Một phút sau, ngồi trên hàng sau trong chiếc xe rộng rãi, cảm nhận được mùa xuân ấm áp, Khương Tri Ngôn cảm thấy thân thể bị đông cứng của mình rốt cuộc đã dần sống lại, ngay cả trên mặt cũng lộ ra một nụ cười vì may mắn còn sống.
Thấy biến hóa của Khương Tri Ngôn, Úc Nam Diễn: "Tố chất thân thể của em quá kém, cần rèn luyện."
Khương Tri Ngôn: "Vâng, rõ rồi."
Tam pháp bảo khi ra đi làm: Vâng, rõ rồi, ngón tay cái!
Úc Nam Diễn là ai nào, có thể chưởng quản doanh nghiệp lớn như Nam Hằng, đương nhiên cũng phát hiện một tia có lệ này của Khương Tri Ngôn.
"Hửm?"
Chỉ một cái từ mang ngữ khí này đã làm Khương Tri Ngôn đang trong hoàn cảnh ấm áp lập tức run lên, cô quay đầu nhìn về phía Úc Nam Diễn, lộ ra nụ cười lộ 8 cái răng tiêu chuẩn: "Nam Diễn, em nói là em sẽ, chờ qua tết em liền đi báo danh lớp."
Úc Nam Diễn: "Không cần thiết, trong nhà có phòng tập thể thao, anh sẽ bảo chú Lâm giám sát em."
Tươi cười của Khương Tri Ngôn cứng đờ.
Làm một mỹ nhân chốn công sở, Khương Tri Ngôn có một cái bệnh giống với rất nhiều người —— khuyết thiếu rèn luyện.
Nhưng cái này cũng không có cách nào á, mỗi ngày tan tầm về đến nhà sớm nhất cũng phải 7-8 giờ, tắm rửa tu chỉnh liền tới 9-10 giờ, sao mà có thời giờ rèn luyện, huống chi còn có cái vụ cực kỳ tàn ác như tăng ca cơ chứ.
Khương Tri Ngôn biết tố chất của thân thể này của mình thật sự chả ra gì, lúc trước khi phát sốt nằm viện đã kiểm tra ra một đống bệnh nghề nghiệp, chỉ là!... Cái vụ rèn luyện này, cô thật sự lười lắm á.
Hơn nữa, hình thể bản thân Khương Tri Ngôn đã hơi gầy, nên tạm thời cũng không có phiền não phải giảm béo, vậy thì càng không muốn vận động.
Úc Nam Diễn cứ nhìn Khương Tri Ngôn không tình nguyện cười cười, cô không biết bộ dáng hiện tại của mình thật sự rất miễn cưỡng sao?
Rèn luyện thân thể khó như vậy à?
Giống như chính Úc Nam Diễn đây, trừ phi thật bận không lo xuể, mỗi ngày ít nhất sẽ rút ra nửa tiếng để rèn luyện, dù cho là đi công tác ở khách sạn cũng nhất định phải có chỗ rèn luyện.
Da Úc Nam Diễn trắng thì trắng chứ, giống như không có huyết sắc vậy, nhưng mà trình độ khỏe mạnh tuyệt đối quăng Khương Tri Ngôn một con phố to!
"Daniel còn khỏe mạnh hơn cả em."
Khóe môi Khương Tri Ngôn co giật, "Em cảm thấy giữa bọn em không thể so sánh với nhau."
Daniel ăn chính là thực đơn dinh dưỡng có người chuyên phối hợp sẵn, mỗi ngày đều có người bồi nó chơi đùa, quan tâm sức khỏe sinh lý và tâm lý cho nó, mà cô thì sao?
Tăng ca, thức đêm, ứng phó đám khách hàng ngốc bức... Cũng chỉ mấy ngày nay là thoáng nhẹ nhàng chút, chứ giống như lúc cô vừa tới kia, ấy chính là trực tiếp 120 cất bước lên xe cứu thương.
Đến giờ mà tâm lý không biến thái cũng là do tâm linh Khương Tri Ngôn cường đại, vừa so với Daniel.
Từ từ!
Vì sao cô cũng so sánh chính mình với Daniel vậy, rõ ràng là cô sống còn không bằng cả Daniel.
Độ ấm trong xe đối với Úc Nam Diễn mà nói là hơi bị cao, anh lại kéo kéo cà vạt, nhìn khuôn mặt đổi tới đổi lui của Khương Tri Ngôn, không khó đoán được cô đang rối rắm cái gì.
Một người sao lại có thể "Cá mặn" đến vậy?
Cái từ này vẫn là về sau Úc Nam Diễn tra xét lại mới hiểu ý được, thật ra thì chả cần tra, nhìn Khương Tri Ngôn là biết liền.
Lười, sợ phiền toái, không muốn phấn đấu, nếu là tìm công nhân, Úc Nam Diễn chắc chắn sẽ không tìm người như vậy, rốt cuộc bản thân anh là kẻ cuồng làm việc.
Một ngày 24 giờ, anh có thể làm việc 20 giờ.
Mà lý do Úc Nam Diễn nhiệt tình yêu thương làm việc cũng không phải vì cái gì mà yêu tiền hay là do thiếu tình yêu nên dựa vào làm việc để bù như có vài người suy đoán, anh chỉ là thích cảm giác thành tựu khi làm việc mang lại.
Thích cảm giác khi bắt được một đám hạng mục, công phá từng cửa ải khó khăn của nó.
Bằng không thì cuộc đời Úc Nam Diễn thật sự quá là không thú vị.
Từ lúc Úc Nam Diễn còn rất nhỏ, Úc lão gia tử đã từng nói rồi.
Úc Nam Diễn là một người lãnh đạo trời sinh, chẳng sợ không có Nam Hằng, anh cũng có thể tự đưa một phen sự mình cho mình.
Sau này cũng quả đúng như Úc lão gia tử liệu trước, trong lúc Úc Nam Diễn học đại học đã không dựa vào Úc gia mà tự sáng lập một công ty khoa học kỹ thuật, giờ đã đưa ra thị trường, thế tăng rất tốt.
Nhờ ông chủ cuồng làm việc ban tặng, dưới tay Úc Nam Diễn tất cả cũng đều là cái loại cuồng tăng ca 24 giờ đợi lệnh này, đương nhiên, những người này không nhất định là nhiệt tình yêu thương công việc như Úc Nam Diễn vậy, trong đó chắc chắn có không ít người là vì tiền.
Cơ mà chả sao cả, mặc kệ là nguyên nhân gì, có thể theo cùng tiết tấu với anh là được.
Thẳng đến khi gặp được Khương Tri Ngôn, Úc Nam Diễn mới phát hiện thật sự có người tuổi nhẹ mà đã sống như người già vậy.
Không, Úc lão gia tử còn có sức sống hơn cả Khương Tri Ngôn.
Sau khi xuống xe, Khương Tri Ngôn lên lầu 2, Úc Nam Diễn vẫn là nhịn không được hỏi một câu: "Ngày mai em có an bài gì?"
Ngày mai? Cũng chính là mùng 4 tết.
Khương Tri Ngôn cơ hồ không chút do dự, "Ngủ, xem phim, Nam Diễn có an bài gì sao?"
Tết nhất, bên ngoài trời giá rét, Úc gia có máy sưởi, có mỹ thực, ngay cả tốc độ mạng cũng đều là chuẩn con mẹ nó, cô đương nhiên lựa chọn ngồi xổm trong nhà.
Có điều nếu ông chủ có yêu cầu, Khương Tri Ngôn cũng chỉ đành liều mình bồi, đây là gian khổ của người làm công, gạt lệ.
Được đến câu trả lời, Úc Nam Diễn, nói thế nào nhỉ, quả nhiên không ngoài sở liệu của anh.
"Bắt đầu từ ngày mai anh sẽ rất bận, em có việc thì liền tìm chú Lâm."
Nói xong, Úc Nam Diễn liền đi thang máy lên lầu, lưu lại Khương Tri Ngôn lộ ra mỉm cười kiên cường kiểu "Con không sao, con hiểu Nam Diễn" với chú Lâm.
Về phần nội tâm —— Ông chủ không ở đây, mị lại có thể sờ cá rồi!
Bởi vậy, vào ban đêm, Khương Tri Ngôn lại khen thưởng chính mình bằng cách xem thêm 3 tập phim truyền hình, sau đó đi vào giấc ngủ trong lời căm giận mắng "Nam chủ là thằng ngốc bức, nữ chủ cũng vậy"!
—— Ngày mai nhất định phải đi tra cái blog kia để sỉ vả.
Khương Tri Ngôn chuyển chính thức trước thời gian!
Sau khi tham gia tiệc gia đình, Úc Nam Diễn cũng không nói vừa lòng hay là không vừa lòng, Khương Tri Ngôn còn tưởng rằng là vì phát sinh cái loại chuyện này dẫn đến tiệc tối bị hủy bỏ khiến cô không có cơ hội biểu hiện, vụ chuyển chính thức liền thật sự ngâm nước nóng á!
Không ngờ được ngày hôm sau liền nhận được tin của trợ lý Triệu.
Bắt đầu từ tháng sau, tiền lương chính là 100.000 rồi!
Ôm cái gối ôm mới mua, Khương Tri Ngôn vui vẻ mà lăn qua lăn lại trên giường, Úc Nam Diễn thật sự là ông chủ rộng rãi nhất, thiện lương nhất, tốt nhất thế giới!
Gì mà nhà tư bản, đây chắc cú là từ thiện gia á!
Cô nguyện ý lập một bài vị trường sinh cho Úc Nam Diễn, mỗi ngày 3 nén nhang, chúc phúc anh sống lâu trăm tuổi!
Nhưng mà, sau khi chuyển chính thức thì một vấn đề khác cũng tới.
Rất mau, Khương Tri Ngôn lại thấy được tin nhắn thứ 2 trợ lý Triệu gửi.
"Ngày lãnh chứng bước đầu định vào ngày 16 tháng 4, không thành vấn đề chứ?"
Đúng vậy, cái Úc Nam Diễn thật sự cần chính là một bà vợ, kết hôn cũng là một điều quan trọng trong hợp đồng.
Là vợ kiểu thật sự lãnh chứng mà không phải nói suông bằng miệng kia.
"Không thành vấn đề, tùy thời phối hợp!"
Nằm bò trên giường, Khương Tri Ngôn lập tức trả đời, còn hôn lễ của cô và Úc Nam Diễn thì trước đó đã nói, chỉ lãnh chứng không làm hôn lễ.
Bên Úc gia thì Úc Nam Diễn sẽ tìm cớ giải thích, mà bên Khương Tri Ngôn thì hoàn toàn không muốn nói cho bất kỳ ai, bao gồm cả ba mẹ Khương.
Dù sao cô chưa bao giờ có dự định kết hôn, cũng không ngại mình thành phụ nữ ly hôn, thứ đồ không đáng tin cậy như tình yêu đây, nào có thơm như tiền tiền chứ.
Giống như những gì Khương Tri Ngôn từng nói với Kiều Hạ trước đó vậy, chỉ cần Úc Nam Diễn cho đủ tiền, cô không những có thể chiếu cố tình nhân ở cữ, ngay cả con cô ta cô cũng có thể chăm giúp luôn.
Mà nói đến Kiều Hạ, hình như đã mấy ngày rồi các cô không liên hệ!
Năm ngoái, sau khi Khương Tri Ngôn điều động cương vị, Kiều Hạ đã liên tiếp gửi dấu chấm than tới, còn lặng lẽ nói với cô hiện tại cái tầng kia đều đang truyền bảo Khương Tri Ngôn muốn "thượng vị".
Có điều, mọi người không có đoán được đến trên đầu Úc Nam Diễn, mà là tới bên chỗ trợ lý Triệu Đào, không thấy được hai người đều ở chung một văn phòng à?
Dù cho là vậy, tiếng nghị luận sau lưng cũng không dễ nghe như cũ.
"Sắc mặt của bà chị Vương với Mộng Diệp kia, ôi chậc chậc chậc."
Ngay sau đó, Kiều Hạ cho tới một cái gói cảm xúc "Heitu"*
*: trước kia không tra nên mình không biết hetu là cái gì, giờ lên hình mới biết nó là cái hình nhổ nước miếng giống khinh bỉ, có lúc lại là kiểu hắt xì cho văng nước bọt ra. Nói chung, cái gói cảm xúc này là dùng để khinh bỉ kẻ khác.
Hai người này cũng chả biết khi nào thì thông đồng với nhau, đem mấy lần Khương Tri Ngôn "to gan" gần đây quy công cho cô ôm được đùi, ngay cả lần trúng thưởng kia ở trong miệng mấy má đó cũng thành thao tác trong hộp tối.
"Khương Tri Ngôn biết cái gì, không phải chỉ có cái mặt còn không có trở ngại à? Chờ xem, boss của chúng ta ghét nhất chính là loại người này, đến lúc đó trợ lý Triệu chính là người đầu tiên vứt bỏ cô ta."
"Không khí văn phòng này đều là bị loại người thế này dạy hư, phụ nữ chúng ta trên chức trường dễ dàng sao, thiệt là!"...
"Con mẹ mày!" Kiều Hạ nhịn không được, "Bầu không khí văn phòng đều là bị mày dạy hư được chứ, miệng thúi như vậy sao không đi xúc phân đi! Trong thôn bọn mày không phải còn chờ mày tới à!"
"Kiều Hạ! Mày mẹ nó lặp lại lần nữa? Đừng tưởng rằng mày dựa vào Khương Tri Ngôn là có được chỗ tốt gì, cũng không thấy nó dẫn mày lên nha!"
Kiều Hạ cứ vậy mà ầm ĩ một trận lớn với Mộng Diệp, còn kinh động Siêu ca, gọi 2 người vào văn phòng đánh mỗi cô 50 đại bản lại cảnh cáo vài câu, sau đó vụ này cũng liền chả giải quyết được gì.
Nhưng tin tức đường nhỏ về Khương Tri Ngôn cũng không dễ qua đi như vậy, giờ là bởi vì nghỉ, hơn nữa mấy ngày nay Khương Tri Ngôn đều chưa đến Nam Hằng, chờ kỳ nghỉ qua đi, không biết còn có tin tức mới gì nữa.
"Không cần xen vào mấy mẹ đó, tự mình sống vui vẻ là quan trọng nhất."
Về chuyện này, Khương Tri Ngôn cũng không giải thích quá nhiều với Kiều Hạ, chủ yếu là không biết nên nói thế nào, còn hên Kiều Hạ cũng rất tự giác mà chưa từng hỏi Khương Tri Ngôn.
Mà hẳn là đúng vì vậy, hai người mới có thể nhanh chóng trở thành bạn bè.
"Mùng mấy cậu về? Mời cậu ăn cơm."
Khương Tri Ngôn nằm trên giường, một hàng chữ chưa được mấy giây đã gửi đi.
Lần trước khi trúng thưởng cô đã đáp ứng với Kiều Hạ là muốn mời cô ấy ăn cơm, nhưng sau đó vì quá nhiều việc lại thêm tết đến nữa, nên vẫn luôn không có cơ hội.
Lại nói tiếp, hình như Kiều Hạ chưa từng nhắc đến người nhà cô ấy, khi ăn tết chúc tết cũng không đề cập đến một câu, như vậy rất dễ làm Khương Tri Ngôn có suy đoán không tốt.
"Hôm qua mình đã về rồi, ngày mai cho đến khi đi làm đều có rảnh nhoa -"
Kiều Hạ rep rất nhanh, xem chừng hẳn là cũng đang chơi di động giống như cô, chỉ là hôm qua mới về, thế chẳng phải cũng giống cô à?
Khương Tri Ngôn là vì có "Công chuyện", nhưng thời gian chính thức làm lại ở Nam Hằng là mùng 8, có vài người xin nghỉ tết thêm thậm chí còn muộn hơn.
Kiều Hạ về sớm như vậy, lại nói rất rảnh nữa, Khương Tri Ngôn tựa như gì cũng không biết mà tiếp tục nhắn tin.
"Ngày mai mình cũng không có việc gì, vậy xõa một ngày?"
"Được! Được! Cửa hàng này thế này, danh tiếng rất tốt, mình đã ăn rất nhiều lần rồi! Mùng 3 bọn họ đã mở cửa rồi."
Đã có 1 cái link gửi lại đây, Khương Tri Ngôn nhìn sơ sơ, là một cửa hàng thịt nướng, mỗi người đều tiêu phí cỡ 100, ở thủ đô mà vầy thì tuyệt đối xem như hàng ngon giá rẻ.
Cô click hai lần vào cái link đã gửi và nhận.
"OK, vậy thì quán này."
"Ăn xong chúng ta còn có thể đến trung tâm thương mại bên cạnh đi dạo, xem phim không?"...
Hàn huyên chừng nửa tiếng, hai người hẹn 10 giờ rưỡi sáng mai chạm mặt, ăn dạo một ngày!
"Nam Diễn?"
8 giờ rưỡi sáng, khi Khương Tri Ngôn xuống lầu lại nhìn thấy Úc Nam Diễn đúng là có chút kinh ngạc, cái anh cuồng công tác này không phải nói mấy ngày tiếp theo sẽ bận à, cô chính là đã hẹn với Kiều Hạ rồi, ngàn vạn đừng có lâm thời có việc á.
Còn hên, trời cao hẳn là nghe được thỉnh cầu của Khương Tri Ngôn, Úc Nam Diễn chỉ là đơn giản nói một câu đợi chút nữa đi ra ngoài, cũng không yêu cầu Khương Tri Ngôn làm gì hoặc là đi cùng với anh.
Ngẫm lại chút nữa mình cũng muốn đi ra ngoài, Khương Tri Ngôn vẫn là nhắc một câu, nhưng cô không có nói là đi với ai và cũng không nói là mình muốn làm gì, chờ chút nữa để tài xế đưa cô đến trạm tàu điện ngầm gần nhất là được rồi.
Khương Tri Ngôn cũng không có hứng thú để Úc Nam Diễn hiểu mình quá nhiều, càng không muốn kể về bạn mình cho anh, đây xem như là chút cảnh giác nho nhỏ đi.
Ba năm sau, mọi người đường ai nấy đi, tốt nhất là về sau không có bất kỳ giao thoa nào cả.
Úc Nam Diễn không để việc này trong lòng, Khương Tri Ngôn lại không phải bán mình cho anh, nên không cần thiết hỏi mọi chuyện cho rõ ràng.
Nhưng khi anh đi vào công ty và cơm trưa cũng đã giải quyết xong, di động liền chấn động lên y như bị điên ấy, là yêu cầu gọi video.
Cái mặt to kia của Úc Quân Sách dộng thẳng trên màn hình.
"Anh! Ghê gớm chưa nè! Chị dâu nhỏ, không đúng, chính là người kia, người gì kia của anh bao tiểu bạch kiểm*!!!" Ngữ khí rất khiếp sợ, tựa hồ sợ khiến người khác chú ý, nên giọng ngược lại là rất nhỏ.
*: đây là một cách gọi của trai bao, ngoài ra còn từ nữa mình hay gặp trong các tiểu thuyết là ngưu lang.
Triệu Đào ở một bên nghe một câu rõ ràng như thế: "...?"
Anh ấy không dám nhìn biểu tình của boss.