Ngươi Xét Nhà, Ta Tạo Phản, Mang Không Gian Dọn Sạch Quốc Khố
Diêm Hạ Thính Phong Khởi27-12-2024 22:53:16
Dù nàng chỉ là thế thân, nhưng vì người gả trên danh nghĩa là Tống Minh Yên, Tống Phan Sơn lo người của Tướng quân phủ phát hiện sơ hở, nên đã bày ra của hồi môn để che mắt.
Đáng ra chỉ cần một hai tráp là đủ, nhưng lại mang đến bảy tám tráp, bất quá đều chỉ là những vật dụng chẳng đáng giá, trong đó hai cái rương còn đựng đầy chăn bông.
Tống Minh Diên cũng không chê, coi như nhặt được của rơi.
Vừa cất xong, Trường Vân đã trở lại, cung kính đứng trước cửa.
"Thiếu phu nhân, thuộc hạ Trường Vân, đây là chủ tử bảo thuộc hạ đưa cho người."
Trong tay Trường Vân là một chuỗi chìa khóa cùng một hộp đồ ăn, nét mặt tuấn tú có phần ngưng trọng. Rõ ràng là hắn đã biết được tin tướng quân phủ sắp gặp biến cố từ Lục Bùi Phong.
Chùm chìa khóa nặng trịch có đến mười mấy cái, Tống Minh Diên nhận lấy, ước lượng một chút rồi lầm bầm: "Hắn thật là yên tâm, cũng không sợ ta mang hết đồ chạy mất."
Trường Vân: ...
Dù không rõ chủ tử vì sao lại giao chìa khóa cho thiếu phu nhân, nhưng tướng quân phủ có thể bị mang đi hết chỉ bằng một chuỗi chìa khóa này sao?
Chẳng lẽ nàng không biết trong tướng quân phủ có bao nhiêu tài vật, ngây thơ quá!
Tống Minh Diên qua loa ăn sáng, đang định ra ngoài lo liệu công việc thì thấy Trường Vân vẫn đứng sững ngoài cửa, không đi đâu.
Nàng thắc mắc: "Ngươi sao còn ở đây?"
Tướng quân phủ sắp tai họa đến nơi, vậy mà hắn vẫn nhàn rỗi sao?
"Chủ tử bảo thuộc hạ chờ thiếu phu nhân phân phó."
Tống Minh Diên suy nghĩ một lát rồi hỏi: "Vậy là ta bảo ngươi làm gì ngươi cũng làm theo phải không?"
"... Vâng."
"Chủ tử của ngươi thật là biết điều. Được, dẫn đường đi."
Xem như nể mặt Lục Bùi Phong thông minh và chu đáo, nàng sẽ thay hắn trông coi đồ đạc trong phủ. Đến lúc lưu đày rồi sẽ trả lại tất cả cho họ, coi như là lời cảm ơn vì tin tức và sự giúp đỡ của hắn hôm qua.
Trường Vân: "..."
Vị chủ tử của hắn trong mắt thiếu phu nhân dường như chẳng có chút uy quyền nào.
Suy nghĩ này khiến Trường Vân không khỏi có chút đồng cảm với Lục Bùi Phong.
Biết rõ thiếu phu nhân chỉ là thế thân được gả vào, chủ tử vẫn không hề đuổi nàng đi, còn sớm tinh mơ đã cõng nàng từ bên ngoài về phủ, thậm chí trước khi đi còn lo lắng nàng đói nên đặc biệt bảo hắn mang đồ ăn đến.
Giấu tình cảm trong lòng kín kẽ như thế.
Hóa ra chủ tử chẳng phải không gần nữ sắc, mà trong lòng luôn cất giấu hình bóng thiếu phu nhân!