Tác giả: Tụ Trắc
Nguyễn Khanh nhặt được một người đàn ông cổ đại. Người đàn ông: “Ta đã hành nghề nhiều năm, kiếm được một vạn lượng hoàng kim, châu báu cũng chất thành rương.” Nguyễn Khanh hỏi: “Ở đâu cơ?” Người đàn ông: “...Cổ đại.” “Vậy được.” Nguyễn Khanh đưa cây lau nhà cho anh, ngọt ngào nói: “Lau sàn nhà với rửa bát đĩa cho sạch sẽ, nhớ lấy quần áo trong máy giặt ra phơi. Máy giặt là cái thứ hình vuông có thể quay kia kìa. Sau đó ngoan ngoãn chờ tôi về.” Nói xong liền đóng sầm cửa lại rồi bỏ đi. Người đàn ông ngửa mặt lên trời thở dài: Muốn có địa vị phải kiếm được tiền mới được. Sau đó, người đàn ông có thể vượt nóc băng tường đã nổi tiếng ở trên mạng, trở thành một người nổi tiếng bí ẩn. Nguyễn Khanh nhíu mày hỏi: “Anh đổi xe mới à? Tiền đâu ra vậy?” “Chỉ để lại chút vốn riêng thôi.” Người đàn ông ho khụ một tiếng, nói: “Những cái khác đều giao cho cô hết, đây là đồ gia dụng mà vi phu kiếm được.”