Rất nhanh, bác sĩ đã chạy tới, nhìn thấy Rida ngã xuống đất ngất đi thì quá sợ hãi, vội triệu tập nhân thủ bắt đầu chẩn đoán điều trị.
Mà Clow lại nằm trên giường bệnh giả chết.
Kết quả chẩn bệnh rất nhanh đã có, Clow bị thoát lực.
Mặc dù Rida chưa làm đến nơi đến chốn, nhưng cũng coi đã hút mất một nửa tinh lực của Clow, dẫn đến bác sĩ chẩn đoán được là Clow bị thoát lực.
Đây cũng là hiệu quả mà Clow muốn đạt tới.
Còn Rida chỉ thuần túy là đói.
Sau khi cho cô ăn đồ ăn, cô sẽ lại sinh long hoạt hổ.
Clow giả bộ nằm cả 1 ngày, đến khi cảm giác đã không sai biệt lắm thì lúc này mới 'Hoảng hốt' mở mắt ra, tỉnh lại.
Chủ yếu là tinh lực của hắn khôi phục cũng nhanh, nằm1 ngày đã là cực hạn.
Biết được Clow tỉnh lại, đám người Ripper lập tức đuổi tới.
"Clow, cậu thế này là xảy ra chuyện gì." Ripper hỏi.
Sắc mặt Clow tái nhợt đứng dậy, Rida vừa ăn đồ ăn vẫn rất phối hợp, cẩn thận từng li từng tí đỡ Clow đậy, để tựa ở lưng giường.
"Bệnh cũ, khụ khụ."
Clow ho hai tiếng, yếu ớt nói: " Thân thể ta từ nhỏ đã ốm yếu, kiếm thuật gia truyền khiến thân thể của ta bị tiêu hao quá lớn, dùng một chiêu là sẽ thoát lực, ngày bình thường chỉ có thể duy trì chiến đấu cơ bản nhất."
Đây chính là lý do mà hắn đã nghĩ kỹ sẽ đưa ra để giải thích.
Phối hợp với kiểm tra xác thực của bác sĩ, quả thực là không một kẽ hơ!
Như vậy khi hắn ngẫu nhiên lộ ra thực lực thì cũng sẽ không có vấn đề gì lớn.
"Clow thuyền trưởng, thì ra còn có ẩn tình như vậy, nhưng ngài vì bình dân mà vẫn không để ý đến thân thể, thật sự là, thực sự là khiến người khác rất cảm động!"
Abra lại khóc, nước mắt thuận theo khuôn mặt rơi xuống lớp râu quai nón của anh ta.
Rida cẩn thận dịch sang bên cạnh hai bước, ánh mắt đầy ghét bỏ nhìn Abra.
"Ta biết, Clow, ngươi cố gắng tĩnh dưỡng, những chuyện còn lại ta sẽ giúp ngươi xử lý."
Ripper trịnh trọng gật đầu, mang theo Abra ra ngoài.
Xử lý? Xử lý cái gì cơ?
Clow nhìn bóng lưng Ripper, luôn cảm thấy có chút không đúng, nhưng lại không nói ra được.
Sau khi ra ngoài, Ripper cúi đầu suy nghĩ, đột nhiên, hắn lại nói với Abra: " Công lao lần này, toàn bộ cho Clow đi."
"Ta không có ý kiến, thuyền trưởng hi sinh vì chúng ta nhiều lắm, không có thuyền trưởng cổ vũ sĩ khí, chúng ta đã sớm trầm mình dưới biển rồi."
Abra đương nhiên không có ý kiến.
Ripper vui mừng gật đầu: "Bắt lại một năng lực giả, còn có công lao đánh bại Morgan, tất cả đều tặng cho Clow. Hắn thận trọng cẩn thận đợi 10 năm ở chi bộ mà không được thăng tiến gì, nhưng dựa vào hai công lao hiện tại, đi bản bộ bồi dưỡng một chút thì sẽ không thành vấn đề.
Thân thể của hắn quá yếu, nếu đi Grand Line, nói không chừng sẽ giải quyết được thiếu hụt trên thân thể. Nếu như có thể giải quyết, Clow nhất định sẽ tỏa sáng trong hải quân!"
Hắn không phải kiểu cường quyền mình ta như Morgan, trái lại, hắn là rất có tinh thần trọng nghĩa của hải quân. là suy xét vì thuộc hạ
Clow cũng là người quen cũ, nếu như hắn là Clow, có kiếm thuật tuyệt đỉnh lại bị giới hạn vì thân thể nên không thể phát huy ra, đó là tuyệt vọng cỡ nào chứ.
Làm cấp trên và người quen cũ, hắn nhất định sẽ sắp xếp cho Clow thỏa đáng!
"Hắt xì!"
Clow hắt hơi một cái, vuốt vuốt sống mũi.
"Kỳ quái, ai đang nghĩ tới ta? Được rồi, Rida, gọt táo cho ta."
"Tự gọt!"
Rida dựng thẳng mày liễu, cô không rõ loại quái vật này tu luyện thế nào mà thành.
Chính mình xuất động toàn lực cũng không hút khô được tinh lực của hắn, ngược lại chính mình bởi vì sử dụng năng lực quá độ nên đói tới chóng mặt!. . .
Đông Hải gió êm sóng lặng, ánh nắng ấm áp.
Ánh nắng xuyên qua bệ cửa sổ chiếu vào phòng, hai chân Clow tùy ý gác trên bàn làm việc, đeo kính đen, trong miệng ngậm một điếu thuốc, bên cạnh còn để một bình rượu đỏ.
Hắn dập tắt thuốc lá, lấy tư thế cực kỳ lười biếng nâng ly đế cao lên, tinh tế lắc lư rượu bên trong rồi khẽ nhấp một ngụm.
"Sàn sạt."
Ánh nắng bên ngoài rất tốt,
Gió nhẹ ấm áp, rất dễ chịu.
"Sàn sạt."
Luffy đã rời khỏi chi bộ153, Morgan cũng bị bắt giữ, chung quanh đây đã gió êm sóng lặng.
"Sàn sạt."
A. . . Thoải mái.
Clow đang mặc sức tưởng tượng cuộc sống tốt đẹp lại an nhàn của chính mình.
"Sàn sạt."
"Đủ rồi! Rida, ăn đồ ăn chớ lên tiếng, em đang phá hư ý cảnh của ta!"
Thái dương của Clow lộ ra gân xanh, gầm lên.
Ở bên cạnh hắn, trong tay Rida cầm một hộp bánh bích quy lớn, ăn tới nỗi vang sào sạt.
"Đói bụng." Vẻ mặt Rida không chút thay đổi nói.
"Vậy thì ra ngoài ăn!" Clow không kiên nhẫn khoát khoát tay: "Đừng ảnh hưởng tới thời gian thoải mái hiếm hoi khó được này của ta."
Đều đã gió êm sóng lặng, cuộc sống kế tiếp hẳn là sẽ hài lòng, tu luyện thêm chút nữa, bình yên trôi qua là tốt rồi.
"Clow thuyền trưởng!"
Ngoài cửa, vang lên tiếng bước chân liên tiếp, còn có giọng Abra đang hô.
Cửa phòng nhanh chóng bị đẩy ra, Abra thở hồng hộc cầm một phần báo cáo, trên mặt giấu không được mừng rỡ,"Thuyền trưởng, có chuyện tốt, chuyện tốt lớn!"
Ngươi có chuyện tốt?
Vậy với ta thì sẽ không có chuyện tốt.
Trước kia khi anh ta nói có chuyện tốt, nếu không phải đi đánh hải tặc thì chính là đi đánh hải tặc.
Clow tức giận nói: "Làm sao thế, Abra."
Abra không phát hiện ra không đúng trong giọng nói Clow, hưng phấn nói: "Clow thuyền trưởng, ngài thăng chức, ngài được bị thăng hàm chuẩn uý!"
Nghe được chỉ là chuẩn uý, Clow nhẹ nhàng thở ra,"Chỉ là một Chuẩn úy, cũng không tính là sĩ quan cao cấp, ngạc nhiên như vậy."
"Là bản bộ chuẩn uý, bản bộ để ngài đi bản bộ bồi dưỡng!"
"Cho dù là bản bộ. . ."
Clow bỗng nhiên sững sờ,"Chờ một chút, anh nói cái gì? Bản bộ? !"
"Đúng vậy, thuyền trưởng, a không, chuẩn uý, Clow chuẩn uý!"
Abra kích động gật đầu.
"Có lầm hay không, lấy báo cáo ra ta nhìn xem!"
Clow đâu còn vẻ hài lòng vừa rồi, vội đoạt lấy báo cáo trong tay Abra rồi cẩn thận xem xét.
Sau đó hắn tuyệt vọng.
Thật sự là bản bộ.
Trong báo cáo hắn bị điều lệnh đến bản bộ học tập.
"Không có khả năng a, không thể nào, công lao này của ta được thăng chức thì hẳn không có vấn đề, nhưng đi bản bộ lời thì có vẻ không có lý do." Clow đau khổ nắm tóc.
"Là công lao của chúng ta."
Abra dương dương đắc ý nói: "Là Ripper trung tá và công lao của ta, chúng ta cảm thấy ngài ở lại Đông Hải quá đáng tiếc, cho nên giao hết công lao cho ngài."
Là thằng chó nhà anh!
Ánh mắt Clow gần như hóa thành lợi kiếm, có thể đâm chết Abra.
Abra chỉ cảm thấy thân thể hơi rét lạnh, đột nhiên rùng mình một cái, anh ta nghi hoặc mắt nhìn ngoài cửa sổ.
Thời tiết này rõ ràng không lạnh mà.
"Clow chuẩn uý, đây là chút tâm ý của chi bộ 153 chúng ta, ngài lao khổ bao lâu nay, không đi bản bộ bồi dưỡng thì quá đáng tiếc. Mà thân thể của ngài, chúng ta cũng không thể giải quyết, chắc hẳn nới thần kỳ như Grand Line sẽ có biện pháp giải quyết ngài thân thể."
Abra nhiệt tình nói.
Còn tâm tình Clow lại uể oải như băng sương.
"Chuẩn uý, ngài muốn chính mình đi, hay chờ người bản bộ tới đón Morgan rồi cùng đi."
"Ta suy nghĩ lại một chút, phi thường cảm tạ anh, anh đi ra ngoài trước đi."
Clow vỗ trán, hữu khí vô lực nói.
"Vậy ta cáo lui trước."
Abra lui ra ngoài, lẩm bẩm lấy: "Kỳ quái, Clow chuẩn uý có vẻ không quá hào hứng, là ảo giác của mình, khẳng định là ngài ấy quá vui nên trong lúc nhất thời không thể tiếp nhận."
Nghĩ tới đây, trong lòng Abra vui sướng, đi đường cũng ngâm nga tiểu khúc
"Đáng giận!"
Xác định Abra ra ngoài, Clow dùng sức hét lớn với biển cả ngoài cửa sổ.
"Làm cái gì thế, chuyện này đáng lẽ không phải vậy mới đúng! Grand Line nhiều cường giả như vậy, tại sao ta phải đi liên hệ cùng bọn hắn, ta còn chưa đủ mạnh mà!"
Vẻ mặt Rida đầy xem thường, tên đang ông này có hiểu lầm gì với từ mạnh mẽ sao?
"Ngươi muốn đi sao, Grand Line."
"Đi!"
Clow cắn răng nói: "Đi sớm đi muộn đều là đi, hiện tại đi cũng tốt, đợi có người tới đón Morgan thì ta sẽ càng xui xẻo."
Tới đón Morgan, là Garp đấy.
Lão hỗn đản không đáng tin cậy lại giỏi gây sự kia, mấu chốt còn rất mạnh, lỡ may lão phát hiện thực lực của mình, đó thật sự là tai ương.
Hiện tại đi bản bộ, cùng lắm thì ở bản bộ làm hải quân thường thường không có gì lạ, nói không chừng biểu hiện quá kém, hắn còn có thể bị trả về chi bộ ở tứ hải ấy.
"Vậy ta muốn đi ăn Baratie, đã sớm nghe nói qua nhà hàng nổi trên biển ở Đông Hải này, vừa vặn tiện đường đi qua đi." Hai mắt Rida tỏa ánh sáng.