"Gói quà tân thủ đã mở! Ký chủ nhận được kỹ năng võ thuật cận chiến."
"Ghi chú 1: Dũng cảm trợ giúp người khác là tốt, nhưng cũng nên nhớ phải tự bảo vệ mình, trong tình huống không có năng lực hỗ trợ, tốt nhất vẫn là nên gọi cho cảnh sát trước tiên."
Được hệ thống nhắc nhở, Triệu Dật cảm giác bản thân nhận được rất nhiều thông tin liên quan đến võ thuật cận chiến, tiện tay hắn đánh thử hai quyền, quyền ra uy mãnh vừa nhanh vừa nhẹ.
Mình vậy mà liền thành cao thủ cận chiến sao?
Triệu Dật cực kỳ vui mừng.
Hệ thống này quá bá đạo đi.
Triệu Dật kiểm tra hệ thống xong, nhanh chóng lái xe ra khỏi khu dân cư.
Xe tốt như vậy, đương nhiên là muốn dạo vài vòng bên ngoài cho sảng khoái nha! Năm ngoái Triệu Dật nghỉ đông đã đi học lái xe, hiện tại đã có bằng lái hơn nữa hắn lái xe rất là thành thục.
Ở trong thành phố đủ loại cảnh báo giới hạn tốc độ cùng đèn xanh đèn đỏ, khiến tính năng của xe không thể phát huy tối đa, nhưng lại thu hút rất nhiều ánh mắt hâm mộ của mọi người bên đường.
Triệu Dật dạo qua một vòng đang chuẩn bị quay trở về thì điện thoại của hắn bỗng reo lên.
Triệu Dật dừng xe bên lề, để nhận cuộc gọi, vì gấp gáp muốn trải nghiệm lái xe nên tính năng bluetooth trên xe hắn chưa kịp cài đặt.
"Đang làm gì đấy?"
Liễu Vũ Phi!
Ngày thi đại học, Triệu Dật cứu năm người, một trong số đó là học sinh đi thi đại học, vì được Triệu Dật cứu nên Liễu Vũ Phi mặc dù có hơi nhếch nhác, nhưng vẫn đến kịp phòng thi, thành tích khỏi nói vẫn là xuất sắc.
Sau khi thi xong, Liễu Vũ Phi nhanh chóng đến bệnh viện trước tiên thăm hỏi Triệu Dật, sau này cô còn đi với mẹ cùng nhau đến thăm Triệu Dật nói lời cảm ơn.
Liễu Vũ Phi cũng đưa ra thuyết phục giống mẹ của Triệu Dật, khuyên hắn nên học lại, thậm chí còn nói sẽ cùng hắn học lại rồi thi vào chung một trường đại học.
Nhưng bản thân Triệu Dật rất có chủ kiến, mặc cho Liễu Vũ Phi thuyết phục đều cự tuyệt ý tốt của cô, còn nói rõ việc cứu cô chỉ là bản thân muốn cứu, cô không cần áy náy việc hắn cứu cô mà thi thiếu môn.
Liễu Vũ Phi hỏi thăm biết được Triệu Dật thi vào trường đại học công thương Giang Châu, cô giấu Triệu Dật đăng ký vào đại học Giang Châu, mà với điểm số của cô thì hoàn toàn có thể vào được bất cứ trường đại học nào tốt hơn.
Khi Triệu Dật biết được tin này liền có chút ngạc nhiên, nhưng Liễu Vũ Phi giải thích việc cô ghi danh vào đại học Giang Châu là vì mẹ của cô, hiện tại mẹ cô đang công tác tại Giang Châu, nếu học ở đây có thể ở gần mẹ một chút.
Lý do này chính đáng, Triệu Dật không thể phản bác gì được cũng không thể tự luyến, cho rằng người ta đuổi theo mình đến Giang Châu.
Triệu Dật có thể nói dáng vẻ có chút đẹp trai, cũng có chút khí chất, gia cảnh cũng không tệ, nhưng chỉ như vậy mà cho rằng bản thân có mị lực lớn thì hơi quá đáng.
Hai người trong thời gian này thường hay nói chuyện phiếm cũng đã gặp nhau mấy lần đều đã rất quen thuộc, hơn nữa còn cùng trải qua một lần nguy hiểm, có thể nói hai người giờ như bạn tốt, ở Giang Châu có thêm một người bạn cùng nhau đọc sách, đương nhiên là Triệu Dật vui vẻ tiếp nhận.
Khỏi phải bàn, nếu có một đại mỹ nữ làm bằng hữu, thỉnh thoảng gặp nhau một lần cùng ăn bữa cơm, chém gió thì cũng vui vẻ rồi.
"Đang ở ngoài đường đi dạo, có việc gì à?"
Có lẽ thừa hưởng tính cách của trầm ổn của Triệu Nham cha hắn, Triệu Dật xử sự rất bình tĩnh, dù là đang nói chuyện mới một mỹ nữ xinh đẹp, hắn cũng rất bình thản.
Liễu Vũ Phi giọng nói rất là ngọt ngào êm tai: "Thư thông báo của cậu đến rồi chưa?"
"Đã đến, vừa lúc nãy."
Liễu Vũ Phi cười nói: "Ồ! quyết định vậy đi, chuyện này đáng chúc mừng, buổi tối cùng nhau đi ăn cơm đi nha?"
Triệu Dật cười trả lời: "Cũng không phải đại học Thanh Hoa, có gì đâu mà chúc mừng?"
Liễu Vũ Phi khẽ nói: "Rất lợi hại nha, cậu thi thiếu một môn, lại đạt điểm cao các môn còn lại, nếu là có thêm điểm môn kia, đại học Thanh Hoa cũng có thể vào được nha, mặc kệ chúng ta đi chúc mừng một chút, mình mời cậu ăn cơm không cho phép từ chối!"
Triệu Dật không nhịn được cười lên: "Được, được, cậu tính ăn gì nào?"
Liễu Vũ Phi trả lời: "Mình vừa phát hiện một chỗ có món ăn rất ngon, hiện tại cũng gần đến giờ, có thể đi được rồi!"
"Được!"
Triệu Dật nhanh chóng nhận được định vị của Liễu Vũ Phi gửi tới, xem một chút là khu thương mại gần đó, khoảng cách cũng rất gần, suy nghĩ một chút Triệu Dật quyết định lái xe đi.
Nếu lái xe trở về, rồi lại phải đón xe trở ra thì thật phiền phức.
Xe hiện tại không tiện cho mẹ biết, dù sao cũng không thể giải thích được, nhưng mà giấy tờ sở hữu hợp pháp thì không có vấn đề gì.
Gọi điện báo cáo cho mẹ trước, tối nay sẽ không về ăn cơm. Triệu Dật lái xe đến khu thương mại, đỗ xe xong liền lên lầu một gửi cho Liễu Vũ Phi một tin nhắn.
"Tôi đến rồi, đang ở đại sảnh lầu một."
Liễu Vũ Phi: "A, tốc độ của cậu cũng thật nhanh nha, 5 phút nữa mình đến!"
Triệu Dật: "OK."
Triệu Dật cầm điện thoại xem tin tức nhóm bạn học, hiện tại đang loạn cả lên vì sự việc họp lớp. Bây giờ thi xong thì như ván đã đóng thuyền mặc kệ là kết quả tốt hay xấu, đều không giống như lúc trước nơm nớp lo sợ, vì thế mọi người đề nghị tụ họp một chút dù sao chẳng bao lâu nữa thì mỗi người đều sẽ trời nam đất bắc.
Triệu Dật xem tin tức quá nhật tâm, bỗng nhiên bả vai có người vỗ một cái, làm hắn giật mình nhảy một phát.
Hắn vội quay đầu nhìn lại lập tức thấy được gương mặt xinh đẹp tinh xảo của Liễu Vũ Phi, vẻ mặt cô đắc ý cười khanh khách, giống như một con tiểu hồ ly vừa trộm được gà.