Nàng vừa mới tận mắt nhìn thấy khi Vương Hạo Nhiên biết nguyên thạch có thể là phế liệu, cũng không oán thán gì, thậm chí còn cảm thấy có thể giúp nàng gánh chịu phí tổn.
Giờ hắn mở ra ngọc tốt, mình phải thay hắn vui mừng mới đúng!
Đường Băng Vân trải qua tranh đấu ngắn ngủi, tiếp đó mở miệng chúc mừng Vương Hạo Nhiên.
Những người khác xung quanh vừa hâm mộ, vừa ghen tỵ.
Công tử Vương gia này, đầu thai tốt cũng thôi đi, ngay cả vận may đổ thạch cũng nghịch thiên như vậy!
Sau một lúc đã trực tiếp kiếm lời hơn 60 triệu!
"Lại kiếm lời ư?!" Vương Hạo Nhiên xúc động nhảy dựng lên, sau đó thuận thế nói:
"Vận khí của ta quá tốt rồi, ta còn muốn chơi, ta còn muốn chơi!"
"Có câu cược dài tất thua, vận khí của người có hạn, ngươi đã kiếm lời hai lần, lại mở thêm nữa thì có thể sẽ thua thiệt sẽ rất lớn." Đường Băng Vân khuyên.
"Nếu như vậy thì quá tốt rồi, làm vậy sẽ giúp Đường a di giảm thiểu tổn thất nha."
Vương Hạo Nhiên nói xong, không kịp chờ đợi liền đi chọn nguyên thạch.
Lần này, hắn không chọn một cái, mà là trực tiếp chọn liền tù tì ba mươi mấy khối nguyên thạch.
"Ngươi chọn thế này nhiều quá, những nguyên thạch này có tổng giá trị hơn 30 triệu, có lẽ ngươi sẽ lỗ rất nhiều." Đường Băng Vân nói.
"Lỗ thì lỗ, làm Đường a di của ta bớt tổn thất ta đã vui rồi."
Nói đùa sao, nếu không mở ra toàn bộ chẳng lẽ giữ lại cho Sở Bạch?
Con mịa nó ta đâu có ngốc?
Bên trong nhà lều chỉ có một sư phụ mở đá, mở vậy quá chậm.
Đường Băng Vân bảo nữ trợ lý kêu mấy sư phụ trong nhà máy tới.
Tám sư phụ mở đá cùng lúc khởi động máy, cắt nguyên thạch mà Vương Hạo Nhiên lựa chọn.
Trong lều đều là tiếng vang máy móc chạy.
Mấy phút sau, âm thanh kinh ngạc liên tục vang lên.
Tám sư phụ, có bảy sư phụ ra hàng tốt.
Vương Hạo Nhiên lại kiếm lời
Vận khí này, thật sự là quá nghịch thiên.
Người chung quanh kinh ngạc đến nỗi không biết phải nói cái gì cho phải.
Trên thực tế, Vương Hạo Nhiên vẫn đang cố ý khiêm tốn, lúc lựa chọn mấy chục khối nguyên thạch, cố ý thêm vào một phần nhỏ nguyên thạch xấu.
Nếu không, Vương Hạo Nhiên sẽ có thể bảo đảm trăm phần trăm tỷ lệ thắng.
Sư phụ mở đá tiếp tục bận bịu, sau mấy chục phút, nguyên thạch Vương Hạo Nhiên lựa chọn đã mở xong hết.
Mọi người tổng kết "chiến tích" của Vương Hạo Nhiên.
Vương Hạo Nhiên tổng cộng chọn 39 khối nguyên thạch, trong đó có 33 khối kiếm được lời.
Giá trị ngọc thạch mở ra, Đường Băng Vân thảo luận cùng một số sư phụ giám định ngọc thạch trong nhà máy, tổng cộng là 123.6 triệu.
Hơn một giờ tiếng, kiếm lời 123.6 triệu nhân dân tệ!
Đường Băng Vân và những bằng hữu kia đỏ mắt.
"Hạo Nhiên, chúc mừng ngươi!" Đường Băng Vân cũng cảm thấy vui mừng giùm Vương Hạo Nhiên.
Tuy Vương Hạo Nhiên kiếm lời thật, nhưng Đường Băng Vân cũng sẽ không bị thiệt thòi.
Những ngọc thạch này sau khi được nhà máy mài giũa sơ bộ, sau này sẽ chế thành đủ loại đồ trang sức bằng ngọc, rồi được bán đi.
Đến lúc đó giá cả sẽ nâng cao gấp bội.
Nói một cách khác, 123.6 triệu cho ngọc thạch, tương lai sẽ biến thành mấy trăm triệu nữa.
Nhất là trong đó có một khối pha lê lớn loại Đế Vương Lục, đây là ngọc thạch cực phẩm, sau khi trải qua gia công sẽ nhận được rất nhiều ủng hộ từ những người có tiền.
Căn bản không lo không bán được hàng.
Đường Băng Vân cũng kiếm được lời, vấn đề là kiếm lời nhiều hay ít mà thôi.
"Đường a di, những nguyên thạch này đều là do ngươi mua, vốn đã được sàng lọc tỉ mỉ, ta hoàn toàn không hiểu đổ thạch, đây cũng là do ta có phúc lớn thôi." Vương Hạo Nhiên nói.
Nghe vậy, Đường Băng Vân nhìn Vương Hạo Nhiên càng thấy thuận mắt.
Nguyên thạch nơi này đúng là đã được sàng lọc, nhưng một số trong đó Đường Băng Vân cho rằng tỉ lệ xuất hàng cực cao đều đã được Đường Băng Vân lựa ra.
Nhưng một ít nguyên thạch còn lại so sánh với những khối trong khu đổ thạch, vẫn cao hơn không ít...
Đường Băng Vân và mấy người bạn có thể không nghĩ đến vấn đề này, thậm chí còn cho là Đường Băng Vân muốn kiếm tiền từ họ, để bọn họ bị mắc bẫy.
Lời nói của Vương Hạo Nhiên xem như vỗ vào trong tâm khảm của Đường Băng Vân.
Nàng sao mà không vui.
"Hạo Nhiên, những ngọc thạch này đều bán cho ta đi, Đường a di nhất định sẽ cho ngươi một giá hợp lý."
Những ngọc thạch này là lý do mà nàng mở nhà máy, theo lý mà nói thì nàng nên bán, nhưng mà Đường Băng Vân vẫn muốn tôn trọng ý kiến Vương Hạo Nhiên một chút.
"Những ngọc thạch này đều ưu đãi toàn bộ bán cho Đường a di, ngươi nói bao nhiêu thì là bấy nhiêu." Vương Hạo Nhiên sao cũng được.
Đường Băng Vân hít sâu một hơi, nàng thật hận chính mình không có chất nữ xinh đẹp 18 tuổi, nếu không, nhất định sẽ giới thiệu cho Vương Hạo Nhiên.
Nam sinh tốt như vậy, khắp thiên hạ e là chẳng được mấy người!
Bạn bè giàu có của Đường Băng Vân sau khi trông thấy Vương Hạo Nhiên kiếm lời lớn thì vô cùng đỏ mắt, lập tức lại dấy lên tâm tư chơi đổ thạch.
Vương Hạo Nhiên còn chưa đến 20 tuổi, vốn không có khả năng theo con đường đổ thạch.
Hơn nữa thời điểm hắn chọn nguyên thạch cứ như là tiện tay chọn dưa hấu, rất tùy ý, thấy cái nào thuận mắt thì chọn.
Có thể kiếm lời nhiều như vậy, may mắn tất nhiên là một mặt.
Nhưng quan trọng nhất, trong nhóm nguyên thạch này đa phần có thể cá kiếm.
"Ta lại đến thử xem!"
Người đàn ông trung niên họ Lý lần trước thua 95 vạn học theo Vương Hạo Nhiên "tùy duyên" chọn đá, một hơi chọn ra năm khối nguyên thạch.
Ngày trước mở từng cái liên tục bị hao tổn, lần này trực tiếp chọn năm khối, không có khả năng tiếp tục lỗ đâu chứ nhỉ?
Những người khác cũng không kiềm chế được tâm tư, bắt đầu chọn lựa nguyên thạch.
Chọn xong, sư phó bật máy.
Đám bạn giàu có của Đường Băng Vân vây quanh cái máy, trên mặt họ nở nụ cười, chờ đợi thu hoạch.
Mỗi nguyên thạch được mở ra, Đường Băng Vân cùng mấy giám định sư đánh giá, lập tức cho ra con số lỗ lãi.
"Lỗ 5 vạn."
"Lỗ 10 vạn."
"Lỗ 25 vạn."
"Lỗ 80 vạn."...