Triệu Dật bị âm báo của điện thoại đánh thức.
Hắn mở mắt ra đưa tay cầm lấy điện thoại di động trên đầu giường, trên màn hình là một con số điện thoại xa lạ.
"Xin chào?"
Trong điện thoại truyền đến giọng nói trầm ổn của một người đàn ông trung niên: "Xin hỏi là Triệu tổng sao?"
Triệu tổng?
Triệu Dật tỉnh táo hai phần: "Tôi là Triệu Dật, ông là ai?"
Giọng nói của người đàn ông trung niên mang thêm một chút vui mừng: "Triệu tổng, tôi là cố vấn đầu tư Đới Lương. Tôi nghĩ tới tháng chín Triệu tổng mới đến Giang Châu, không ngờ Ngài lại đến sớm như vậy. Triệu tổng khi nào thì Ngài rãnh rỗi có thể đến công ty quan sát một chút..."
Công ty đầu tư?
Hệ thống lợi hại như vậy ư!
Tối qua mình vừa mới tới, sáng nay điện thoại đã gọi đến.
Triệu Dật từ lâu đã rất tò mò, hệ thống là hư vô nhưng công ty đầu tư lại là thật. Hệ thống thần trợ trâu bò như vậy không biết làm sao để nó kết hợp với hiện thực.
Đới Lương chắc chắn là người thật, không thể nào là người máy được. Vậy làm thế nào mà hắn lại trở thành nhân viên của công ty.
Tài chính được chuyển đổi như thế nào?
Triệu Dật quyết định tìm hiểu đến cùng.
"Hôm nay tôi rảnh."
Giọng nói của Đới Lương lúc này mừng rỡ hỏi: "Không biết Triệu Tổng hiện tại ở đâu, tôi sẽ đến đón Ngài."
Công ty đầu tư vốn dĩ là là của mình nhưng Triệu Dật hoàn toàn không biết gì cả, địa chỉ công ty ở đâu hắn cũng không biết, nếu hắn biết thì đã trực tiếp lai xe đến cửa.
"Tôi đang ở khách sạn Vạn Hào, anh đến đón tôi lúc 10 giờ nhé."
"Vâng!"
Đúng mười giờ Triệu Dật mới bước ra khỏi cửa khách sạn, một người đàn ông trung niên liền bước tới nghênh đón, cung kính gọi: "Triệu tổng, chào Ngài! Lần đầu gặp mặt tôi chính là Đới lương!"
Đới Lương tầm bốn mươi tuổi, dáng vẻ bình thường có hơi gầy gò nhưng đôi mắt lại rất sáng và có thần. Khi nhìn thấy Triệu Dật, ánh mắt Đới Lương tràn ngập sự cảm kích cùng tôn kính.
Trong lòng Triệu Dật lúc này có chút không hiểu, chẳng lẽ hệ thống còn có thể chi phối cảm xúc của người khác?
Người công cụ sao?
"Đái cố vấn, xin chào!"
Chào hỏi đơn giản một hai câu sau đó Đới Lương mời Triệu Dật lên xe, đây là một chiếc xe rất bình thường.
Địa chỉ công ty nằm ở địa khu Vũ Tông, nơi này diện tích cũng không tính là lớn chỉ khoảng hơn một trăm mét vuông. Có tất cả sáu nhân viên cộng thêm Đới Lương thì tổng cộng là bảy người, mọi người khi nhìn thấy Triệu Dật đều rất cung kính, thậm chí còn có một chút sùng bái và cuồng nhiệt.
Từng hàng máy tính được bày ra trong văn phòng, trên màn hình máy tính đều hiển thị đủ loại đồ thị theo thời gian thực. Triệu Dật nhìn vài lần phát hiện trên đó có giao dịch cổ phiếu, các quỹ đầu tư, hợp đồng tương lai* các loại giao dịch đều có.
(* hợp đồng tương lai chính là hợp đồng về sự thỏa thuận mua bán giữa hai bên, về việc mua hoặc bán một tài sản tại một thời điểm nhất định trong tương lai với giá được định sẵn. Loại hình này phù hợp với các nhà đầu tư ngắn hạn và nhà đầu tư lướt sóng. Có thể google để tìm hiểu thêm)
Đi vào văn phòng của Đới Lương, Đới Lương tự mình pha trà cho Triệu Dật hai tay cung kính bưng chén trà để trước mặt Triệu Dật.
Triệu Dật dò hỏi: "Đái cố vấn! Đây là lần đầu tiên chúng ta gặp mặt đúng không?"
Đới Lương kích động nói: "Đúng vậy, Triệu tổng! Tôi mong được gặp Triệu tổng đã lâu rồi."
Triệu Dật cũng không rõ, chỉ đành mỉm cười nói: "Tôi cũng vậy."
Vẻ mặt của Đới Lương đầy kích động nói: "Hồi tháng trước, vợ tôi bị bệnh rất nặng nên cần một khoản tiền lớn. Lúc ấy tôi đã sử dụng hết tài sản và đã đến bước đường cùng, lúc đó không phải nhờ Triệu tổng ra tay giúp đỡ chỉ sợ vợ tôi hiện tại đã... Ơn cứu mạng này, cả đời này tôi không thể nào báo đáp được."
Cứu mạng sao?
Là hệ thống làm hay sao?
Triệu Dật khoát tay nói: "Đái cố vấn không cần khách khí, chỉ một cái nhấc tay mà thôi. Nói thật, tôi cũng không nhớ rõ ràng việc này, tôi chỉ giao phó người đi làm. Mọi chuyện tôi cũng không có quản, anh có thể kể cho tôi biết chi tiết một chút được không?"
Không cần biết là ai đã tiếp xúc với Đới Lương nhưng chắc chắn không phải là Triệu Dật, cho nên Triệu Dật mới có thể nói như vậy. Dù sao hắn cũng là tổng giám đốc, cho nên muốn nói thế nào cũng được.
Quả nhiên, Đới Lương cũng không có chút hoài nghi nào, ngược lại còn nhiệt tình kể rõ cặn kẽ các chi tiết cho Triệu Dật cùng những tình huống đã xảy ra.
Thì ra vợ của Đới Lương đã mắc bệnh nhiều năm, tiếp tục điều trị sẽ tốn rất nhiều tiền mà Đới Lương lúc này đã nợ nần chồng chất. Vận đen tiếp tục đeo bám, tháng trước vợ anh bắt buộc phải thay thận gấp nhưng mà phải tốn đến mấy trăm ngàn tệ. Đới Lương lúc này rơi vào tuyệt vọng, không biết phải đi nơi nào để lấy ra tiền chữa trị?
Trong lúc tuyệt vọng thì nhận được một tin nhắn trong điện thoại, nội dung tin nhắn bảo rằng có người xem trọng năng lực đầu tư quản lý tài chính của hắn. Nếu như đồng ý làm việc cả đời cho đối phương và cam kết trung thành. Đối phương sẽ đồng ý trả trước cho hắn một triệu, giúp hắn có thể cứu được vợ mình.
Đới Lương giống như người sắp chết đuối vớ được lục bình trôi, hắn không một chút do dự nào mà trả lời tin nhắn đồng ý. Sau đó trong tài khoản ngân hàng của hắn lập tức nhận được một triệu tệ.
Đới Lương dùng số tiền này giúp vợ đóng viện phí phẫu thuật thay thận, vợ hắn chuyển nguy thành an. Hơn nữa, chỉ cần trải qua trị liệu phục hồi chức năng thì sẽ khôi phục trạng thái bình thường. Điều này khiến cho Đới Lương trong lòng ngập tràn cảm kích đối với người đã giúp đỡ mình, chỉ bằng một cái tin nhắn đã đồng ý chuyển cho mình một triệu tệ cứu vợ.
Đới Lương lại nhận được một tin nhắn, trong tin nhắn bảo hắn đi đến một cái địa chỉ. Dựa vào mật mã trong tin nhắn mà hắn tiến vào một cái công ty trống không, sau đó hắn nhận được mệnh lệnh là phải thành lập một đội ngũ. Cái đội ngũ này tập trung vào giao dịch các loại cổ phiếu, các quỹ đầu tư, hợp đồng tương lai cùng các khía cạnh khác. Hơn nữa, vị trí cố vấn đầu tư cao cấp của công ty là do hắn đảm nhiệm, tất cả các công việc thường ngày của công ty đều do hăn quản lý.
Lúc đó, hắn mới biết được ông chủ phía sau công ty này tên là Triệu Dật, mà người này chính là người đã cho hắn một triệu tệ để cứu vợ.