Chương 7 - Morgan bạo động

Ta Chỉ Muốn Về Hưu Lại Bị Ép Trở Thành Đại Tướng

Hàm Ngư Quân Đầu 23-10-2024 11:38:05

Kế hoạch dự định tuần tra một khoảng thời gian ở trên biển lại bởi vì Rida mà phá sản. Clow đành phải ủ rũ ra lệnh, bắt đầu trở về 153 chi bộ. "Lúc nào trở về thế, ta thật đói. . ." Rida co quắp trong văn phòng Clow, hữu khí vô lực nói. "Ngậm miệng vào, nếu như không có em lời nói, ta căn bản không cần trở về sớm như vậy!" Clow quát. "Anh nói là để ta ăn no." Rida thay đổi sang vẻ điềm đạm đáng yêu. "Người trưởng thành phải có dáng vẻ của người thành niên, bán manh cái gì." Clow châm một điếu thuốc, không nhìn Rida,"Lập tức trở về rồi, đến lúc đó sẽ để em ăn đủ, ăn no chết thì thôi." "Nếu như có thể ăn no căng thì có chết ta cũng cam nguyện." Rida vừa lòng thỏa ý nói. Clow tức giận nói: "Ngậm miệng đi, em là đồ ăn hàng, bớt nói lời xui xẻo, sau khi trở về chi bộ, em phải trung thực đợi cho ta, đừng ăn động vật trên đảo." "Anh để ta ăn no là được." Rida đột nhiên nghĩ đến cái gì, nói: "Anh là hải quân 153 chi bộ, thuộc hạ của Morgan?" "Em biết ông ta?" "Có nghe nói qua, là hải quân phi thường có năng lực thống trị, làm người rất tàn bạo." Clow thả ra một hơi khói, ngược lại đối với chuyện này hắn cúng không sao cả, chính mình tiếp xúc cùng Morgan cũng không nhiều, cho tới nay chỉ loanh quanh ở khu vực của trung tá Ripper, đồng thời làm người khiêm tốn, cũng không rêu rao ở chỗ Morgan bên kia, cho nên vẫn bình yên vô sự. Mà hắn lại là một hải quân lâu đời, hải quân trong chi bộ cũng rất khách khí đối với hắn, cũng không có phiền phức gì. Huống chi lần này trở về, có lẽ Morgan đã ngã. Đi thuyền 2 ngày, quân hạm về đến chi bộ153, dừng sát ở bến cảng Shells Town. "Trung tá Ripper, quân hạm, là thuyền trưởng Clow trở về." Ngay ở bến cảng, một đám hải quân mang theo một bé gái đi tới đối diện cúi chào, một vị hải quân trong đó nhìn thấy quân hạm rồi nói. Trên một chiếc thuyền gỗ nhỏ, có hai người đang sắp xếp đồ ăn, chuẩn bị đi thuyền. Một người đội mũ rơm, một người khác bên hông treo ba thanh đao. Quân hạm lướt qua thuyền nhỏ. Clow trên boong tàu nhìn chằm chằm vào người đội mũ rơm đang cười ngây ngô kia, híp mắt lại. Lần đầu tiên nhìn thấy trong đời. . . "Làm sao vậy, quen biết sao?" Rida cầm một quả táo, thấy vẻ mặt Clow kỳ quái thì không khỏi nhìn về phía đối diện. Hình như rất bình thường. "A. . . Nên tính là không quen biết đi." Clow thu hồi ánh mắt, cười cười rồi nói: "Nhưng ta có cảm giác, đến một ngày nào đó hai người kia sẽ vang danh khắp chốn." Nhưng cũng không liên quan gì với mình, nếu tên chuyên gây sự kia xuất phát từ nơi này, như vậy chi bộ153 cũng sẽ không ầm ĩ. "Trung tá Ripper." Đi xuống dưới thuyền, Clow nhìn thấy Ripper, lên tiếng chào. Trung tá của chi bộ 153, sau khi Morgan ngã xuống thì chi bộ153 sẽ do người này tiếp nhận. "Thuyền trưởng Clow, trở về thật đúng lúc, có chuyện muốn nói với cậu một chút." Ripper trang nghiêm nói. Có thể có chuyện gì, không phải chính là Morgan ngã xuống à. Ripper đang muốn mở miệng, lập tức nghe thấy một tiếng 'Phanh', từ căn cứ chi bộ xa xa phát ra một tiếng nổ. Rất nhanh đã có một vị hải quân thở hồng hộc chạy tới. "Trung tá Ripper, Morgan. . . Morgan náo loạn!" "Cái gì? !" Sắc mặt Ripper tái xanh,"Hắn làm sao lại náo loạn, không phải đã bảo các ngươi coi chừng hắn sao? !" "Thật xin lỗi, trung tá!" "Đáng ghét!" Ripper hét lớn: "Vậy còn không mau triệu tập người, trấn áp Morgan lại, vì cư dân trên trấn, tuyệt đối không thể thả hắn ra khỏi chi bộ!" "Vâng!" "Clow, chuyện chính là như vậy, Morgan bại, bị hai tiểu tử đi thuyền vừa rồi đánh bại, thế nhưng. . . Vì sao lại náo loạn!" Ripper cắn răng nói: "Clow, cậu dẫn người theo ta đi, đi trấn áp Morgan lại, không thể để hắn đi ra." Morgan náo loạn? Trong trí nhớ hình như không có một màn này mà. "Ta biết." Clow gật gật đầu,"Abra." "Vâng!" Abra triệu tập hải quân, cầm sung chạy về phía chi bộ. Mặc kệ có một màn này hay không, cuối cùng Morgan vẫn bị bắt giữ, không phải năng lực giả, cũng không có tinh khí, không có khả năng chống lại được đao thương. Ở quảng trường chi bộ, một đám người bao vây một tráng hán vóc người cao lớn. Không thể không nói, chiều cao của người ở thế giới này đều rất khoa trương, trước đó có Colmo, còn hiện tại có Morgan. Morgan này cao ít nhất cũng có 3 mét. Nhưng lúc trước chiêu cao của hắn cũng chỉ là bình thường. Rèn luyện cơ thể đến cảnh giới nhất định, chiều cao sẽ thật sự tăng lên, có lẽ là do dưỡng khí thế giới này rất đủ. Morgan cưỡng ép một tên hải quân, trên cánh tay cầm lưỡi búa lớn đặt dưới cổ tên hải quân kia, làm tên hải quân kia ứa mồ hôi lạnh. "Đều lùi lại cho ta, thả ta ra ngoài, không thì ta sẽ giết hắn!" Morgan rống giận. "Kia chính là Morgan?" Rida cũng chạy tới theo kinh ngạc nhìn Morgan,"Thật là cao lớn." Nhưng cô cũng không để ở trong lòng, thượng tá một chi bộ như vậy, ở trong mắt cô lại quá yếu. Người ở Đông Hải, cô chưa từng thấy ai mạnh cả, ngoại trừ quái vật bên cạnh này. Một đám hải quân cũng không dám nổ súng, cứ giằng co như vậy. "Trung tá Ripper, bây giờ nên làm gì." Ripper vừa đến, đám hải quân giống như có chỗ dựa, một tên hải quân lên tiếng hỏi. Ripper âm trầm nhìn Morgan. Thế mà lại dám cưỡng ép con tin, việc này quá phiền phức. "Morgan, ngươi đã thất bại, ngoan ngoãn chịu trói đi, đường đường là nam tử hán mà không chịu thua nổi sao!" "Bớt nói nhảm, Ripper, ta mới là trưởng quan của chi bộ này!" Morgan gầm thét: "Mau thả ta ra ngoài, không thì ta sẽ thật sự động thủ!" Nói rồi hắn đưa rìu tới càng gần sát cổ tên hải quân kia, lưỡi búa sắc bén kéo rách cổ của tên kia khiến máu tươi chảy ra. "Không. . . Đừng mà!" Tên hải quân kia gần như khóc nấc lên. "Đáng ghét. . ." Ripper cắn răng, cúi đầu không lên tiếng. Clow ở một bên xem kịch, Morgan có chạy hay không, kỳ thật cũng không đáng kể, báo cáo mặc dù chưa đánh đi ra, nhưng ý thức nơi này đã thức tỉnh, không có khả năng để Morgan khôi phục như trước kia. "Morgan! Ông đã thất bại!" Ai ngờ lúc này, Abra bỗng nhiên tiến lên nói một câu. "Ông không xứng làm trưởng quan của trụ sở này, trong mắt của ta, chỉ có thuyền trưởng Clow mới có tư cách, so với ông, thuyền trưởng Clow mới là anh hùng hải quân chân chính ở nơi này!" Meo meo meo? Clow nghiêng đầu, không hiểu gì nhìn Abra. Anh nói thì nói, anh còn nhắc tới ta làm cái gì? "Không sai, Clow thuyền trưởng mới thật sự là suy nghĩ cho chúng ta!" "Morgan, bỏ vũ khí xuống, nhanh đầu hàng đi!" Thuộc hạ của Clow không ngừng kêu to. "Clow?" Đôi mắt Morgan đầy tia máu nhìn về phía Clow,"Là mày à, Lucilfer Clow, tên hải quân phế vật này, có tư cách gì mà so sánh cùng ta." Clow và Morgan có quen biết, năm đó đi vào hải quân, hai người cùng một nhóm. Nhưng mấy năm trước Morgan bắt được'Trăm kế Clow', biến thành thiếu úy, sau đó một đường thăng chức, đến hiện tại có địa vị thượng tá. Còn có phải là thật sự bắt lấy hay không, hiện tại Clow còn ở một nơi nào đó làm quản gia đấy, chắc cũng sắp bại lộ. "Này, bị khiêu khích như thế mà anh còn không xuất thủ sao?" Rida chọc eo Clow, nhỏ giọng nói. Clow trừng mắt nhìn Rida,"Ngậm miệng, có quan hệ gì với ta, ta giống như loại người làm náo loạn sao?" "Clow, mày cảm thấy mày hơn ta sao? !" Morgan trừng mắt Clow: "Nếu nói như vậy, vậy mày tới làm con tin, mày có gan đó sao!"