Mạt Thế Thiên Tai: Ta Dựa Vào Siêu Thị Nuốt Vàng Nằm Thẳng
Tiểu Tiền Tiền10-04-2025 10:52:09
Giang Phỉ bình tĩnh mở miệng: "Có vài người cảm thấy trái đất không quay xung quanh anh ta là không hợp lý."
"Cho dù chúng ta có cho bọn họ lên xe miễn phí thì bọn họ cũng sẽ không biết ơn đâu, ngược lại còn chê không gian trong này, thậm chí còn có khả năng cướp xe."
"Dưới môi trường ác liệt mới có thể nhìn thấy rõ bản chất của một người."
Tiêu Sơ Hạ rơi vào trầm tư.
Khoảng mười phút sau!
Giang Phỉ tránh mọi người đỗ xe hàng trong một con ngõ, sau đó dẫn Tiêu Sơ Hạ xuống xe.
Vị trí địa lý của siêu thị tươi sống bốn mùa cao, lại có nhân viên công tác dọn dẹp vấn đề nước tích nên tình hình ổn hơn bên ngoài rất nhiều, mực nước chỉ đến mắt cá chân.
Trên cơ bản các hộ dân cư gần đây đều tới chỗ này mua sắm, trong siêu thị tươi sống người tới người lui chen chúc nhau, hệt như hộp cá mòi.
Nhân viên bán hàng cầm loa đứng trên quầy hàng duy trì trật tự: "Trên mỗi một sản phẩm đều có giá niêm yết rồi, mong mọi người xếp hàng thanh toán theo thứ tự, đừng chen lấn xô đẩy!"
Tiêu Sơ Hạ đứng ở lối vào nhìn thấy một màn này mà ngơ ngác: "Không đến mức đó chứ..."
"Chỉ mưa bão có mấy hôm thôi mà sao mọi người đã như phát điên lên vậy?"
Giang Phỉ không trả lời mà nhanh tay nhanh mắt cướp hai cái giỏ mua sắm, nhét cho Giang Phỉ một cái rồi kéo cô ta đi vào trong siêu thị.
"Đậu má! Một túi cải thìa tận một trăm đồng? Trước đây ba đồng còn không có người mua đấy được chưa? Cái giá này có bị điên không vậy?"
"Cô không lấy thì tôi lấy! Cầm đi!"
"Nước suối gì mà tận năm mươi đồng một chai? Chủ siêu thị đáng chết!"
"Hu hu mẹ ơi, mẹ đang ở đâu, con sợ quá..."
Tiếng than vãn của đám đông và tiếng khóc của trẻ con không ngừng vang lên, vô cùng chói tai.
Giang Phỉ rất nhanh nhẹn, cướp được một thùng mì ăn liền rồi nhanh chúng lùi lại.
Vừa mới quay đầu đã nhìn thấy Tiêu Sơ Hạ đang kéo cánh tay của một bà già: "Đây là mì mà tôi lấy trước mà, bà trả lại cho tôi!"
"Buông tay! Cô có biết kính già yêu trẻ không đấy! Giời ơi, tim của tôi đau quá!"
Bà già làm bộ ôm ngực, chơi xấu.
Sắc mặt của Tiêu Sơ Hạ lập tức đỏ bừng: "Bà! Bà là đồ già mà không nên nết!"
Giang Phỉ bảo vệ mì ăn liền trong giỏ mua sắm đi qua đó: "Không muốn bị đói bụng thì cướp về."
Dứt lời, cô đi sang chỗ khác.
Cô chỉ phụ trách dẫn Tiêu Sơ Hạ tới nhưng không có nghĩa phải giúp đỡ đối phương.
Mà Tiêu Sơ Hạ đứng nguyên tại chỗ nhìn bà già ngang ngược này mà nghiến răng, cô ta giật lấy giỏ hàng, cướp gói mì về.
Bà già giận dữ: "Trả cho tôi! Đó là của tôi!"
"Ai cướp được thì là của người đó!"
Tiêu Sơ Hạ nói xong bèn đuổi theo Giang Phỉ, còn không quên cướp luôn một gói miến trong giỏ của bà già kia.
Đợi hai người chật vật mãi mới thanh toán xong, trong tay đã xách hai túi đồ lớn, thu hoạch đầy ắp.
Tiêu Sơ Hạ vừa đi vừa than thở: "Siêu thị tươi sống bốn mùa đúng là biết cướp tiền, nhân lúc khó khăn mà làm giàu."
"Bình thường mua mấy thứ này chỉ tốn có mấy trăm đồng nhưng bây giờ lại đắt gấp mấy lần.
Giang Phỉ tính số dư trong thẻ, còn khoảng năm trăm tệ nữa, đang lúc cô chần chừ không biết có nên đi thêm một chuyến để tiêu hết sạch không thì trông thấy mấy người đàn ông đang đi về phía bọn họ.
Trong tay đều cầm côn sắt, một người trong số đó còn cầm cả dao.