở cổ tay của người chết rất sâu, đã cắt đứt hoàn toàn động mạch chủ, cũng có nghĩa là lượng máu phun ra rất lớn, không có khả năng tự đông máu."
"Về khả năng chịu đựng của cơ thể nhân loại, đối với người bình thường, cắt đứt động mạch chủ, nhiều nhất là hai phút sẽ rơi vào tình trạng mệt mỏi khắp người, đầu óc choáng váng gần như hôn mê do mất máu quá nhiều."
"Trong tình trạng đó."
"Người bình thường hoàn toàn không thể leo lên lan can, chớ nói là còn phải hết sức nhảy xuống."
"Dĩ nhiên là không phải tuyệt đối."
"Ở đây cũng có một số khả năng, đó là ngay sau khi động mạch chủ của người chết bị cắt liền leo ngay lên lan can nhảy xuống mà chết."
"Như thế, quả thực có thể khiến nạn nhân trước khi nhảy xuống bước vào giai đoạn hôn mê do mất máu."
"Nhưng ta nghĩ"
"Một học sinh lớp 9, chắn chắn rất khó chịu đựng được cơn đau do vết thương sâu thấy xương này gây ra, cũng như có được sự can đảm nhảy thẳng xuống mà không cần bất kỳ do dự hay chuẩn bị tâm lý nào."
"Để ngăn khả năng nạn nhân quả thực có thể cực đoan như thế, đã không còn chút lưu luyến thế giới."
"Ta vừa mới tìm kiếm kỹ càng, phát hiện xung quanh nơi rơi xuống không có xuất hiện vũng máu bắn tung tóe ở khoảng cách xa, thậm chí không thấy một giọt máu nào."
"Nếu bị cắt động mạch chủ trước khi rơi xuống, ta cảm thấy với áp suất phun máu của động mạch chủ, chắn chắn phải có không ít máu bắn trên không, sau đó vãi ra rất xa ở xung quanh thi thể."
"Nhưng bây giờ lại hoàn toàn không có!!!"
"Điều này đủ chứng minh, sau một thời gian ngắn người chết rơi xuống, hoặc là nói vài phút, có một người đã đến cạnh nạn nhân, cắt động mạch chủ nhằm mục đich..."
"Đảm bảo nạn nhân phải chết 100%!!!"
"Hít." Từ Trường Thắng vô thức hút một hơi lạnh, khó có thể tin, đầu óc tê dại khi nhìn Tô Minh.
Mặc dù trong hai vụ án trước.
Tô Minh đã thể hiện khả năng suy luận và phá án kinh khủng.
Nhưng Từ Trường Thắng vẫn chưa quen, vẫn chưa hoàn toàn tê liệt.
Hoặc là nói.
Việc Tô Minh nắm được kiến thức điều tra,
Cũng như khả năng chỉ cần một manh mối nhỏ, gần như có thể dự đoán 100%, phục dựng quá trình phạm tội, thực sự khiến người ta không thể bỏ qua, mỗi lần đều khiến hắn phải kinh ngạc.
Y như là Tô Minh từng trải qua trực tiếp các vụ án này vậy, hoàn toàn không khó khăn gì.
Thẩm Lâm đeo găng tay cao su, đôi mắt rung động nhìn Tô Minh một cái, cố gắng kìm nén thói quen muốn nâng kính lên.
không chút do dự, lập tức kiểm tra kỹ từng chi tiết trên thi thể, đặc biệt là các vết thương chí mạng.
Từ Trường Thắng khôn ngoan không nói gì, im lặng chờ kết quả khám nghiệm cụ thể của Thẩm Lâm.
Xung quanh yên tĩnh đến nặng nề.
Sau ba phút.
Sau khi kiểm tra sơ bộ xong, Thẩm Lâm nhìn Tô Minh một cách rất phức tạp, gật đầu nói.
"Tô Cảnh sát nói đúng."
"Vết thương ở cổ tay này, thật sự là thương tích thứ hai do người khác gây ra sau khi người chết rơi xuống."
"Lý do có thể đi đến kết luận này, là do trong quá trình kiểm tra sơ bộ thi thể của ta"
"Có thể xác định được đại khái, người chết rơi theo tư thế nằm ngửa, sương sọ nát vụn từ phía sau, tứ chi bị gãy do lực va chạm, cột sống gẫy làm năm đoạn, ba xương sườn bị gãy, một mảnh xương xuyên vào phổi."
"Dựa vào các vết thương này, nhìn chung rất nặng, nhưng do tim không bị tổn thương đáng kể, nên lúc ngã xuống có thể vẫn còn thoi thóp một lúc, nhưng chắn chắn là không cứu được."
"Đồng thời."
"Dựa theo đối chiếu mức độ và phạm vi đông máu của các vết thương và phạm vi đông máu của động mạch chủ ở cổ tay rõ ràng thấp hơn một số vùng bị tổn thương khác."
"Do cơ thể tích máu có giới hạn, nên trong tình trạng không thể ngừng chảy, vết thương nào chảy máu sớm hơn, phạm vi cầm máu của tiểu cầu hình thành tự nhiên ở chỗ đó cũng lớn hơn."
"Nhưng bây giờ"
"So với một số vết thương nặng từ vụ va chạm như sau đầu và tứ chi, động mạch chủ rõ ràng có phạm vi và mức độ đông máu thấp hơn."
"Tiếp tục, khi người chết vừa ngã xuống, có thể vẫn chưa chết hẳn."
"Điều này không thể nghi ngờ đã chứng minh..."
Nói đến đây.
Thẩm Lâm dừng lại hai giây, chăm chú nhìn thẳng vào mắt Tô Minh và Từ Trường Thắng, khá trầm trọng nói.
"Có người muốn đảm bảo nạn nhân phải chết 100%!!!"