- Lão phu bấm một quẻ, bây giờ cậu đang ở trên giường xem tiểu thuyết, lại còn nằm nghiêng và sạc điện thoại.
Dương Gian đang học lớp 12, lúc này đang nằm trong chăn lướt điện thoại một cách tẻ nhạt, hắn tiện tay mở đại một bài đăng, bên dưới có không ít người gửi comment.
- Vãi, admin đúng là thần thánh luôn rồi, đoán trúng phóc luôn.
- À, admin có thể nói với bọn họ rằng bây giờ tôi đang ngồi xổm trong nhà xí chứ? Không cần nói, tôi ngồi tới tê chân luôn này.
- Đi xăm hết cả mình luôn, không làm công nhân nữa đâu.
- Đỉnh, đỉnh quá.
Dương Gian đóng mục này lại, mở tiếp một bài đăng khác có lượt truy cập rất lớn, mở đầu là một câu nói như sau:
- Tôi là bác sĩ chẩn mạch tại phòng khám Trung Y hạng ba của trong tỉnh, dạo gần đây trong viện xảy ra một vài chuyện cực kỳ đáng sợ, đến nỗi bây giờ tôi còn chẳng dám đi làm, đang xin nghỉ phép ở nhà.
- Đừng nói nữa, tôi không mua giày cũng không xem quảng cáo.
- Chắc chắn chủ thớt bị bệnh nhân chơi khăm rồi, nếu không phải tôi đây xin được ăn c* t tự sát.
- Nhìn này, toàn lừa người cả thôi.
Dương Gian cảm giác commet có chút nhạt nên nhấn vào bài diễn đàn luôn.
Lập tức các bài khác biến mất sạch, chỉ còn sót lại mỗi bài đăng của người tự xưng là bác sĩ kia, biệt danh của ông ấy là Pháp vương sấm sét.
Mục này có nội dung:
- Chuyện là thế này, tuần trước tới phiên tôi trực đêm, lúc ấy khoảng 12 giờ đêm, xe cấp cứu chuyển một ông lão tới, nhân viên y tế trên xe cấp cứu nói cụ này ngã từ tầng năm xuống. Lúc bấy giờ đồng nghiệp của tôi lại có việc bận, người phụ trách trực chẩn đoán chỉ có một mình tôi, lúc ấy tôi chắc chắn đến trăm phần trăm là ông cụ kia không còn biểu hiện gì là còn sống, đã chết từ lâu rồi. Hơn nữa từ việc khám nghiệm, dựa vào nhiệt độ cơ thể, chắc chắn ông cụ không thể nào ngã lầu tử vong trong tối nay được. Những người có chút hiểu biết về kiến thức thông thường sẽ hiểu người chết trong vòng mười tiếng sau khi tử vong, đặt trong điều kiện nhiệt độ thường, cứ mỗi tiếng lại giảm 1 độ, phải qua 24 tiếng sau nhiệt độ cơ thể mới có thể cân bằng với nhiệt độ môi trường nhưng lúc tôi khám nhiệt độ thân thể của ông cụ này là thấp hơn nhiệt độ thường ít nhất 10 độ, thậm chí còn nhiều hơn, còn nhiệt độ tối hôm ý là 22 độ. Lúc ấy tôi đoán rằng ông cụ này đã chết hơn một ngày rồi.
Ngay lập tức phía dưới có một bình luận:
- Chủ thớt, cái chữ "có chút hiểu biết" này thật đáng sợ a.
- Mau mau nhìn xem giày của bệnh nhân còn hay rơi mất rồi, nếu chưa rơi thì vẫn còn cơ hội cứu sống.
- Nghĩ kỹ thấy sợ quá, chủ thớt mau kể nữa đi, tôi đã trốn vào trong chăn rồi.
Dương Gian tiếp tục lướt xuống dưới.
Pháp vương sấm sét tiếp tục đăng:
- Dựa vào kinh nghiệm xem hơn 300 tập phim hoạt hình trinh thám hồi cấp hai, tôi có thể lập tức đoán được ông lão này chết không phải vì tai nạn ngã lầu mà tử vong, mà có lẽ là bị mưu sát, thi thể này chắc chắn từng bị đông lạnh, lúc ấy tôi đã chọn báo cảnh sát, tôi đã thuật lại sự việc với phía cảnh sát rồi nhưng cái tôi muốn nói tới hôm nay không phải là chuyện này, mà là chuyện xảy ra sau đó.
Bài đăng ngừng lại một chút, phải hai tiếng sau mới cập nhật tiếp.
- Xin lỗi, vừa rồi có người tới gõ cửa hỏi tình hình liên quan đến chuyện đó nhưng không phải cảnh sát, cũng chẳng giống nhà báo, có chứng nhận của cơ quan nhà nước, nói là cảnh sát hình sự, bỏ đi, mặc kệ.
- Hình như lúc ấy là khoảng sáng ngày thứ hai thì phải. Lúc bấy giờ, tôi vẫn chưa đi làm, thế nhưng nghe đồng nghiệp kể, thi thể đặt trong nhà xác của ông cụ chuyển đến tối hôm qua biến mất rồi, phía cảnh sát đang dốc sức điều tra, nghi là hung thủ đã đánh cắp. Tình hình ầm ĩ quá, phải điều động tất cả giám sát của bệnh viện tới, cuối cùng vẫn không tìm ra thi thể kia, cũng chẳng tìm ra hung thủ.
- Tối hôm ấy vẫn là ca trực của tôi...
- Nhưng chuyện ban ngày khiến tôi hơi bất an, có bệnh nhân trong bệnh viện nói anh ta đã nhìn thấy thi thể của ông cụ ấy nhưng không phải là bị người ta cõng đi mà là tự bước đi. Bệnh nhân kia còn khẳng định chắc chắn lối mà ông lão đã đi qua, xem xét từ con đường này quả đúng là dẫn từ nhà xác ra. Bấy giờ tôi nghe xong trong lòng có hơi sợ hãi nhưng may sao tôi vốn là người không tin chuyện thần thánh ma quỷ, cũng không hoàn toàn tin lời kể của bệnh nhân kia cho lắm. Sau đấy nghe được y tá trưởng bảo bác sỹ Phương của khoa thần kinh chuẩn bị tăng liều lượng thuốc cho bệnh nhân kia, trong lòng tôi thấy nhẹ nhõm hơn một chút.
- Quả nhiên, không tin lời bệnh nhân kia là đúng...
- Nhưng câu chuyện tôi muốn kể không phải chuyện này mà là lúc tôi trực còn xảy ra một chuyện. Hôm đó chắc là khoảng 2 giờ sáng, đang ngồi rảnh rỗi trong phòng khám chơi game Lam Nguyệt, các bạn không tưởng tượng được trò chơi này chơi cực kỳ hay, là anh em thì chơi cùng tám chuyện cho vui...
- Con mẹ nó, chủ thớt đúng là thiên cmn tài.
- Còn nói người với người phải chân thành? Chủ thớt ra tay như trong truyện kiếm hiệp làm ta bất ngờ không kịp phòng bị.
- Đỉnh, đỉnh thật, tôi chỉ đoán đúng phần đầu nhưng lại không đoán ra đoạn kết, cái tôi muốn nhắc đến là ban nãy có bạn nào đó bên trên đã nói là sẽ đi ăn cức mà?
Một loạt bình luận dưới bài đăng khiến diễn đàn trở nên sôi nổi hơn hẳn
Dương Gian nằm ở trong chăn cười méo xẹo, bây giờ người ta làm quảng cáo kinh khủng đến mức này rồi sao?
Thế nhưng cậu kéo xuống một tí nữa lại không đúng rồi.
Pháp vương sấm sét lại đăng tiếp:
- Sorry, sorry, nói thật là tôi không có quảng cáo gì đâu, mà thật sự đêm hôm ấy đã xảy ra một chuyện quỷ dị không thể nào tưởng tượng nổi vào lúc 2 giờ sáng đó, đang trong phòng khám chơi game, đột nhiên tôi lại cảm giác lạnh cả người, y hệt như đang ở trong nhà xác vậy, đến độ mà tôi sởn hết cả da gà luôn. Mấy bạn đoán xem sau đó thì thế nào?
- Cái ông lão mất tích trong nhà xác hôm trước chẳng biết thế nào mà lại xuất hiện ở bên ngoài phòng khám, ông ấy chưa chết, chậm rãi bước ra khỏi bệnh viện. Trời ơi, sao mà thế được, tận mắt tôi đã chứng kiến ông ấy chết rồi cơ mà, hơn nữa còn chết hơn một ngày rồi, sao mà có thể sống dậy được? Phim kinh dị à? Xác chết vùng dậy? Hay kỳ tích y học? Trong nháy mắt ấy tôi đã nghĩ rất nhiều, có chăng là do hằng ngày cũng thường xuyên tiếp xúc với xác chết đi. Trong lòng cũng không sợ hãi lắm, việc gấp lúc đó là rút điện thoại ra chụp lại, chuẩn bị gửi cho bạn bè. Bên dưới có ảnh chụp, nói có sách mách có chứng, tuyệt đối không phải là PR.
Dương Gian lại lướt tiếp xuống phía dưới, một bức ảnh chụp lập tức xuất hiện ngay trước mắt.
Bức ảnh không bị mờ, mà cực kỳ rõ nét, trong bức hình là cảnh bên ngoài ô cửa kính của phòng khám là một cụ già đang qua đường.