Chương 45:

Thập Niên 70: Người Vợ Ngọt Ngào

Hạ Vãn Ca 13-01-2024 17:19:15

- An Tĩnh Nguyên tựa hồ như không nghe thấy, lại dùng hai quyền đánh vào trên người Triệu Khang Vân, âm thanh bên trong miệng rất hung ác: "Người phụ nữ của ông đây mà mày cũng dám động vào?" Triệu Khang Vân không hề có sức lực chống trả, chỉ một mực đưa tay ngăn cản nắm đấm của người đàn ông, bên trong miệng vẫn không quên hô cứu. Cố Chi Nghiên nhìn thấy người đàn ông không có ý định dừng tay lại, gấp như kiến bò trên chảo nóng, An Tĩnh Nguyên ra tay tàn nhẫn như nào cô đều biết, nêu như thạt sự đánh Triệu Khang Vân xảy ra chuyện thì xong luôn, cô ấy vội vàng, hai tay kéo anh lại,"An Tĩnh Nguyên, nghe nào, đừng đánh nữa, nếu còn đánh nữa em sẽ tức giận đó." An Tĩnh Nguyên nghe vậy lúc này mới buông tay ra, mà lúc này, Triệu Khang Vân bị đánh hồi lâu không thể ra tay nhưng thừa dịp anh thu tay lại mất tập trung, lúc này nhấc chân hung hăng đá một cước vào bụng anh. An Tĩnh Nguyên chịu một cước, che lấy bụng lùi lại hai bước mới, vừa định đá lại, nhưng giây tiếp theo liền nghe thấy có người mắng – "Dừng tay lại cho tôi!" "Hai người các ngươi làm gì vậy!" "Nếu không dừng tay thì đừng trách tôi không khách khí!" Cố Chi Nghiên nghe vậy quay đầu lại, nhìn thấy một đám người phụ trách đồng ruộng gần đó nhao nhao chạy tới, cô lôi kéo người đàn ông lùi lại hai bước, đè nén âm thanh nói với người đàn ông: "Đừng đánh nữa, người tới rồi, lát nữa anh đừng nói lung tung gì." An Tĩnh Nguyên ấn vào phần bụng vừa bị Triệu Khang Vân đạp, hờn dỗi ừm một tiếng. Mọi người đến trước mặt ba người, nhìn thấy bộ dạng Triệu Khang Vân trong miệng đầy máu me, sửng sốt, giữa bọn họ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Vậy mà đều chảy máu? Lưu Hồng Hà nhìn thấy bộ dạng của con trai mình, đau lòng đến mức suýt nữa bật khóc, lập tức kéo tay đội trưởng Triệu Chấn Quốc, sắc bén quát lên: "Đội trưởng, An Tĩnh Nguyên đánh người, anh ta đánh con tôi! Tôi muốn kiện hắn, tôi muốn gọi cảnh sát đến bắt hắn." Triệu Chấn Quốc bị bà ấy lắc đến chóng mặt,"Được rồi, bà đừng hét nữa, vừa nãy tôi thấy rồi." Bây giờ anh ta đau đầu muốn chết, An Tĩnh Nguyên đã mấy năm nay không gây sự, vì sao vừa mới kết hôn liền ra tay, hỏi: "An Tĩnh Nguyên, các người xảy ra chuyện gì? Sao lại đánh nhau?" Trận đòn vừa rồi đánh quá nhanh, Triệu Khang Vân bị đánh khắp nơi đau nhức, bây giờ đầu óc vẫn còn choáng váng, lập tức chỉ tay vào mặt mình, giành nói trước: "Đội trưởng, tôi bị đánh thành như thế này, anh còn phải hỏi tại sao ư?" Mọi người nhìn bộ dạng Triệu Khang Vân khắp mặt đầy máu thực sự quá thảm rồi, lại nghe lời anh ta, trực tiếp hướng về phía anh, nhao nhao chất vấn An Tĩnh Nguyên – "Tĩnh Nguyên, bệnh đánh người của ngươi còn chưa bỏ sao?" "Đúng rồi, sao có thể đánh người ta thành bộ dạng này, dù sao cũng là đội viên, có bất kì mâu thuẫn gì cũng không thể đánh người ta chảy máu mũi như vậy." "Đánh người ta thành như vậy, đây là chuyện lớn rồi." Lưu Hồng Hà thấy vậy trong lòng có chút vui, thuận tiện lại thúc giục Triệu Chấn Quốc,"Đội trưởng, lúc mọi người chạy tới đều nhìn thấy An Tĩnh Nguyên đánh người, anh đừng vì tội nghiệp cho nhà họ An, nếu không tôi sẽ đi tìm bí thư chi bộ phân xử. Lời này rõ ràng là nói anh ta thiên vị, Triệu Chấn Quốc nghe vậy cũng không vui,"Bà yên tâm, ai đúng ai sai tôi tôi hỏi rồi tự nhiên sẽ xử lí công bằng." Nhìn thấy mọi người đều hướng về phía nhà họ Triệu, trong lòng Cố Chi Nghiên gấp gáp, muốn mở miệng, An Tĩnh Nguyên rất nhanh đè lại tay của anh, lạnh lùng liếc nhìn một đám người,"Có chuyện gì sao? Triệu Khang Vân ban ngày ban mặt quấy nhiễu vợ tôi, tôi đánh anh ta như vậy vẫn còn là nhẹ." "Không sai." Cố Chi Nghiên rất nhanh tiếp lời, lộ ra vẻ mặt muốn khóc nhưng lại thôi,"Triệu Khang Vân nhân lúc Tĩnh Nguyên không ở bên mà quấy rối tôi, mượn cớ sỉ nhục tôi, nói ra những điều xấu xa với tôi, anh ta chính là phạm tội lưu manh, người đàn ông của tôi đánh anh ta như vậy còn là nhẹ rồi." Lời này vừa dứt, mọi người đều há hốc mồm, Cố Chi Nghiên còn nói ra tội lưu manh, cho nên Triệu Khang Vân đã thực sự làm gì rồi đúng không? Phụ nữ nhà quê không có học hành gì, nhưng mà ba chữ "tội lưu manh" này Lưu Hồng Hạc có thể hiểu được, tội danh này nếu như thực sự đổ lên đầu họ, vậy thì coi như không được rồi.