Các cô gái muốn làm quen với nhau luôn rất dễ dàng, Trần Hân Nhiên đang chuẩn bị đi xuống nhà ăn để ăn cơm, hai người tạm biệt nhau rồi mỗi người đi một ngả.
Tiền Tình thở phào nhẹ nhõm, gia đình cô sống ở giữa khu nhà ngang, bên trái là vợ chồng Vạn Chân Chân, nếu bên phải vẫn còn gặp phải một số hàng xóm hay làm ầm ĩ thì cuộc sống thật quá mệt mỏi.
Tiền Tình mang theo tâm trạng vui vẻ chạy nhanh ra khỏi cổng nhà máy thứ hai.
Cách đây khoảng 6 năm, kể từ khi được phát hiện, mỏ dầu phía Bắc vẫn luôn là mỏ dầu có lượng dầu dự trữ lớn thứ hai trong cả nước.
Nơi này có diện tích rất lớn, chỉ riêng thành phố Y thôi là đã có sáu mỏ dầu khí, tình H nằm ở bên cạnh cũng có hai mỏ dầu. Các mỏ dầu ở hai tỉnh là nhóm mỏ dầu khí, cùng thuộc Đơn vị mỏ dầu phía Bắc.
Kể từ khi tái cấu trúc, mỏ dầu phía Bắc đã được chuyển giao.
Khu vực này được chia thành ba nhà máy sản xuất dầu, Nhà máy tổng hợp dầu, Văn phòng quản lý, Viện nghiên cứu thăm dò và phát triển, Viện nghiên cứu công nghệ kỹ thuật sản xuất dầu, Văn phòng quản lý cung cấp điện, Văn phòng hậu cần, Đội cứu hỏa, ...
Có thể nói đây giống như một thành phố thu nhỏ.
Các xí nghiệp và phòng ban đều có xe buýt đi qua. Chỉ cần điều chỉnh radio một chút là có thể thu được đài phát thanh riêng của mỏ dầu phương Bắc, trong xã cái gì cũng có, nhà ăn lúc nào cũng có rất nhiều người.
Bọn trẻ đều có thể tự đi học, quãng đường dài nhất cũng không quá 20 phút, trên cổ mỗi đứa trẻ đều đeo chìa khóa, mọi người trong khu đều biết hết chuyện của nhau.
Cuộc sống ở đây rất ổn định và yên bình, Tiền Tình cũng cảm thấy có chút hơi khó tin, nhà mẹ đẻ của cô sống trong sân trực thuộc nhà máy diêm ở ngoại ô thành phố Y. Cuộc sống ở đây khá ổn định nhưng ít nhiều vẫn sẽ va chạm với bên ngoài.
Bây giờ, ở thành phố Y đã có rất nhiều người mở quầy hàng nhỏ để kinh doanh. Buổi đêm, các con phố đều tràn ngập các quầy hàng nhỏ, lại còn bày bán đủ thứ.
Nhưng ở mỏ dầu bên này, ngoại trừ những người bán kem que ra thì tất cả những người khác đều tiêu dùng đồ do hợp tác xã cung cấp.
Nhưng cô vẫn có thể hiểu được, người dân ở đây đã có cuộc sống vô cùng ổn định nên tất nhiên là họ không muốn kinh doanh riêng.
Ngoài ra, mỏ dầu phía Bắc nằm giữa miền Trung và miền Tây, năm ngoái nhà nước mới ban hành văn bản cho phép các hộ gia đình tự do sản xuất, nông dân xung quanh năm nay cũng có cuộc sống tốt hơn.
Trong điều kiện như vậy, những thay đổi ở mỏ dầu diễn ra muộn hơn những nơi khác là điều dễ hiểu.
Dù là trong mơ nhưng Tiền Tình cũng không dám thả lỏng, mặc dù giấc mơ đã làm che đi một số nhân tố của thời đại, nhưng phương hướng chung đã rất rõ ràng.
Bây giờ, thời đại đã thay đổi, và sự thay đổi đã bắt đầu diễn ra trên khắp đất nước. Thủy triều cứ lên rồi lại xuống, lần này, cô cũng muốn tự mình nắm lấy cơ hội.
Cảm xúc của cô liên tục thay đổi, Tiền Tình đi theo dòng cảm xúc đến bờ một con sông nhỏ cách khu nhà ngang không xa.
Xung quanh đây không có một bóng người, cách bờ sông không xa có một bụi cây nhỏ, che khuất tầm mắt của mọi người.
Tiền Tình đi dạo một chút, nhưng cô không tìm thấy chồng túi vải màu xanh ở trong giấc mơ.
Hiện tại cô không có đồng hồ nên chỉ có thể suy đoán dựa trên giác quan của bản thân, lúc Vạn Chân Chân nhặt được tiền trong giấc mơ là khoảng 7 giờ 30 phút sáng.
Trong lúc cô đang suy nghĩ thì bỗng nhìn thấy một bóng người vội vã chạy thoáng qua.
Theo bản năng, Tiền Tình chạy ra trốn dưới một gốc cây đại thụ và lặng lẽ quan sát người đang đi đến.
Cô gái này có một mái tóc dài xõa ngang lưng, trên người mặc váy ca rô, không biết vì sao, nhưng cô cảm thấy cô gái này rất quen mắt.
Một đôi mắt nai xinh đẹp, vẻ ngoài xinh xắn dễ mến, thuộc kiểu vừa nhìn đã có thiện cảm.
Đối phương có mục đích rõ ràng, đi thẳng đến cây đại thụ, Tiền Tình sợ đến mức tim muốn nhảy ra ngoài. Cũng may cô gái đó không chú ý tới cô, đi tới gốc cây đại thụ bên cạnh, nhìn xung quanh thấy không có ai thì mới khom người quỳ xuống.
Đào vài lần, một cái lỗ nhỏ hiện ra dưới gốc cây lớn, trong lỗ là một chiếc túi vải màu xanh lam.
Tiền Tình: "..."
Cô gái rất hài lòng, cầm túi vải trong tay, lòng tràn đầy sự vui mừng.
Trong miệng cô gái còn lẩm bẩm: "Cũng may là bản thân mình thông minh, ha ha ha ha, một ngàn đồng tiền này là của mình."
"Chậc, nữ chính này cũng ngốc thật, sao không để tiền trong hộp nhỉ, bây giờ tiền bị ướt hết rồi."
"Thôi kệ dù sao mình cũng lấy được chỗ tiền này rồi!"
Tiền Tình: "..."
Không thể không nói, cảnh tượng này quả thực rất buồn cười.
Khuôn mặt người đó có chút tái nhợt, sau đó cô ta ngâm nga một bài hát mà từ trước đến giờ
Tiền Tình chưa từng nghe qua.
Tiền Tình có chút bối rối, chuyện quái gì đang xảy ra vậy? Ban đầu cô không định lấy một ngàn đồng cho riêng mình. Vạn Chân Chân không nhận được phần thưởng từ hệ thống khen thưởng, nhưng tiền vẫn xuất hiện. Điều này đang chứng minh cho cái gì đây?
Điều này cho thấy rằng tất cả số tiền mà Vạn Chân Chân có được trong giấc mơ ban đầu đều là tiền đã có chủ sở hữu.
Tiền Tình nhớ tới trong giấc mơ có một lần sau khi Vạn Chân Chân gài bẫy được cô, tùy tiện mua một gói hạt dẻ rang đường trên đường mà bên trong chứa một ngàn đồng tiền.
Tiền Tình nghĩ trong đầu: Thật đúng là tạo nghiệp mà...
Thì ra Vạn Chân Chân không chỉ gài bẫy cô ở kiếp trước mà còn có một nhóm người không quen biết đã vô tình giúp Vạn Chân Chân làm giàu ở sau lưng.
Trong lúc Tiền Tình còn đang hoài nghi cuộc sống, Điền Tuyết vừa đào được tiền lại đang rất phấn chấn.
Điền Tuyết vốn là một linh hồn đến từ thế giới khác. Cô ta cho rằng mình đơn thuần chỉ là một kẻ du hành thời gian. Cho đến ngày hôm qua, khi đến mỏ dầu tìm chị cả, cô ta mới nhìn thấy quảng trường nhỏ của nhà máy sản xuất dầu số 2 đang rất náo nhiệt.
Hôn lễ tập thể diễn ra rất long trọng, nghe tên của đôi tân hôn được xướng lên đầy xúc động trên sân khấu, cô ta như bị sét đánh ngang tai, chợt nhớ đến một cuốn tiểu thuyết niên đại đã từng đọc trước khi du hành thời gian.
Tiểu thuyết này viết rằng nữ chính Vạn Chân Chân có được một khối tài sản bất ngờ từ hệ thống nhờ cơ hội tái sinh. Hệ thống có thể giúp cô ta trói buộc một người. Vạn Chân Chân không ngần ngại muốn trói buộc người hàng xóm Tiền Tình hết lần này đến lần khác.