- Haiz.
- Lý gia anh đã tuyệt hậu, lấy thể năng của anh bây giờ, chưa nói tới chuyện sinh ra con nối dòng, anh đã muốn cầm hết tiền tài đi vào quan tài, vậy cũng tùy anh.
Vũ Quân hừ lạnh một tiếng, đứng dậy đi ra ngoài cửa.
Nhìn Vũ Quân gần rời khỏi, Lý Tông Sơn nắm chặt song quyền, sau đo lặng yên buông ra, chính như Vũ Quân nói, hắn đã tuyệt hậu, tiền tài với hắn mà nói chẳng qua chỉ là một con số.
- Được, tôi đáp ứng cậu.
Lý Tông Sơn vô lực lên tiếng, cũng để cho khóe miệng Vũ Quân nhếch lên đầy thoả, lần nữa trở về đến trước mặt Lý Tông Sơn.
- Trải qua điều tra của chúng tôi, Lý gia anh gần đây cũng không có đắc tội người nào, chỉ là con gái anh từng nhiều lần đi bệnh viện Giang Nam tìm một bác sĩ gọi Hạ Thu gây phiền phức.
Vũ Quân trầm giọng nói.
- Ừm? Cậu... Cậu nói Hạ Thu... ?
Không đợi Lý Tông Sơn nói xong, Vũ Quân trực tiếp cắt lời, lấy ra mấy tấm ảnh chụp để lên mặt bàn.
- Không sai, nhưng cũng không cần tập trung vào bác sĩ Hạ Thu, đây là ảnh chụp lấy từ màn hình giám sát trong bệnh viện Giang Nam ngày đó, anh xem người thanh niên này.
Vũ Quân nói xong, Lý Tông Sơn nhìn lại ảnh chụp, chỉ thấy trong đó có hình ảnh của Diệp Hiên.
- Người này bốn giờ chiều xuất hiện ở Giang Nam y viện, bốn giờ hai mươi lại xuất hiện ở Giang Hải Đại Kiều, trong hai mươi phút ngắn ngủi, lại có thể xuất hiện ở hai chỗ khác nhau.
Vũ Quân nói đến chỗ này, hơi ngừng lại một chút, sau đó tiếp tục nói:
- Khoảng cách từ Giang Hải Đại Kiều đến hiện trường con gái anh bị giết, chẳng qua chỉ cách một con phố.
- Hơn nữa, sau khi người của chúng tôi đến hỏi các hộ sĩ ở y viện, thanh niên này chính là họ hàng của Hạ Thu.
Bắc Xuyên bang là một trong ba đại hắc bang của thành phố Giang Nam, hiệu suất làm việc quả thật nhất đẳng, mới có mấy ngày trôi qua đã tra ra được Diệp Hiên.
- Sai không được, tuyệt đối là hắn.
Nhìn Diệp Hiên trong hình, hai con mắt Lý Tông Sơn sắp nứt, trong mắt tràn đầy ý muốn giết người.
Cố gắng bình phục tâm tình kích động, Lý Tông Sơn nhìn sang Vũ Quân, trầm giọng nói:
- Xem ra cậu đã sớm biết tôi sẽ tìm cậu.
- Lão long đầu nói giỡn, dù sao thành phố Giang Nam xuất hiện một Cổ Võ Giả, tự nhiên sẽ làm cho chúng tôi cảnh giác, chỉ là không ngờ sẽ liên luỵ con gái của anh vào trong đó.
Vũ Quân mỉm cười đáp.
- Cậu bây giờ chuẩn bị làm như thế nào?
Lý Tông Sơn hỏi.
- Người này rất thú vị, tôi muốn gặp hắn một lần, anh chờ tin tức của tôi là được rồi.
Vũ Quân nói xong, cười đi ra khỏi khu nhà cấp cao Lý gia.
Nhìn Vũ Quân rời khỏi, Lý Tông Sơn lộ ra vẻ mặt hung ác nham hiểm, hắn tin tưởng Vũ Quân tuyệt đối sẽ không thất thủ, dù sao toàn bộ thành phố Giang Nam, Cổ Võ Giả cũng không nhiều, mà Vũ Quân tuyệt đối là xếp ở trong top mười. ...
Cũng trong lúc đó, Huyền Kính Ti thành phố Giang Nam.
Đôi mi thanh tú của Liễu Quân Điệp hơi nhíu, trên bàn bày vài tấm hình, trong ảnh chụp cũng là Diệp Hiên.
- Vì sao không tra được lai lịch người này?
Liễu Quân Điệp không ngừng gõ bàn, hiển nhiên Bắc Xuyên bang có thể tra ra Diệp Hiên, thân là Tổ trưởng Huyền Kính Ti Giang Nam, Liễu Quân Điệp cũng không phải ngồi không.
Chỉ là Liễu Quân Điệp không ngừng kiểm tra hồ sơ nhân khẩu toàn quốc lại không tìm được bất kỳ thông tin gì của Diệp Hiên, giống như thế gian không có người này.
Đông đông đông!
Cửa phòng làm việc bị gõ vang, theo cửa phòng bị đẩy ra, chỉ thấy Sở trưởng Lương Thành Vũ bước vào, sau lưng hắn có một thanh niên cường tráng và một bé gái khoảng tám chín tuổi.
- Tổ trưởng Liễu mấy ngày nay khổ cực, hiện tại vụ án này giao lại cho Vũ An Ti, cô cũng không cần nhúng tay.
Lương Thành Vũ nói.
- Vũ An Ti?
Liễu Quân Điệp ngẩn ra, nhìn sang thanh niên và bé gái, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc.
Người khác không biết Vũ An Ti là ngành gì, nhưng cô thân là con gái Liễu gia, cũng Vũ An Ti rất thần bí, công việc chuyên môn là đảm nhiệm một vài vụ án mạng mà người bình thường không thể hiểu được.
Chỉ là nhiều năm qua, Liễu Quân Điệp cũng lần đầu tiên nhìn thấy người của Vũ An Ti, điều này cũng làm cho cô hơi tò mò, tinh tế đánh giá hai người mới đến.
- Xin chào, Tổ trưởng Liễu, tôi tên Thiết Lực, cô ấy là người hợp tác với tôi Linh Lung, từ hôm nay trở đi vụ án này giao cho chúng tôi xử lý, mời cô kể lại cặn kẽ tình tiết vụ án cho chúng tôi.
Thiết Lực mặc một cái áo thun ngắn, da thịt màu đỏ đồng làm cho người ta cảm giác rất có lực, giọng nói cũng có chút tục tằng, mà cô bé bên cạnh đang dùng ánh mắt hiếu kỳ đánh giá Liễu Quân Điệp, cảm giác rất đáng yêu.
Đương nhiên, Liễu Quân Điệp cũng không xem cô bé này như người thường, bởi vì người trong Vũ An Ti không có một ai đơn giản.
Người Vũ An Ti đã đến, Liễu Quân Điệp trực tiếp đem án kiện chuyển giao cho hai người, chuyện còn lại, tự nhiên có người Vũ An Ti xử lý. ...