Diệp Thu không ngờ mình chỉ phát tiết cảm xúc, thuận miệng nói một câu mà lại đưa tới phản ứng lớn như vậy.
Lúc này, một nam tử thanh niên mặc cẩm bào cười lạnh nói: "Ngươi thì tính là thứ gì mà dám bàn luận Tần Đình công tử."
Diệp Thu lạnh lùng nói: "Ta nói sai ư? Tần Đình ỷ là nhi tử của Tần đế! Ngang ngược càn rỡ, làm xằng làm bậy! Hắn chẳng qua chỉ là phế vật mà thôi!"
Nam tử cẩm bào cười lạnh nói: "Nói hươu nói vượn! Tần Đình công tử chính là đệ tử chân truyền Huyền Thiên Tông, Thánh Tử tương lai! Đứng đầu thế hệ tuổi trẻ
Đông Hoang! Như là Thần Long ngao du Cửu Thiên, mười tám tuổi đã bước vào Cảnh giới Thần Thông, là người đầu tiên từ xưa đến nay! Há là loại sâu kiến như ngươi có thể bêu xấu!"
Mặc dù hắn nhìn ra Diệp Thu có tu vi thần luân, nhưng lại không để ý chút nào, mặc dù hắn chỉ là Cảnh giới Nguyên Đan, nhưng lại là đệ tử của một thế gia tu chân lâu đời, bốn thị vệ bên cạnh đều là cao thủ Thần Luân Cảnh, am hiểu phối hợp chiến đấu, hơn nữa chính hắn cũng có không ít thủ đoạn ẩn giấu.
"Mười tám tuổi nhập Cảnh giới Thần Thông?" Diệp Thu không thể tin được.
Gần đây hắn vẫn luôn tu hànhtrong núi sâu rừng già, tin tức bế tắc. Đoạn thời gian Tần Đình đột phá tới Cảnh giới Thần Thông, Đông Hoang chấn động, vạn người truyền tụng, Diệp Thu lại không biếtchút nào.
Nhìn thần sắc ngạc nhiên của Diệp Thu, người chung quanh bị chọc cho cười lớn.
"Đồ nhà quê ở đâu đến đây, tin tức Tần Đình công tử bước vào Thần Thông cảnh cũng không biết!"
"Ha ha, không phải là mới từ trên núi xuống đấy chứ?"
"Chắc không đâu, nói không chừng người ta là kẻ ngốc thì sao? Ha ha ha.". . .
Nghe tiếng cười của đám người, Diệp Thu vừa thẹn vừa xấu hổ, phẫn hận nhìn đám người một vòng, rồi quay người vội vàng rời đi!
Nhìn thân ảnh có chút hoảng hốt của Diệp Thu, đám người lại cười lớn hơn!
Nghe thấy tiếng cười vang mỉa mai từ phía sau, trong lòng Diệp Thu oán hận không thôi, hắn không hận nam tử cẩm y kia, cũng không hận đám người chung quanh, mà lại dồn nỗi hận lên Tần Đình!
Tần Đình! Lại là ngươi! Lại là ngươi! Là ngươi khiến cho ta một lần nữa cảm nhận được sự nhục nhã! Thù này không báo! Thề không làm người!
Dường như Linh lão cảm nhận được Diệp Thu đang phẫn nộ, an ủi: "Hiện giờ trắc trở đều là sự tôi luyện, từ xưa đến nay, người làm đại sự không ai là chưa từng trải qua trắc trở."
Diệp Thu cũng từ từ bình tĩnh lại, biết mình thất thố. Chẳng biết tại sao, chỉ cần liên quan đến Tần Đình, Diệp Thu rất dễ mất khống chế, trở nên táo bạo tràn ngập lệ khí, như là gặp phải thiên địch.
Hắn nói với Linh lão: "Sư phụ, ta biết, tâm cảnh của ta bất ổn."
Linh lão rất hài lòng, chỉ cần Diệp Thu không mất đi bản tâm, có thể thấy rõ lòng mình, vấn đề sẽ không lớn.
Đương nhiên Tần Đình không biết sự oán hận của Diệp Thu đối với hắn, cho dù có biết cũng sẽ không để ý.
TrênThái Vũ Phi Lâu, Tần Đình đứng chắp tay, mặt không biểu tình, nhìn qua như là thần linh trên chín tầng trời, tràn đầy uy nghiêm.
Lúc này, Nhiếp U đi đến, cung kính nói: "Công tử, đã đến Kháo Sơn Thành."
Tần Đình khẽ gật đầu, nói: "Đi xuống đi."
Huyền Thiên Tông là thánh địa tu hành, thế lực trải rộng khắp Đông Hoang. Tại Kháo Sơn Thành này, đương nhiên cũng có sản nghiệp của Huyền Thiên Tông.
Mà sản nghiệp tại Kháo Sơn Thành, cũng là trụ sở của Huyền Thiên Tông tại đây.
Có mấy trăm cường giả Huyền Thiên Tông trấn giữ, cũng có một vị trưởng lão tọa trấn.
"Công tử, đó chính là trụ sở của Huyền Thiên Tông." Nhiếp U nói, tay chỉ về hướng một tòa cung điện cực kì hùng vĩphía trước.
Tần Đình nhìn lại, hài lòng gật đầu.
Cung điện tọa lạc tại trung tâm Kháo Sơn Thành, diện tích cực lớn, bình thường người Huyền Thiên Tông sẽ phụ trách quản lý trật tự Kháo Sơn Thành, bởi vậy cũng có thể thấy được, địa vị siêu phàm của Huyền Thiên Tông tại Đông Hoang!
Nhiếp U chỉ huy Thái Vũ Phi Lâu hạ xuống trước tòa cung điện kia, đợi cho mọi người đều bay xuống, lại chậm rãi rời đi.
Giờ phút này, trướctòa cung điện đã có một đoàn người đợi ở đây, người cầm đầu chính là một lão giả áo đen, khuôn mặt già nua, khí tức trầm ổn như vực sâu như biển lớn, hiển nhiên là một vị cường giảThần Thông cảnh.
Đám Tần Đình mới vừa hạ xuống, lão giả áo đen liền nghênh đón, chắp tay cười nói: "Tần sư điệt đến Kháo Sơn Thành, thật sự là vinh hạnh! Lão hủ là trưởng lão tọa trấn trụ sở tại Kháo Sơn Thành, Liễu Phong!"
Hiện tại, trưởng lão họ Liễu này chính là trưởng lão tọa trấn trụ sở, cũng là thủ lĩnh đứng đầu thế lực Huyền Thiên Tông tại Kháo Sơn Thành.
"Ra là Liễu trưởng lão!" Tâm tư Tần Đình biến hóa, mặt ngoài lại bất động thanh sắc, lập tức khẽ gật đầu, nói: "Liễu trưởng lão không cần đa lễ!"
Lúc trước, Thái Vũ Phi Lâu đi vào Kháo Sơn Thành, hấp dẫn ánh mắt của cả tòa Kháo Sơn Thành.
Tất cả mọi người biết đều, đó là Tần Đình,đệ tử chân truyền của Huyền Thiên Tông, thiếu chủ của Tần thị nhất tộc, giáng lâm Kháo Sơn Thành!
Đây chính là đại nhân vật!
Đặc biệt là đối với rất nhiều người tu hành là nam tính trẻ tuổi mà nói, Tần Đình chính là tấm gương của bọn hắn! Là một Truyền Kỳ!
Mà đối với những người tu hành là nữ, Tần Đình tướng mạo tuấn mỹ, gia thế phi phàm, thiên phú tuyệt thế, chính là nam thần trong mộng, ánh trăng sáng trong lòng các nàng!
Mà tại Đông Hoang, Tần Đình cũng có danh vọng cực cao.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao tại phiên chợ trước đó, Diệp Thu lại bị đám người vây công.
Dưới dự an bài của Liễu trưởng lão, đám người Tần Đình nhanh chóng được thu xếp tốt, là đệ tử chân truyền của Huyền Thiên, đãi ngộ của Tần Đình đương nhiên là tốt nhất.
Gian phòng của hắn nằm trên tầng cao nhất của cung điện.
Đứng trên đài cao có thể quan sát cả tòa Kháo Sơn Thành, thậm chí trông về phương xa còn có thể nhìn thấy Liên Vân sơn mạch.
Liễu trưởng lão ân cần với Tần Đình như vậy cũng là có mục đích. Làm trưởng lão đóng giữ Kháo Sơn Thành, trấn thủ một thành, nhìn như quyền thế một phương, kì thực là rời xa tông môn, là một kẻ thất bại trong đấu tranh quyền lực.
Hôm nay, Tần Đình đến Kháo Sơn Thành, đối với hắn mà nói chính là một cơ hội.
Một cơ hội bám lên chiến xa Tần gia! Tần Đình không đơn giản chỉ là đệ tử chân truyền, sau lưng hắn là lực lượng của toàn bộ Tần thị nhất tộc, đây chính là một con quái vật khổng lồ! Lần này Tần Đình xuất hành, hảo hữu trong tông của lão đã sớm truyền tin cho lão, căn dặn phải nắm chắc cơ hội này.
Nghĩ tới đây, trong mắt Liễu trưởng lão tràn đầy quyết tâm!
Nhất định phải nắm chắc cơ hội này!