Chương 250: Lại Trở Về Bạch Dương Trấn.

Hoành Tảo Hoang Vũ

Cô Đơn Địa Phi 01-07-2023 15:31:51

Bất quá, Lăng Kinh Hồng đoán cũng không phải là không có thể, nếu như quang minh chính đại mà "mang theo" Tề Thiên về nhà, sau đó hắn và Lăng Kinh Hồng vừa ly khai, khó bảo toàn Tề Thiên sẽ hạ độc thủ, trước báo một mũi tên chi thù! Nhưng tu vi Lăng Kinh Hồng ở phía trên Tề Thiên, nếu bọn ta không có phát hiện Tề Thiên, Tề Thiên lại há có thể bám theo một đoạn? Hơn nữa, tên kia hiện tại cũng thành chim sợ cành cong, không chừng trốn ở nơi nào đó, nào dám đi ra gặp người! Cái tưởng tượng này, làm Lâm Lạc an tâm. Sáu người đi tới Bạch Dương trấn. So với lần trước hắn rời đi, quy mô cả Bạch Dương trấn đúng là tăng thêm một phần ba. Hơn nữa, nguyên bản võ giả hành tẩu ở trên trấn chỉ là Hổ Lực Cảnh mà thôi, Bạo Khí Cảnh là rất ít gặp! Nhưng hiện tại chẳng những Cương Khí Cảnh đỉnh phong tùy ý có thể thấy được, lại không thiếu Tiên Thiên Cảnh cao thủ! Lâm Lạc cùng Lâm Nguyệt Lộ đều là sinh lòng kỳ quái, lúc đi đến cửa ra vào Lâm phủ, bốn thủ vệ lập tức nhận ra được Lâm Lạc cùng Lâm Nguyệt Lộ, đồng thời hét lớn: - Gặp qua đại thiếu gia, đại tiểu thư! Tô Mị không khỏi buột miệng cười nói: - Thổ Hoàng Đế! Lâm Lạc khoát tay áo nói: - Gia gia của ta đâu? - Gia chủ đang ở trong Thanh Cúc Viện! Lâm Lạc gật gật đầu, vội vàng mang theo Lâm Nguyệt Lộ cùng mọi người vào phủ, một đường đi tới Thanh Cúc Viện. Đây là một biệt viện thanh nhã, không hiện xa hoa, lại có một cổ tiêu sái siêu thoát thế ngoại, cho thấy tâm tính tu vi của Lâm Hành Nam. - Gia gia! Lâm Lạc thở nhẹ một tiếng, hướng Lâm Hành Nam đang ngồi ở dưới một cây cổ thụ chạy vội đi qua. - Ha ha, Lạc nhi, Nguyệt Lộ, các ngươi đã trở lại! Chứng kiến đây là cháu yêu, Lâm Hành Nam tự nhiên đại hỷ. Lão nhân gia được Lâm Lạc lưu lại rất nhiều tài nguyên tu luyện, hơn nữa thiên phú bất phàm, giờ phút này đã là cảnh giới Tiên Thiên tam trọng thiên. - Di, Quan tiền bối! Lâm Hành Nam nhận ra Quan Kỳ Anh, vốn dĩ trước kia hắn chỉ cho rằng đối phương là Tiên Thiên Cảnh vô thượng cường giả, hiện tại tự nhiên biết được rất nhiều, cảm nhận được khí tức cường đại của đối phương, liền hành lễ vãn bối. Luận tuổi cùng tu vi, Quan Kỳ Anh đều xứng với hai chữ tiền bối. Nhưng nàng là sư phụ của Lâm Nguyệt Lộ, nếu từ tầng quan hệ này tính toán mà nói, nàng còn phải gọi Lâm Hành Nam là tiền bối! Bất quá, võ giả trong lúc đó rất khó tính bối phận, vậy thì lấy tu vi nói chuyện. Quan Kỳ Anh hướng hắn cười cười, vô luận là hướng về phía cha mẹ Lâm Lạc, hay là mặt mũi bản thân Lâm Lạc, nàng là không dám ở trước mặt Lâm Hành Nam tự cao tự đại. - Ba vị này là... Lâm Hành Nam đem ánh mắt nhìn về phía ba người Tô Mị. Cái yêu nữ Tô Mị này chẳng những công phu mị hoặc hạng nhất, công phu vuốt mông ngựa lại càng lợi hại, lập tức đoạt đi ra ngoài, vịn một cánh tay của Lâm Hành Nam nói: - Ta gọi là Tô Mị, là bằng hữu của Lâm Lạc cùng Nguyệt Lộ, sau này ta cũng gọi ngài là gia gia được không? - Được! Được! Lâm Hành Nam như có điều suy nghĩ liếc nhìn Lâm Lạc, lập tức lộ ra tiếu dung vui vẻ. - Nàng gọi là Lăng Kinh Hồng, là yêu. . . di nương của Tô Mị! Lâm Lạc thiếu chút nữa đem hai chữ yêu nữ thốt ra, tuy kịp thời thu nhỏ miệng lại, lại vẫn bị Tô Mị hung hăng trừng mắt. Di nương! Lâm Hành Nam không khỏi tiếc hận lắc đầu, cô nương này mặc dù không có biết điều như Tô Mị, nhưng hai hàng lông mày chặt chẽ, cái mông vểnh lên, chẳng những sinh đẻ tốt, còn vượng phu! Đáng tiếc là trưởng bối của Tô nha đầu, bằng không Lạc nhi cưới hai cái, đời sau của Lâm gia sẽ con cái thịnh vượng ! Nếu Lăng Kinh Hồng biết rõ suy nghĩ trong nội tâm Lâm Hành Nam, sợ là sẽ thẹn quá hoá giận, một kiếm san bằng Lâm phủ! - Còn có cái này... Lâm Lạc chỉ chỉ Thái Kế Vũ, lộ ra một vòng tiếu dung không có hảo ý. - Hắn gọi là Thái Kế Vũ, hình như đối với tỷ tỷ rất có ý tứ! - Ân? Gương mặt Lâm Hành Nam lập tức nghiêm túc, chưa nói thực lực Thái Kế Vũ như thế nào, muốn truy cầu cháu gái của hắn trước hết phải qua cửa ải này của hắn, nếu lão nhân gia ông ta không hài lòng, cho dù Thích Biến Cảnh cường giả hắn cũng dám vuốt tay áo lên. Mặt mũi Thái Kế Vũ tràn đầy tươi cười nói: - Gia gia... - Ai là gia gia của ngươi! Lâm Hành Nam mắt hổ trừng lên: - Lão phu ghét nhất là loại người chỉ biết nịnh nọt như ngươi! Thái Kế Vũ không khỏi muốn khóc, rõ ràng Tô Mị nịnh nọt trước, nhưng vì cái gì nàng có thể được lão nhân gia vui vẻ, hắn một chiêu này lại đi không thông? - Gia gia! Lâm Nguyệt Lộ rất không đành lòng, nàng trước đối với Lâm Lạc giá giá quả đấm, vội vàng lôi kéo tay Lâm Hành Nam tỏ vẻ không nghe theo. Lâm Hành Nam lập tức phẫn nộ, thực sự không thể đối với Thái Kế Vũ nói cái gì nữa, chỉ có thể ở trong nội tâm thầm than nữ sinh hướng ngoại! Nếu như Thái Kế Vũ là bằng hữu Lâm Lạc, như vậy Lâm Hành Nam nhất định sẽ ôn nhu có thừa, nhưng bây giờ là bằng hữu của Lâm Nguyệt Lộ, ý nghĩa hoàn toàn không giống với lúc trước! Lâm Hành Nam cùng Lâm Lạc đồng dạng, theo bản năng đối với nam nhân muốn bắt cóc cháu gái nhà mình đều dùng cảnh giác mười hai vạn lần! Nhưng còn nhiều thời gian, đây chính là một trận đánh lâu dài, cũng không cần ở một thời gian bính ra cao thấp. Lâm Hành Nam phân phó người đem bốn vị khách nhân dàn xếp xuống, tự nhiên lôi kéo Lâm Lạc, Lâm Nguyệt Lộ thân mật nói chuyện. Biết được chân tướng nhi tử cùng con dâu tử vong, Lâm Hành Nam kích động đến song quyền nắm chặt, toàn thân phát run, hắn nhìn xem Lâm Lạc nói: - Lạc nhi, gia gia vô dụng, chuyện tình thay cha mẹ con báo thù chỉ có thể dựa vào con! Lâm Lạc thần sắc nghiêm nghị nói: - Sát phụ vong mẫu thù bất cộng đái thiên, Lâm Lạc tại đây thề, chắc chắn sẽ tự tay giết Chu Ánh Khiết, dùng an ủi cha mẹ trên trời có linh thiêng! - Ngươi tuy tuổi không lớn lắm, nhưng làm việc tỉnh táo, có chừng mực, nhớ kỹ, thù tuy phải báo, nhưng ngàn vạn lần không thể đem tánh mạng của mình đáp đi lên, Lâm gia chỉ có ngươi một nam đinh ! Ai, Nguyệt Lộ cũng đã lớn rồi, cuối cùng cũng bị nam nhân nào đó lừa đi! Lâm Hành Nam thở dài, lại bắt đầu sầu lên. - Gia gia... Lâm Nguyệt Lộ đong đưa cánh tay Lâm Hành Nam, khuôn mặt đỏ bừng, vội vàng dời đi mũi tên. - Tô gia muội tử tựa hồ đối với tiểu đệ rất có tình ý, không bằng thừa dịp trong khoảng thời gian này cho bọn hắn thành hôn, sau này cho dù Tiểu Lạc tử đi Thần quốc, lão nhân gia ngài cũng có thể hàm di dưỡng tôn! Lâm Hành Nam đối với chuyện này là gật đầu không ngớt, hắn muốn bế chắt trai đã muốn điên rồi. Lâm Lạc thì là sắc mặt biến thành màu đen, lấy Tô Mị? Nói đùa gì vậy, hắn còn muốn sinh hoạt như người bình thường, sao có thể tìm hầm đem mình chôn vào! Hắn cũng bề bộn nói sang chuyện khác, tế ra Tử Đỉnh, đem tài phú từ Bách Phong Tông vơ vét tới toàn bộ đổ ra, chẳng những chất đầy gian khách sảnh này của Lâm Hành Nam, thậm chí còn phủ kín phòng ngủ, thư phòng, lại sinh sinh chen đến trong sân vườn. Lâm Hành Nam cùng Lâm Nguyệt Lộ đều là trợn mắt há hốc mồm, người này cũng quá hung ác, rõ ràng đem mấy ngàn năm tích lũy của Bách Phong Tông đều chuyển không! Phải biết rằng Huyết Dương quốc là Trung Nguyên quốc, Bách Phong Tông lại là tông phái duy nhất trong Huyết Dương quốc, mấy ngàn năm tích lũy này là kinh khủng cở nào? - Gia gia, những cái này cũng không phải trọng bảo! Lâm Lạc lấy ra linh dịch của thiết bài thần bí, toàn bộ giao cho Lâm Hành Nam. Dù sao thiết bài mang theo ở bên cạnh của hắn, mỗi ngày đều có thể sinh ra một giọt linh dịch, đủ để giúp hắn khôi phục nguyên khí, tích lũy nhiều sẽ đưa trở về một chuyến, tuyệt sẽ không lãng phí. Nghe Lâm Lạc nói lên linh dịch này trân quý, vẻ mặt Lâm Hành Nam không khỏi biến đổi, nhưng hắn cũng biết Lâm Lạc phúc duyên nghịch thiên, căn bản không quan tâm cái này, liền không có chối từ trực tiếp thu xuống. - Đúng rồi, Lạc nhi, vài bằng hữu của ngươi ở Liên thành tới thăm ngươi ! Lâm Hành Nam đột nhiên nói ra. Lâm Lạc sững sờ, Liên thành bằng hữu? Chẳng lẽ là vài người ở Đằng Long Viện sao? - Mấy tháng này đến, Liên thành tứ đại gia tộc không ngừng phái người tới, bảo là muốn thay ngươi thủ vệ, hiện tại Bạch Dương trấn cũng sắp trở thành Thánh địa võ đạo của Đại Thông quốc rồi! Lâm Hành Nam cười ha ha, cháu trai có tiền đồ, không có cái gì so với cái này càng làm cho hắn vui vẻ . Trách không được Bạch Dương trấn nhiều hơn nhiều "cao thủ" như vậy, nguyên lai là tứ đại gia tộc ở sau lưng tham khảo. Hắn gật gật đầu nói: - Gia gia, mấy bằng hữu của ta ở đâu? - Lục Liễu Viện! Lâm Lạc tạm thời cáo lui, đi tới Lục Liễu Viện, lập tức thấy được vài thân ảnh quen thuộc, Lâm Thiên Vũ, Ngô Tử Phi, Tôn Đông Dương, Lâm Hải Nguyên. - Lâm Lạc! Chứng kiến Lâm Lạc hiện thân, bốn người trẻ tuổi lập tức hiện ra vẻ kích động, đều xông tới. - Lâm Lạc, nghe nói ngươi đi Huyết Dương quốc Bách Phong Tông, dùng tính cách của ngươi, khẳng định đem chỗ đó quấy đến long trời lở đất đi! Ngô Tử Phi cười ha ha, tựa hồ rất chờ đợi Lâm Lạc đại náo một hồi. - Đúng vậy a, nói ngươi đem Bách Phong Tông lăn qua lăn lại thành cái dạng gì rồi? Lâm Thiên Vũ cũng không chịu cô đơn. Chẳng lẽ trong mắt của bọn hắn, mình là cuồng nhân phá hư sao? Lâm Lạc không khỏi lắc đầu, nhưng không thể phủ nhận chính là, Bạch Vân Tông bởi vì hắn mà hủy diệt, Liên thành Mộ Dung gia cũng bởi vì hắn mà suy bại, Bách Phong Tông lại dứt khoát hủy ngàn năm cơ nghiệp! Nếu như không phải Lâm Lạc xuất hiện, bí mật Âm Thi Tông truyền thừa nói không chừng còn phải vượt qua rất nhiều năm mới có thể vạch trần, đến lúc đó sẽ có một đống lớn Âm Thi Thích Biến Cảnh hoành hành, mang đến thế kỷ hắc ám mới cho đại lục! Nói như vậy lên, hắn xác thực rất có tiềm chất tai tinh! Mà qua ít ngày nữa hắn muốn đi Càn Nguyên quốc, tìm kiếm cơ hội báo sát phụ vong mẫu chi thù, vô cùng có khả năng cùng Điền gia kết thù! Nếu là như vậy mà nói, thế tất lại là một hồi thiên đại tai nạn! Lâm Lạc lắc đầu liên tục, nhìn về phía Lâm Hải Nguyên, lộ ra một vòng tiếu dung nói: - Hải Nguyên tộc huynh rốt cục trèo lên Tiên Thiên Cảnh ! Lâm Hải Nguyên lập tức vui sướng, thời điểm hắn ở Bạch Dương trấn là chưa từng có nghĩ tới có một ngày hắn cũng trở thành Tiên Thiên Cảnh cường giả! Đừng nói Tiên Thiên Cảnh, chỉ là Hậu Thiên thập nhị tầng đỉnh phong cũng đã là mục tiêu lớn nhất của hắn! Hắn biết rõ đây hết thảy đều là Lâm Lạc ban cho, lúc này thực lòng thi lễ một cái nói: - Cái này đều là Lâm Lạc tộc đệ chiếu cố, Hải Nguyên cả đời cảm kích! Ngô Tử Phi thì thở dài nói: - Hải Nguyên đột phá, đáng thương chúng ta còn dậm chân tại chỗ! Lâm Thiên Vũ cùng Tôn Đông Dương cũng đồng thời thở dài, lắc đầu liên tục. Điều này hiển nhiên là cố ý! Nhưng Lâm Lạc nghĩ đến lúc trước tứ quốc quặng mỏ chi tranh, bọn họ không tiếc làm trái trưởng bối gia tộc chi mệnh, lựa chọn đứng ở một bên hắn, tuy Lâm Lạc không quan tâm lực lượng của bọn hắn, nhưng phần tâm ý này vẫn là đáng giá! Cũng được, lúc trước đã từng suy nghĩ cho bọn hắn một chút tạo hóa, lúc này cũng là thời điểm thành toàn bọn họ! Lúc này, Lâm Lạc đem người thân cận hắn chiêu tập đến cả thảy, lấy ra một khối lớn thịt Ngân Huyết Địa Long Xà, bày đi lên dạ yến. Lập tức, mùi thơm lạ lùng tràn ra, làm cho tất cả mọi người là cái mũi hít hít, thèm nhỏ dãi. Lăng Kinh Hồng thì là khóe miệng không ngừng run rẩy, Ngân Huyết Địa Long Xà này vốn là bị nàng chém giết, nhưng giờ phút này lại bị Lâm Lạc lấy ra làm người tốt, mà vẫn còn giả bộ như cùng nàng không có một chút quan hệ, nhưng vì miễn cho điểm xấu hổ này bị Tô Mị biết rõ, nên nàng phải làm ngơ, điều này làm cho nàng vô cùng khó chịu. Dùng tu vi của nàng, có ăn thịt Ngân Huyết Địa Long Xà này hay không đã không quan hệ, lúc này mặt lạnh lùng rời đi. Những người khác tuy khó hiểu, nhưng không có công phu trông nom, hai mắt đều nhìn chằm chằm vào thịt Ngân Huyết Địa Long Xà! Đừng nói mấy người Ngô Phi Tử hầu kết đung đưa, dù là Quan Kỳ Anh cũng thần sắc chấn động, chỉ là mùi thơm lạ lùng cũng làm cho lực lượng toàn thân nàng dao động, có xu thế tăng trưởng, cái này nếu ăn vào trong bụng sẽ có bao nhiêu công hiệu? Đợi đến thịt rắn nướng chín, Lâm Lạc phân thịt khô đi ra ngoài. - Chớ có lòng tham, đây là thịt thú Địa Nguyên Cảnh, ăn nhiều sẽ chịu không nổi lực lượng bạo thể mà chết! Lâm Lạc cười cảnh cáo nói. Nhưng cái ăn hàng Ngân Mang này lại không có cái gọi là, nhận được một khối lại một khối thịt rắn, ăn đến bụng nhỏ tròn vo, chỉ có thể ở trên mặt đất lăn lộn. Mà Lôi Quang Báo cũng nhân cơ hội ăn no bụng, điện mang toàn thân ẩn ẩn rung động lại mãnh liệt chút ít. Những người khác thì dùng Quan Kỳ Anh lấy được chỗ tốt nhiều nhất. Nàng vốn là Minh Dương Cảnh, tự nhiên ăn được có thể so với người khác nhiều hơn. Ba người Ngô Tử Phi lại thầm nghĩ trong lòng lần này là đến đúng rồi, bọn họ đã cảm giác được lực lượng bên trong cơ thể rục rịch, không sai biệt lắm có thể đánh sâu vào Tiên Thiên Đại Cảnh Viên Mãn! Bữa tiệc lớn thịt rắn ăn xong, những người này cũng không kịp trở về phòng, đều khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu vận công luyện hóa tinh hoa trong thịt rắn. Thứ này đối với võ giả đê giai mà nói giống như thập toàn đại bổ hoàn, so sánh Xà Huyết Dịch Cốt Hoàn gì đó là hiệu quả cường đại gấp mấy răm lần! Suốt ba ngày sau đó, mọi người mới lần lượt đem chỗ tốt trong thịt rắn hấp thu xong, mỗi người thần hoàn khí túc, đặc biệt là Ngô Tử Phi đã đột phá đến Tiên Thiên Đại Viên Mãn! Mà Lâm Thiên Vũ cùng Tôn Đông Dương cũng chỉ là thiếu một đường, tin tưởng không lâu sau có thể làm ra đột phá. Ở trong suy nghĩ của Lâm Lạc, tự nhiên là gia gia Lâm Hành Nam cùng tỷ tỷ Lâm Nguyệt Lộ phóng ở vị trí thứ nhất, hắn lấy ra một khỏa Tử Dương Kim Tâm Liên, cho Lâm Hành Nam ăn vào, một bên trợ giúp hắn vận công luyện hóa dược lực.