Chương 35: May mắn biết bao!

Huyền Huyễn Đại Phản Phái Hệ Thống

Thiên Sách Giáo Úy 02-03-2023 01:47:16

Trưởng lão Nguyên Thủy Môn vừa sợ vừa giận, giọng căm hận nói: "Tần Đình! Nguyên Thủy Môn ta cũng là thánh địa tu hành tại Đông Hoang! Ngươi dám can đảm nhục nhã Nguyên Thủy Môn ta như thế ư!" Tần Đình chỉ mỉm cười nhìn hắn, ánh mắt mỉa mai. Trong lòng trưởng lão Nguyên Thủy Môn tràn đầy thù hận! Hận không thể tiến lên đại chiến cùng Tần Đình một phen! Nhưng hắn chỉ mới đến cảnh giới Thần Thông, thực lực chỉ ngang ngửa với Nghiêm Hàn, Nghiêm Hàn đã bị Tần Đình đánh cho đạo tâm tan vỡ, hiện giờ ngơ ngơ ngác ngác bên trong trụ sở, như là cái xác không hồn. Làm sao hắn có dũng khí tiến lên được! Trưởng lão Nguyên Thủy Môn không cam lòng, oán hận nói: "Chúng ta đi thôi!" Lão dẫn đầu đám đệ tử Thiên Điện bay đi hướng khác, các đệ tử còn lại đều ủ rũ cúi đầu đi theo, rốt cuộc không còn tư thái phách lối nữa. Trong lòng những người khác cực kỳ vui sướng, tất cả mọi người đều nhìn thấy dáng vẻ phách lối của đám người Nguyên Thủy Môn, đặc biệt là lúc bày đại trận không biết đã giảo sát bao nhiêu tán tu, thậm chí có vài người không định đối nghịch với Nguyên Thủy Môn cũng bị giảo sát! Bây giờ thấy Nguyên Thủy Môn rời đi như chó nhà có tang, mọi người đều sảng khoái! Không gian chung quanh Tần Đình như là Lôi Vực, hắn chắp tay đứng trong lôi quang điện thiểm bay về phía thần thụ. Quanh người hắn lôi quang vần vũ, Lôi Vực như là kéo dài vài dặm, càn quét bốn phía, những nơi đi qua đám cường giả ào ào rơi xuống từ giữa không trung, vậy mà không có ai đỡ nổi một hiệp! Ở trong cung điện dưới lòng đất này, Tần Đình chính là tồn tại vô địch! Tán tu vội vàng nhượng bộ, nhường ra một con đường trống trải giữa Tần Đình và thần thụ! Tránh ta thì sống! Cản ta thì chết! Tâm thần đám người dao động, đây chính là uy thế của tuyệt thế thiên kiêu sao? Khi khoảng cách giữa Tần Đình và thần thụ càng ngày càng gần, cuối cùng tất cả đệ tử các đại thánh địa đều không kìm nén được nữa, đều tấn công Tần Đình! Đệ tử Triều Thánh Tông, Tinh Nguyệt Giáo, Cổ Thần Cung đều xuất thủ, từng đạo pháp thuật thần thông vô cùng lộng lẫy bay về phía Tần Đình. Đệ tử Triều Thánh Tông hợp lực tế ra một đạo pháp bảo, là một tòa núi vô cùng to lớn, núi lớn bay đến trên đỉnh đầu Tần Đình, oanh một tiếng liền rơi xuống, muốn trấn áp Tần Đình! Một vị nữ đệ tử chân truyền Tinh Nguyệt Giáo tên là Giao Minh Châu, hét lên một tiếng: "Tinh thần pháp kiếm!" Lập tức, một đạo pháp kiếm do Tinh Thần tạo thành phá không đánh tới, tựa như ảo mộng, như muốn đâm thủng toà địa cung này! Chu Tiềm, đệ tử chân truyền Cổ Thần Cung phái đến lần này thì đứng ngoài điều khiển một cự nhân khắp người vẽ đầy đạo văn, như là Ma Thần viễn cổ, chúng đệ tử Cổ Thần Cung đứng phía sau không ngừng đưa pháp lực trong thân thể mình vào thân thể cự nhân. Cự nhân dậm chân bước đến, một tay chộp về phía Tần Đình! Càn Nguyên Tông, một đệ tử thấp giọng hỏi Mộ Thanh Di: "Mộ sư tỷ, chúng ta cần xuất thủ không?" Ánh mắt Mộ Thanh Di phức tạp nhìn Tần Đình, khẽ lắc đầu: "Nếu bọn họ không thể ngăn cản Tần Đình sư huynh, chúng ta lên cũng không làm nên chuyện gì, nếu ngăn cản thành công, vậy chúng ta sẽ tranh đấu với bọn họ, hiện giờ xuất thủ không có ích lợi gì." Tên đệ tử kia thán phục, lui xuống. Nhưng. . . nguyên nhân chân chính, sợ rằng chỉ có mình Mộ Thanh Di rõ ràng. Tất cả mọi người đều nhìn về phía này, thế công của đệ tử ba đại thánh địa, hủy thiên diệt địa! Tần Đình cười ha ha một tiếng, tay phải giơ hai ngón, một đạo kiếm quang phóng ra từ mi tâm Tần Đình bắn lên tận trời, kiếm quang khí thế hào hùng, pháp bảo là ngọn núi lớn trên đỉnh đầu đang sắp rơi xuống kia bị chém vỡ nát! Tay trái nhẹ giơ lên, nắm lấy tinh thần pháp kiếm lăng không bay đến, hơi dùng sức một chút, tinh thần pháp kiếm lập tức tan rã, từng điểm tinh quang tiêu tán trong không trung. Hắn lại lách mình xông lên, đối mặt trực diện với hóa thân cự nhân của Chu Tiềm, đẩy ra một chưởng đánh cho người khổng lồ kia máu thịt mơ hồ, miệng phun máu tươi, Chu Tiềm cũng bị đánh ra chân thân, thân thể bay ngược rơi vào trong đám đệ tử Cổ Thần Cung, hôn mê bất tỉnh! Chúng đệ tử Cổ Thần Cung kinh hãi, tranh thủ thời gian cứu chữa. Trong chớp mắt, Tần Đình đã phá hết thế công hợp lực của đệ tử ba đại thánh địa! Bộ dáng nhàn nhã, hạ bút thành văn! Trong lúc nói cười, tan thành tro bụi! Một người, quét ngang toàn trường! Trong chớp nhoáng này, thiên địa ngưng đọng! Tất cả mọi người ngơ ngác nhìn Tần Đình, thời gian như dừng lại! Không thể tưởng tượng được, các đệ tử ba đại thánh địa kia đều là nhân vật thiên tài, hơn nữa ba vị đệ tử chân truyền dẫn đầu cũng là thiếu niên anh hùng, trẻ tuổi, chưa đến bốn mươi đã đến Cảnh giới Thần Thông. Thần thông đạo pháp đều tinh thông, xưa nay đều tiếu ngạo cường giả cùng cảnh giới. Thế nhưng hôm nay, đệ tử ba đại thánh địa không ngại liên thủ cùng nhau đối địch, uy thế cực kì to lớn, thế nhưng vẫn bị một mình Tần Đình phá vỡ. Tần Đình cũng là Cảnh giới Thần Thông, nhưng chênh lệch giữa hắn và người khác bao la như là lạch trời, làm lòng người sinh tuyệt vọng! Một vị tán tu Cảnh giới Thần Thông lẩm bẩm nói: "Người đứng đầu thế hệ trẻ tuổi Đông Hoang. . . Sống cùng thời đại với nhân vật bực này, thật may mắn biết bao!"