Quyển - 2 - Chương 120: Một thức cuối cùng (Hạ)

Trạch Thiên Ký

Miêu Nị 25-07-2021 13:29:07

Mạc Vũ hỏi: "Tại sao ngươi nhất định phải bắt Oát Phu Chiết Tụ mở miệng?" Chu Thông nói: "Bởi vì không có ai tin tưởng Trần Trường Sinh cấu kết với Ma tộc, tên Ly sơn đệ tử kia chết chỉ có thể làm cho người ta sinh ra hoài nghi đối với chuyện này, tuyệt đối không đủ để dao động tín niệm của mọi người, trừ phi Chiết Tụ thừa nhận bọn họ đã làm gì." Là viện trưởng Quốc Giáo học viện trẻ tuổi nhất trong lịch sử, ở rất nhiều người xem ra, Trần Trường Sinh rất có khả năng trở thành chủ nhân kế tiếp của Ly cung. Giáo Hoàng đại nhân thế hệ tiếp theo —— thế gian này không còn có tiền đồ nào cao hơn thế, Ma tộc căn bản không thể nào đưa ra điều kiện tốt hơn, như vậy tự nhiên hắn không có bất kỳ đạo lý phản bội loài người, cấu kết Ma tộc làm những chuyện kia . Mạc Vũ trầm mặc một lát, hỏi: "Ngươi tin tưởng sao?" Bất kể toàn bộ đại lục đánh giá Chu Thông như thế nào, bất kể thủ đoạn của Chu Thông tàn nhẫn đáng sợ bao nhiêu, nhưng tất cả mọi người thừa nhận, ở phương diện thẩm án, Chu Thông độc nhất vô nhị "Tin tưởng hay không cho tới bây giờ cũng không phải chuyện trọng yếu, chứng cớ mới là chuyện trọng yếu nhất." Chu Thông nói: "Cho nên ta sẽ cho Lang tộc thiếu niên kia thêm một tháng, thật ra một tháng này cũng là ta cho chính ta." Mạc Vũ nhìn ánh mắt bình tĩnh không gợn sóng của hắn , hỏi: "Cho dù quân đội đối với chuyện này rất có ý kiến?" Chu Thông khóe môi khẽ tác động, coi như là cười cười, nói: "Ngươi cảm thấy ta quan tâm những thứ này?" Mạc Vũ châm chọc nói: "Ta vẫn đang hoài nghi, trừ nương nương, đến tột cùng ngươi còn quan tâm tới cái gì." Chu Thông không đáp lại câu nói có chút bất kính này, ngược lại nói: "Thật ra ta còn rất quan tâm một chút người cùng chuyện rất thú vị, tỷ như tên Ly sơn đệ tử chết đi kia, nếu không phải xác định hắn thật sự đã chết, ta rất muốn để cho hắn làm người nối nghiệp của ta." Mạc Vũ vẻ mặt hơi kinh hãi, hỏi: "Tại sao?" "Ta rất hiếm khi thấy người ác như vậy đối với mình, đối với mình còn có thể ác như vậy, nghĩ đến đối với thế giới này cũng không một chút yêu thương, mà đó, chính là điều kiện tiên quyết làm người nối nghiệp của ta." Chu Thông đối với thế giới này dĩ nhiên không có một chút yêu thương, thậm chí ngay cả chút thiện ý cũng không có: "Hơn nữa phán đoán của Lương Tiếu Hiểu đối với đại thế, thôi diễn vô cùng tinh chuẩn, hắn biết rõ cho dù là tử vong của mình, cũng không thể kéo Trần Trường Sinh cùng Chiết Tụ vào thâm uyên, cho nên ở ngoài Chu viên trước khi chết có một tràng biểu diễn, hắn vô cùng tinh tường đem Ly sơn cùng kinh đô chia làm hai giới tuyến, hãm hại đối với Trần Trường Sinh cùng Chiết Tụ chẳng qua chỉ là tiện tay thôi, mục tiêu hắn thật sự muốn đối phó là Ly sơn, là Tô Ly, dĩ nhiên còn có tiểu cô nương tên là Thất Gian kia." Nghe những lời này, Mạc Vũ đột nhiên cảm giác được thân thể trở nên có chút hàn lãnh, thì ra Chu Thông đã biết mọi thứ, hơn nữa còn biết vô cùng rõ ràng, hắn biết Thất Gian là con gái Tô Ly, biết thù hận trong lòng Lương Tiếu Hiểu, biết mọi chuyện đều là âm mưu. "Thì ra ngươi đã biết mọi thứ..." Nàng quan sát ánh mắt của Chu Thông. Chu Thông không để ý tới nàng, tiếp tục nói: "Rất nhiều người cần Trần Trường Sinh cấu kết cùng Ma tộc, Lương Tiếu Hiểu lại dùng Ly sơn pháp kiếm một thức cuối cùng giết chết chính mình, làm vậy thật rất rất giỏi." Mạc Vũ nói: "Vậy là ngươi nghĩ như thế nào ? Ngươi không phải nói coi trọng chứng cớ nhất hay sao?" Chu Thông trầm mặc một lát, bỗng nhiên nói: "Lão sư của Trần Trường Sinh là Kế đạo nhân, Kế đạo nhân cùng Hắc Bào rốt cuộc có quan hệ như thế nào, không có ai biết, cho nên tại sao Trần Trường Sinh không thể cấu kết với Ma tộc chứ? Hơn nữa Trần Trường Sinh bây giờ còn sống, nếu Chu viên đã hủy diệt, cửa chính nhiều người như vậy cũng không nhìn thấy hắn, như vậy hắn rời đi Chu viên thế nào? Cửa khác? Không nên quên, chỉ có Hắc Bào mới biết được cửa khác của Chu viên ở nơi đâu.: Mạc Vũ trầm mặc thời gian rất lâu, sau đó nói: "Thì ra ngươi thật sự hoài nghi hắn." Chu Thông đứng dậy, đi tới cửa chánh đường, nhìn bầu trời đêm đầy sao, nói: "Lương Tiếu Hiểu dùng tử vong lên án rất có lực lượng, vừa vặn, trong kinh đô có rất nhiều người cần Trần Trường Sinh cấu kết cùng Ma tộc, vừa vặn, Trần Trường Sinh có khả năng rời khỏi Chu viên nói rõ hắn có thể cấu kết cùng Ma tộc, như vậy ta dĩ nhiên muốn biết rốt cuộc hắn có cùng Ma tộc cấu kết hay không." Mạc Vũ đi tới phía sau hắn, mang theo một tia cảnh cáo nói: "Giáo Hoàng đại nhân sẽ tín nhiệm hắn." Vẻ mặt của Chu Thông bỗng nhiên trở nên có chút quái dị, nói: "Nếu dưới tình huống như vậy mà Giáo Hoàng đại nhân vẫn kiên trì tín nhiệm hắn, như vậy Giáo Hoàng đại nhân có phải cũng không đáng giá tín nhiệm nữa hay không?" Mạc Vũ đột nhiên cảm giác được dưới đất phía trước viện tràn ra âm sâm khí tức đã đi tới nơi đây, không khí quanh người trở nên dị thường hàn lãnh, nàng không biết dưới tình huống như vậy còn có thể nói cái gì. "Ngươi hẳn nên tìm hiểu rõ ràng xem nương nương đến tột cùng nghĩ như thế nào ." "Như vậy, ý nghĩ của ngươi thì sao?" Chu Thông chắp hai tay, nhìn bầu trời đêm, thanh âm lạnh như không khí sau mưa, thân thể thon gầy trong màn đêm lộ ra chút tiêu điều, nhìn qua thật rất giống một vị thi nhân u uất. "Ta? Ý nghĩ đối với chuyện gì?" "Ý nghĩ đối với Trần Trường Sinh." "Ngươi muốn chết phải không?" Mạc Vũ phẫn nộ quát. Chu Thông vẻ mặt không có chút nào biến hóa, bình thản nói: "Hôm đó tin tức Trần Trường Sinh còn sống truyền về kinh đô, nghe nói trong Kết viên đèn hoa rực rỡ cả đêm, xem ra tâm tình của ngươi thật sự không tệ." Tức giận trong mắt Mạc Vũ biến thành sát ý. Chu Thông không có xoay người, tựa như không phát hiện ánh mắt của nàng. Mạc Vũ rời đi, Chu Thông bắt đầu tản bộ. Cả kinh đô thậm chí toàn bộ đại lục cũng biết, Chu Thông không có yêu thích gì, trừ tản bộ cùng tự mình dụng hình. Hắn nghiêm khắc đối xử với người khác, càng nghiêm khắc kiềm chế bản thân, cũng không tận tình thanh sắc, càng không có hành vi phóng đãng, cho dù thời điểm còn là một thanh niên. Hắn sống cực kỳ quy luật, nghiêm cẩn, cũng có thể nói là nhàm chán đơn điệu. Dĩ nhiên, hắn cũng làm thơ, viết thơ bi phẫn lo việc nước, hắn cũng viết tấu chương, viết sách luận lão thành mưu quốc, cuộc sống của hắn như một đại nho, hắn ở trước mặt Thánh Hậu nương nương cũng tuyệt đối không phải là sàm thần (sàm: gièm pha châm chọc), mà là một vị tránh thần (tránh: can gián), hơn nữa hắn là quan viên thanh liêm nhất Đại Chu triều từ trước tới nay, bởi vì hắn chưa bao giờ thiếu tiền, cũng bởi vì không người nào dám hối lộ hắn. Ở Chu viên nuôi mười lăm con chó ba đầu màu đen. Loại cường đại yêu thú này chỉ có ở sâu trong Ma vực, có bề ngoài dị dạng kinh khủng cùng trinh sát năng lực cùng năng lực chiến đấu rất cường đại, nước miếng màu đen nhỏ xuống cũng có thể hủ thực kim khí cứng rắn nhất, đại khái chính bởi vì duyên cớ này, Chu Thông đại nhân mới không bị kim tiền hủ thực ——người hối lộ không có biện pháp nhích tới gần nơi hắn ở, cố gắng âm thầm lẻn vào Chu viên hướng hắn hối lộ, thì sẽ biến thành thức ăn cho đám chó này, bốn phía sân cỏ cùng trong rừng cây, ai biết có bao nhiêu xương cốt loài người. Lúc đêm khuya, hơn mười con chó ba đầu đứng trong đêm, da đen mà bóng loáng bị tinh quang chiếu rọi tạo thành cảm giác quỷ dị, ở dưới nanh vuốt màu đen của bầy chó là một cái địa lao. Chiết Tụ bị nhốt tại trong địa lao này, năm mươi lăm cây kim khí liên rất nhỏ từ trong thân thể của hắn xuyên qua, trên da thịt khắp nơi đều là máu, máu khô hoặc là máu tươi, rất nhiều địa phương thậm chí có thể thấy bạch cốt rợn người. Không biết qua thời gian bao lâu, hắn tỉnh lại, cảm thụ được ngoài lỗ thông gió truyền tới khí tức, có chút khó nhọc ngẩng đầu, nhìn về nơi này, dồn dập hô hấp mấy lần. Nơi đó có thể thấy một chút bầu trời đêm, có mấy vì sao. Hắn trợn tròn mắt, nhìn nơi đó, lộ vẻ có chút tham lam. Mà trên thực tế, hắn hiện tại căn bản nhìn không thấy bất kỳ vật gì. Sâu trong đồng tử của hắn là một mảnh màu vàng xanh. Đó là nhan sắc độc tố của Khổng Tước Linh cùng máu hòa chung một chỗ . Có chút đau xót.