Chương 8: Mày thì biết cái rắm gì, giả bộ sói già vẫy đuôi làm chi!

Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người

Quỷ Đỏ 22-09-2023 09:40:26

Nhắc đến bạn gái, Chu Lâm đột nhiên sững sờ. Chu Lâm nhìn về cái bàn trước mặt, ở đó có một cô gái gương mặt rất xinh xắn đang nói chuyện thân mật với một bạn nam cùng lớp, thân hình tên này rất khá vóc người hắn cao gầy, nhưng gương mặt hắn có chút vuông vắn lại còn nhiều mụn, nhìn thoáng qua có thể nói là xấu xí. Phạm Hưng thấy được ánh mắt của Chu Lâm không khỏi đồng cảm, liền vỗ vai an ủi: "Hay là... cậu nên quên đi?" Chu Lâm nghiến răng nghiến lợi nói: "Không, dù sao cũng chết, miễn cho sau này không phải hối hận nữa." Triệu Dật cười nói: "Đúng vậy, đừng để lại tiếc nuối, đây là việc nên làm. Nói xong chúng ta cùng nhau uống rượu!" Liễu Vũ Phi cảm thấy có chút tò mò thấp giọng hỏi: "Các cậu muốn làm việc gì sao?" Triệu Dật chỉ vào cô gái xinh đẹp ở phía trước nói: "Cô gái đó là Ngô Cúc, hoa khôi lớp chúng mình. Chu Lâm thích cô ấy đã từ lâu rồi, hôm nay cậu ấy muốn nhân cơ hội cuối cùng này để tỏ tình, cậu ấy không muốn sau này lại tiếc nuối." Liễu Vũ Phi đảo mắt dò xét đánh giá một chút, thấp giọng nói: "Đúng là rất đẹp, nhưng mà nhìn cô ấy và bạn nam bên cạnh hình như có quan hệ không tệ nha. Cậu nhìn tay của hắn phía dưới khăn trải bàn kìa, dường như đang đặt trên đùi cô gái đó..." Triệu Dật giải thích nói: "Đó là tên lớp trưởng Trương Thụy, mình đoán chắc họ thành đôi rồi. Bởi vì Ngô Cúc mà hắn mới thi vào Thượng Hải, hơn nữa buổi họp lớp hôm nay là do Trương Thụy cố tình tổ chức." Liễu Vũ Phi lập tức hiểu được, mím môi cười thầm nói: "Buổi họp lớp này là hắn ta muốn công khai tuyên bố chủ quyền sao?" "Có lẽ vậy." Triệu Dật cười nói: "Mặc kệ hắn, dù sao mình cũng đã hiểu, tham dự một chút cùng vui vẻ giải trí cũng tốt." Ở bên kia, Trương Thụy dùng cử chỉ thân mật vỗ nhẹ trên đùi Ngô Cúc bên cạnh. Lúc này hắn bắt đầu đứng lên bước tới chào hỏi các bạn học, hành động như một người chủ trì buổi tiệc. Phạm Hưng khó chịu muốn chửi bậy nói: "Nhìn điệu bộ của hắn kìa, ai không biết nhìn vào còn tưởng là hắn mời khách đấy." Triệu Dật cười nói: "Người ta là lớp trưởng, dù gì cũng nên có người đứng ra chủ trì buổi tiệc chứ." Phạm Hưng thẳng thắn nói: "Mình biết, nhưng nhìn hắn mình liền cảm thấy rất khó chịu, thật muốn gây sự!" Liễu Vũ Phi đột nhiên bật cười: "Các cậu thật là buồn cười." Trương Thụy bước tới chào hỏi, cười nói: "Triệu Dật, vị mỹ nữ xinh đẹp này là ai vậy? Sao không giới thiệu cho mọi người biết một chút..." Triệu Dật cũng không muốn giới thiệu, chỉ cười nói: "Một người bạn, hôm nay lúc đi họp lớp tình cờ gặp được nên cùng mình đến đây. Lúc nãy cũng đã nói với Tiền Lâm rồi, cứ tính cho mình hai phần là được." Tiền Lâm là thành viên ban tổ chức buổi tiệc, chịu trách nhiệm thu phí cho buổi họp mặt này. Trương Thụy mỉm cười hào phóng nói: "Này, bạn của cậu không phải cũng là bạn của tất cả chúng ta sao, sao lại khách sáo như thế. Lúc trước có nói là hôm nay mình tổ chức tiệc, mọi chi phí cứ để mình thanh toán hết. Thế nhưng nhóm Trương Lâm lại không đồng ý, cứ nhất định phải làm chuyện haizzz..." Phạm Hưng hừ lạnh nói: "Cám ơn lớp trưởng đã hào phóng như vậy, thế nhưng chỉ một bữa cơm thôi mà chúng tôi có thể tự trả được, cũng không cần ai đó phải mời khách." Vẻ mặt Trương Thụy có chút ngượng ngùng, nhưng lập tức đáp: "Đều là bạn học, sau này mọi người trời nam biển bắc, muốn tụ họp như vầy thật sự là không dễ gì, muốn mời nhau thì chỉ có cơ hội lần này..." Trương Thụy sợ Phạm Hưng tiếp tục công kích hắn, nên ánh mắt dời đến người Triệu Dật: "Mình nghe nói cậu đăng ký đại học công thương Giang Châu sao?" Triệu Dật cười nói: "Đúng vậy." Trương Thụy ra vẻ tiếc hận nói: "Thật đáng tiếc, cậu đúng là không gặp may, đang thi đại học lại đột nhiên ngất xỉu làm thiếu một môn thi. Là do cậu lo lắng quá hay do trong nhà gây áp lực lớn cho cậu?" Triệu Dật nở nụ cười, cũng không tức giận liền đáp: "Áp lực khá lớn." Lúc đó khẩn cấp cứu người, từ trên lặn xuống dưới đáy không phải là có áp lực sao? Trương Thụy ra vẻ thành thục, thở dài nói: "Thi cử đúng là phải xem thời điểm mà phát huy, bình thường thành tích mình so với cậu có kém hơn. Nhưng lần này phát huy không tệ, thi đậu vào đại học Thượng Hải nổi tiếng trong và ngoài nước." "Cho nên lần này cha mình còn thưởng cho một chiếc Volkswagen Passat, đến khi khai giảng mình định chở Ngô cúc đi cùng, xem như là chuyến du lịch đầu tiên của bọn mình..." Liễu Vũ Phi trên mặt lộ biểu cảm kỳ lạ, không phải tức giận mà cảm giác như là cô đang cố nén cười. Đem Passat 300 ngàn tới khoe khoang ra vẻ với người đi Porsche Cayenne giá ba triệu? Tên này cũng quá tự luyến đi. Trương Thụy ra vẻ vờ vịt, tiếp tục nói: "Thực ra theo ý mình, hy vọng cậu có thể suy nghĩ đến chuyện ôn thi lại một năm, tuy áp lực kinh tế từ gia đình sẽ lớn hơn một chút..." "Nhưng mà vào đại học chính là một bước ngoặt quan trọng trong cuộc đời mỗi người, trường đại học bình thường làm sao so sánh được với một trường danh tiếng, xuất phát điểm làm sao mà giống nhau được?" Triệu Dật nghe vậy, cảm thấy sắp không nhịn được cười. Lời nói của Trương Thụy nghe qua rất có đạo lý, nhưng kết hợp với cái giọng điệu của hắn hoàn toàn không có phù hợp chút nào. Cũng là một lời khuyên giống như mẹ và giáo viên chủ nhiệm, nhưng họ thực sự quan tâm tự tận đáy lòng, hoàn toàn không giống với Trương Thụy. Trong lời nói của hắn chỉ toàn là giọng điệu tự mãn khoe khoang khoác lác. Chu Lâm vốn đang nghe Trương Thụy nói chuyện, nghe được lời này sắc mặt lạnh lùng nhịn không được hừ lạnh một tiếng: "Mày thì biết cái rắm gì, giả bộ sói già vẫy đuôi làm chi!"