Lúc này Từ Hương Quyên mới chú ý tới tay Chu Trình Ninh, trực tiếp lấy kem dưỡng da mặt làm kem dưỡng da tay, quệt một chút, bôi lên tay giúp Chu Trình Ninh.
Tay đẹp như này, cần phải bảo dưỡng cho tốt.
"Mẹ, con cũng muốn." Ngưu Ngưu vẫn luôn chú ý kem thoa mặt, thấy mẹ bôi lên tay cho ba, nhóc vươn bàn tay ú nần bé nhỏ cũng đòi mẹ bôi cho.
Từ Hương Quyên: "Cái này là dùng ở trên mặt, còn có chỗ tay khá cứng, tay ba cứng, tay Ngưu Ngưu mềm mại không cần bôi."
Ngưu Ngưu nhéo nhéo bàn tay thịt thịt nhỏ của mình.
Qua Qua: "Tay ba to, Ngưu Ngưu tay em nhỏ, đừng có so với ba."
Tay Chu Trình Ninh mà so với của Từ Hương Quyên đã là rất lớn rồi, lại so với Ngưu Ngưu, vậy càng thêm lớn.
Ý Qua Qua đại khái là bốn bỏ năm lên, tay Ngưu Ngưu nhỏ, tương đương với có thể không cần, tay ba to, phải bôi một ít.
Chu Trình Ninh: "Tay Ngưu Ngưu nhỏ như vậy liền không cần dùng, dù sao cũng mềm mụp."
Ngưu Ngưu sờ sờ bàn tay trái đã được mẹ bôi của ba, cọ lớp kem đã tan trên tay ba, Ngưu Ngưu bắt đầu tự mình xoa tay, thuận tiện không khỏi nói thầm: "Tay ba cứng, cần phải bôi."
Từ Hương Quyên: "A Ninh, chờ lát nữa tay khô rồi lại tiếp tục viết, về rồi trừ bỏ ăn cơm tắm rửa ra cứ viết hoài, cũng nghỉ ngơi chút đi."
Chu Trình Ninh: "Quyên, thật xin lỗi, hôm nay công tác khá nhiều, nên đưa về nhà."
Từ Hương Quyên: "Nói xin lỗi cái gì hả, nếu không cần thiết hoàn thành ngay đêm nay, vậy thì chừa chút sang ngày mai đi."
Chu Trình Ninh: "Ừ, anh biết rồi Quyên, em mau lên giường đi, trời lạnh."
Nhiệt độ ở phương bắc phải thấp hơn ở phương nam rất nhiều, nhà bọn họ ngủ là dựa vào túi chườm nóng với chăn bông, rời khỏi hai thứ này ôi lạnh lắm.
Lau người cũng chỉ là dưới tình huống không quá lạnh, nếu quá lạnh thì trực tiếp đánh răng rửa mặt rửa chân đi ngủ.
Nhiệt độ tối nay không quá cao, Từ Hương Quyên đã không có việc gì, bèn lên giường chuẩn bị ngủ.
Mẹ nằm vào ổ chăn rồi, Ngưu Ngưu càng thêm không kiêng nể gì sờ tay ba.
Chu Trình Ninh nắm tấy bàn tay béo nhỏ của Ngưu Ngưu: "Ngưu Ngưu làm gì đó?"
"Bôi đều hết cho ba." Thật ra là cọ kem thoa trên tay ba.
Từ Hương Quyên: "Ngưu Ngưu mau mau nằm vào ổ chăn, lạnh không?"
"Mẹ, rất mau, ba, xoa." Lúc trả lời mẹ, Ngưu Ngưu còn chỉ huy ba, muốn ba xoa tay cho nhóc.
Ba xoa cho nhóc thì càng mau hơn.
Chu Trình Ninh vờ ghét bỏ: "Không xoa, chờ lát nữa xoa ra bùn đen mất."
Ngưu Ngưu: "Không dơ, sạch sẽ, rửa tay rồi."
Chu Trình Ninh cũng cười cãi cọ với Ngưu Ngưu, còn làm việc đây, bèn dứt khoát cởi quần áo cho Ngưu Ngưu rồi đặt con vào ổ chăn ngủ.
Ngưu Ngưu đi vào ổ chăn ấm áp, còn vươn tay ra cho chị ngửi: "Chị, thơm."
Đây là nhóc cọ được từ trên tay ba, nhóc là Ngưu Ngưu thơm rồi nà.
Thật ra thì Qua Qua không ngửi ra nhiều lắm, mùi cũng không phải quá nồng, nhưng vẫn là phối hợp với em: "Ừ, thơm."
Từ Hương Quyên: "Ngưu Ngưu cho tay vào ổ chăn đi, nứt da rồi thì sao đây?"
Mẹ cũng đã mở miệng rồi, Ngưu Ngưu tay về trong chăn, chỉ lộ ra cái đầu nhỏ, cảm giác mẹ hẳn là ngủ rồi, mới lặng lẽ lấy bàn tay béo nhỏ ra tự mình ngửi ngửi, thật thơm.
Ngày mai vẫn là thời gian làm việc, Chu Trình Ninh kiên trì tắt đi đèn lớn trong nhà, chỉ chừa lại đèn bàn trên bàn sách, cho nên trừ bỏ chỗ bàn sách còn xem như sáng ngời ra, chỗ khác trong nhà đều tối tăm, cũng thích hợp để ngủ...
Lúc Từ Hương Quyên tỉnh lại không biết là mấy giờ, chỉ thấy Chu Trình Ninh còn ngồi chỗ đó viết thứ gì.
Cẩn thận đứng dậy, Từ Hương Quyên dém kỹ chăn cho Qua Qua, mặc áo khoác vào rồi xuống giường.
Chu Trình Ninh đã nghe được tiếng vợ rời giường, anh không có lên tiếng ngay, thấy vợ là đi về phía bồn cầu, rất mau liền dời đi tầm mắt, tiếp tục sao chép tài liệu báo cáo.
Từ Hương Quyên ngồi trên bồn cầu giải quyết xong, nhẹ nhàng đi đến sau lưng Chu Trình Ninh: "Còn phải viết bao lâu?"
Chu Trình Ninh: "Quyên, có lẽ còn cần chút thời gian."
"Anh viết tiếp đi, em nấu bữa khuya cho anh." Từ Hương Quyên nói xong thì đi đến bên mép giường xem Ngưu Ngưu ngủ thế nào, tay nhỏ của Ngưu Ngưu còn úp ở trên mặt, Từ Hương Quyên duỗi tay đi nắm tay nhỏ của Ngưu Ngưu, lạnh.
Bay nhanh bỏ bàn tay béo nhỏ của con vào ổ chăn, mất công tay của nhóc con lạnh thành như này còn có thể ngủ.
Trong ổ chăn là ấm áp, xác nhận Ngưu Ngưu không có nóng lên, Từ Hương Quyên mới đi nấu bữa khuya.
Ban đầu trong phòng chỉ có một cái đèn, nhưng xét thấy nấu cơm và chỗ ngủ đã ngăn cách rồi, cái đèn vốn có kia ở chỗ ngủ bên này, nên chỗ nấu cơm nhà bọn họ liền lắp thêm cái đèn nhỏ khác, đỡ cho nấu cơm bất tiện.
Mở đèn bếp ra, Từ Hương Quyên nhìn cái chung một cái, 11 giờ tối.
Tiếng bật bếp gas có hơi lớn, nhưng nếu là hai đứa nhóc đều tỉnh, vậy thì đều sẽ lên tiếng, Từ Hương Quyên liền tận lực làm nhẹ tiếng.
Bữa khuya là mì sợi với trứng gà, Từ Hương Quyên nấu xong liền gọi Chu Trình Ninh tới ăn.
"Quyên, em không ăn sao?"
Từ Hương Quyên ngồi bên người Chu Trình Ninh, lắc đầu: "Không ăn, em không đói, anh ăn nhanh lên, ăn xong rồi tiếp tục hoàn thành nhiệm vụ, hoàn thành sớm một chút để ngủ sớm một chút, em chờ anh ăn xong lại đi ngủ."
Chén tối nay cứ để đó trước, ngày mai lại rửa.
Chu Trình Ninh ăn hai đũa mì: "Quyên em thật sự không muốn ăn sao?"
Từ Hương Quyên: "Ăn nước mì là được, đừng có nâng cho em, em cúi đầu là được."
Không có cách nào, ông chồng nhà cô đã nâng lên cho cô rồi, Từ Hương Quyên đành phải thuận thế hớp một hớp.
Vợ húp nước lèo rồi, Chu Trình Ninh tiếp tục ăn: "Ấm người, anh ăn mì cảm giác cả người lại thoải mái."
Từ Hương Quyên: "Có phải rất buồn ngủ không?"
Chu Trình Ninh: "Có chút."
Từ Hương Quyên: "Ăn mì xong hẳn là có thể thanh tỉnh chút, phải viết tới hai ba giờ sao?"
Chu Trình Ninh: "Tầm tầm đó, Quyên em ngủ sớm chút đi, không cần lo cho anh."
Từ Hương Quyên: "Vậy lát nữa em liền lên giường ngủ trước, anh đội mũ lên, đỡ cho tối đông lạnh rồi sáng mai đau đầu, chén để đó sáng mai em rửa."
Chu Trình Ninh: "Ừ, anh biết rồi Quyên."
Chờ Chu Trình Ninh ăn mì xong, Từ Hương Quyên mới đi súc miệng ngủ.
Chu Trình Ninh thì lại là tiếp tục ngồi bên bàn làm việc...
"Ba." Ngưu Ngưu dậy sớm, thấy ba thế mà còn ở trong ổ chăn, bàn tay béo nhỏ đưa đến dưới mũi ba, muốn để ba bị thơm tỉnh.
Từ Hương Quyên đã đang nấu bữa sáng, nghe thấy tiếng Ngưu Ngưu bèn qua mặc quần áo cho Ngưu Ngưu: "Ngưu Ngưu để ba ngủ thêm một chốc đi, đừng đánh thức ba."
Ngưu Ngưu nghe lời không ầm ĩ ba, mà là tự mình ngửi ngửi tay, muốn mẹ bôi kem lên đó cho nhóc.
Từ Hương Quyên: "Ăn sáng xong mẹ liền bôi cho Ngưu Ngưu, mẹ dẫn Ngưu Ngưu đi đánh răng rửa mặt trước, chị đã ngồi sẵn rồi."
Ngưu Ngưu nghe ăn sáng xong mới có thể bôi kem thoa mặt, bèn phi thường phối hợp mẹ, chạy nhanh xuống giường đi rửa mặt, ngồi yên bên bàn ăn.
Chu Trình Ninh nghe thấy vợ gọi anh mới tỉnh lại: "Quyên, mấy giờ rồi?"
Lần đầu tiên gặp được bộ dáng này của ông chồng nhà mình, Từ Hương Quyên nói: "Còn sớm, cơm sáng đã nấu xong rồi, anh rời giường mặc quần áo xong xuôi là có thể ăn ngay."
Chu Trình Ninh rời giường mau lẹ, đánh răng với rửa mặt cũng rất mau, dù cứ như vậy, khi ngồi vào bên bàn ăn Qua Qua với Ngưu Ngưu đứa nào cũng đã ăn được một nửa.
Ngưu Ngưu như ông cụ non: "Ba đêm nay làm việc sớm một chút, đi ngủ sớm một chút."
Nhóc nghe mẹ nói tối qua ba phải tới rất khuya mới ngủ, có việc phải làm, việc làm của người lớn giống như bài tập của trẻ con vậy đó, chị đều là làm xong hết bài tập mới đi chơi, cho nên nhóc cũng có thể lý giải vì sao ba phải làm việc xong mới đi ngủ.
Chu Trình Ninh: "Tối hôm nay có thể ngủ sớm một chút, Ngưu Ngưu, tối qua không có ba tư thế ngủ của con liền không tốt, cả người đều chiếm hết chỗ ngủ của ba."
Ngưu Ngưu phủ nhận: "Không có."
Nói đến tư thế ngủ kém, Từ Hương Quyên cảm thấy Ngưu Ngưu nhỏ người như vậy cũng không chiếm chỗ được bao lớn, chỉ là tối qua ngủ mà thò tay ra ngoài đã bị cô đóng mộc tư thế ngủ kém rồi: "Ba không ở liền thò ra ngoài, tư thế ngủ của Ngưu Ngưu đúng là kém."
Mùa hè mùa xuân mùa thu, chỉ cần thời tiết không quá lạnh thì có thò tay ra cô cũng không nói một câu, mùa đông thì sao thò ra được chứ?
Qua Qua biết: "Ngưu Ngưu đang ngửi tay."
Ngưu Ngưu: "Tay con thơm."
Từ Hương Quyên: "Tay có thơm thì mùa đông cũng không thể thò tay ra khỏi chăn mà ngửi, ngủ quên rồi không rụt vào."
Ngưu Ngưu dứt khoát uống sạch cháo: "Mẹ, con ăn xong rồi, kem thoa mặt."
Chu Trình Ninh: "Còn nhỏ tuổi đã biết dời lực chú ý của mẹ."
Từ Hương Quyên: "Kem thoa mặt chờ mẹ ăn xong lại bôi cho con."
Ngưu Ngưu: "Không cho ba bôi."
Hai cha con ấu trĩ lại sắp bắt đầu đấu võ mồm, Từ Hương Quyên cũng mặc kệ, ăn xong với Qua Qua liền dẫn Qua Qua đi bôi kem thoa mặt.
Thấy mẹ dẫn chị vào buồng trong rồi, Ngưu Ngưu không đấu võ mồm với ba nữa, vội vàng trượt xuống ghế dựa theo vào với chị và mẹ.
Chờ người một nhà ra cửa, trước lúc Từ Hương Quyên cưỡi lên xe đạp thì nói với Chu Trình Ninh: "Chiều anh trực tiếp về nhà, trước ngủ một giấc đi, em đi đón Qua Qua."
Giờ Qua Qua đã có thể ngồi ghế sau, Chu Trình Ninh chở Qua Qua, chống một trên mặt đất, một chân khác thì lại đạp trên bàn đạp: "Quyên, để anh đón đi, không sao hết, không thiếu chút thời gian này."
Từ Hương Quyên: "Nghe em, chiều anh không cần đi, em đón Ngưu Ngưu xong lại đi đón Qua Qua."
Cũng không biết phải tới mấy giờ sáng mới ngủ, hôm nay chắc chắn buồn ngủ, vẫn là để ông chồng nhà mình trực tiếp về ngủ cho rồi.
Chu Trình Ninh không lay chuyển được vợ, cuối cùng vẫn là đồng ý...
Ngày tháng vượt qua trong vững vàng, Từ Hương Quyên biết được ông chồng nhà mình xác thật là thi đậu nghiên cứu sinh Hoa Đại, thật cao hứng thay anh một phen.
Đều không nấu cơm, mà dẫn lớn nhỏ đi ăn bữa tiệc lớn, đặt phòng ở nhà hàng lớn nổi tiếng ở Hoa Đô rồi.
Trước lúc ra cửa Từ Hương Quyên cũng không trang điểm, chỉ để mặt mộc ra cửa thôi, Ngưu Ngưu còn đòi cô bôi kem thoa mặt cho nhóc mới ra cửa kìa.
Từ Hương Quyên thiếu chút nữa muốn nói trực tiếp đem kem thoa mặt cho Ngưu Ngưu cho xong, yêu bôi kem như vậy mà, cơ mà suy xét đến các kiểu không định tính của trẻ nhỏ, cảm thấy vẫn là tự mình bảo quản thì tương đối an toàn.
Nếu mà con gái hiện đại sau này có thể cần mần bằng bé con 4 tuổi nhà cô, chắc chắn đều là cô gái tinh xảo.
Bôi kem xong, Ngưu Ngưu rốt cuộc đã nỡ ra cửa.
Nhà hàng chuyên môn phục vụ đích xác không giống với tiệm cơm bình thường, người một nhà được người phục vụ dẫn đi ăn cơm.
Chu Trình Ninh ôm Ngưu Ngưu, Từ Hương Quyên đang nói để Ngưu Ngưu tự mình đi đường, không đề phòng tay phải bị Qua Qua nắm lấy.
Đón mặt đi đến vừa lúc có mấy người, có người lớn cũng có trẻ nhỏ.
Từ Hương Quyên nhận thấy được dị thường của con gái, cẩn thận nhận mặt, nhớ ra được đứa nhỏ kia là ai.
Là thằng tiểu bá vương người chê chó ghét ở mảnh tiểu khu kia, năm ngoái còn từng bắt nạt Ngưu Ngưu với Qua Qua nhà cô, năm nay trông không cao lên được bao nhiêu, nhưng mà tính tình trông vẫn là rất kém cỏi.
Từ Hương Quyên nắm ngược lại tay Qua Qua, ý đại khái là có mẹ đây, đừng sợ.
Ngưu Ngưu còn đang chơi ở sân thể dục, tiểu bá vương cũng không dọn đi, nhóc còn nhớ rõ tiểu bá vương, rốt cuộc các anh chị trên sân thể dục thường xuyên mắng tiểu bá vương, cả đám trẻ con các bé mới không sợ tiểu bá vương, nhưng mà khi chỉ có một hai bạn nhỏ vẫn là sẽ sợ.
Nhóc con nằm bờ trên đầu vai ba, không dám nhìn tiểu bá vương.
Chu Trình Ninh không biết chuyện này, nhưng Ngưu Ngưu không nói lời nào, anh liền nhận thấy được dị thường, lắc lắc Ngưu Ngưu một phen, thuận tiện phát cho mông Ngưu Ngưu một phát nhẹ, Ngưu Ngưu vẫn là không có động tĩnh.
Tiểu bá vương hiển nhiên nhận ra Qua Qua với Ngưu Ngưu, còn có bọn họ... mẹ, vờ như không thấy được, hôm nay thằng nhóc này là tới với ba mẹ, phải vờ ngoan ngoãn.