Hiệu quả ẩn nấp của Phần Thiên Đỉnh quả nhiên tốt hơn cả dự liệu của Lâm Động, cộng với địa hình của vùng biển này quả thật quá phức tạp, vì thế, cho dù bọn Huyết Ma Sa Tộc tìm tới tìm lui đến năm ngày trời vẫn không phát hiện ra nơi Phần Thiên Đỉnh ẩn náu.
Sau năm ngày tìm kiếm, bọn Huyết Ma Sa Tộc đành phải chọn cách từ bỏ. Dù sao bọn chúng cũng không thể xuất động với quy mô lớn được, nếu không sẽ khiến các thế lực khác chú ý đến.
Đến ngày thứ năm, người của Huyết Ma Sa Tộc dần dần giải tán, nhưng Lâm Động cũng không xuất hiện ngay mà đợi thêm hai ngày nữa. Cũng may hắn cẩn thận, vì hai ngày sau đó, hắn còn thấy một vài cường giả Huyết Ma Sa Tộc âm thầm đi qua, xem ra bọn chúng vẫn chưa hoàn toàn từ bỏ.
Nhưng đến ngày thứ bảy thì hoàn toàn không còn kẻ nào xuất hiện nữa. Lâm Động cảm nhận được trong vòng bán kính một trăm dặm, năng lượng tỏa ra từ đám người Huyết Ma Sa Tộc cũng đã hoàn toàn biến mất.
Phụt!
Dưới đáy biển, một tảng đá khổng lồ đột nhiên nứt ra, sau đó một đạo hồng quang thận trọng bay ra ngoài.
Bên trong luồng hồng quang là một cái đỉnh nhỏ cỡ nắm tay. Lúc này cái đỉnh đang phát ra ánh sáng lấp lánh, sau đó dần dần to lên, miệng đỉnh nghiêng xuống, từ bên trong có hai thân ảnh bay ra!
- Hình như an toàn rồi!
Mộ Linh San nhìn quanh một vòng rồi nói.
- Ừm!
Lâm Động gật đầu, nguyên lực tỏa ra quanh người hắn để ngăn nước biển ra xung quanh, hắn nhìn tiểu cô nương, cười:
- An toàn rồi thì ta đi đây!
- Lâm Động ca ca, cho muội theo huynh đi! Phong ấn của lão già đó không kéo dài được bao lâu nữa, đợi khi thực lực của muội hồi phục thì muội cũng lợi hại lắm đó!
Nghe Lâm Động bảo phải rời đi, Mộ Linh San vội vàng nói.
Lâm Động nghe vậy, hơi nhíu mày lưỡng lự. Hắn không nghi ngờ thực lực cường đại của Mộ Linh San, chỉ là nếu đưa tiểu cô nương này đi cùng, bị bọn Huyết Ma Sa Tộc phát hiện ra thì sẽ rất rắc rối.
- Đưa tiểu cô nương này đi cùng đi! Kết giao với Bất Tử Thánh Kình Tộc, so với đắc tội Huyết Ma Sa Tộc vẫn có lợi hơn nhiều. Hơn nữa nếu phong ấn của tiểu cô nương này được hóa giải, đến cường giả Sinh Huyền Cảnh Đại viên mãn cũng không làm gì được cô nàng đâu. Ngươi muốn tìm tấm Tổ Phù thứ hai thì tiểu cô nương sẽ là sự trợ giúp rất tốt!
Nham đột nhiên lên tiếng.
Lâm Động khẽ gật đầu, hắn cũng khá tin vào lời nói của Nham, nếu đã vậy thì đưa cô bé theo cũng được.
Nghĩ vậy, Lâm Động nhìn Mộ Linh San, khẽ gật đầu. Nhưng cô bé còn chưa kịp nhảy lên vui mừng thì hắn đã bổ sung thêm một câu:
- Nhưng trên đường đi, muội nhất thiết phải nghe theo lời ta, không được tự ý hành động, nếu không thì ta chỉ đành bỏ lại muội thôi!
- Được! Được!
Mộ Linh San vui mừng gật đầu như gà mổ thóc, Lâm Động nhìn thấy vậy cũng phải bật cười, vươn tay ra kéo kéo bím tóc đáng yêu của cô bé:
- Vậy chúng ta đi thôi!
Dứt lời, hắn lập tức bay lên khỏi mặt nước, xác định phương hướng rồi biến thành một đạo hồng quang bay về hướng Tây Nam, chỉ có điều, lần này phía sau hắn có thêm một cái đuôi màu lam!
- Lâm Động ca ca, chúng ta đi đâu vậy?
- Đến Thiên Thương Vực!
- Ồ, muội từng nghe nói chỗ đó rồi. Hình như có rất nhiều thứ thú vị ở đó, không biết có Thiên La Tiên Sàng mà muội thích nhất không?
- Thiên La Tiên Sàng? Đó là cái gì?
- Nghe nói đó là thứ Linh bảo Thuần Nguyên rất êm ái dễ chịu, nếu như muội có nó thì muội có thể ngủ bất cứ lúc nào mình muốn! Cái tấm gỗ chết tiệt kia nằm khó chịu chết đi được, sớm biết như vậy thì muội đã không trộm nó đi!
- ...
Bên cạnh có thêm tiểu cô nương Mộ Linh San, Lâm Động dường như cũng bớt được sự nhàm chán. Sự ngây thơ của cô bé khiến Lâm Động không thể kìm được mà bật cười. Hai người vừa đi vừa nói chuyện, khoảng nửa ngày trôi qua, thanh âm của Nham bỗng vang lên trong đầu Lâm Động:
- Lâm Động, cẩn thận! Phía trước có người của Huyết Ma Sa Tộc!
- Cái gì? Bọn chúng vẫn chưa rời đi sao?
Nghe vậy sắc mặt Lâm Động lập tức thay đổi, sau đó hắn lập tức dừng lại, lông mày nhíu lại, xem ra bọn chúng thật sự chưa nản lòng a!
- Xem ra bọn chúng đã mở rộng phạm vi tìm kiếm, lượng người cũng phân tán đi không ít, ngươi hãy giấu tiểu cô nương kia trước đi, bọn chúng phát hiện ra ngươi rồi!
Nham nói.
- Lâm Động ca ca, huynh sao vậy?
Mộ Linh San ở bên cạnh chợt hỏi. - Muội vào trong Phần Thiên Đỉnh trước đi! Chúng ta lại gặp phải bọn chúng rồi!
Lâm Động vung tay, Phần Thiên Đỉnh hiện ra, hắn giục.
- Ồ!
Mộ Linh San nghe vậy, tuy rất không cam lòng, nhưng vẫn còn nhớ là mình đã hứa sẽ nghe lời Lâm Động, nên nhanh chóng biến thành một luồng sáng chui vào trong Phần Thiên Đỉnh.
Lâm Động vung tay, Phần Thiên Đỉnh biến nhỏ lại, cuối cùng chui vào tay áo hắn. Lâm Động hơi nheo mắt lại nhìn về phía mặt biển phía xa. Ở đó dường như có những tiếng phá nước rất ầm ĩ, hơn nữa còn có một số luồng khí tức hung sát lan tỏa ra nữa.
- Quả nhiên đến rồi!
Cảm nhận được những cỗ khí tức đó, Lâm Động hơi nheo mắt, đám người đó đúng là âm hồn bất tán a!
Ào ào ào!
Ngay khi Lâm Động vừa dừng lại trên không trung thì không lâu sau, từ xa chợt có tiếng xé gió vang lên, sau đó hơn mười đạo huyết quang xuất hiện trong mắt Lâm Động. Nhìn kỹ thì đó chính là bọn cường giả của Huyết Ma Sa Tộc, kẻ dẫn đầu bọn chúng cũng vẫn là gã Hạ Thống lĩnh kia, cường giả Sinh Huyền Cảnh Đại thành duy nhất trong đám Huyết Ma Sa Tộc truy đuổi lần này.
- Là ngươi?
Mười đạo huyết quang đó nhanh chóng bay đến trước mặt Lâm Động, khi ánh mắt Hạ Thống lĩnh còn đang lạnh lẽ quét lên người Lâm Động, hắn bỗng kinh ngạc nói:
- Chư vị có việc gì?
Lâm Động nhìn bọn chúng một cái, ngữ khí bình thản nói.
- Huyết Ma Sa Tộc ta đang tìm mục tiêu nhiệm vụ, ngươi cũng xuống đi cho bọn ta kiểm tra!
Ánh mắt Hạ Thống lĩnh quét quanh người Lâm Động, vẻ mặt hắn có chút mệt mỏi, hiển nhiên gần đây việc tìm kiếm đã tiêu hao không ít tinh lực của hắn. Hơn nữa hắn vừa nhìn là biết thực lực Lâm Động là Sinh Huyền Cảnh Tiểu thành vì thế mà lời nói cũng chẳng có gì quá khách khí.
- Xin lỗi, ta cũng đang vội, không có thời gian ở đây làm chuyện vô vị đó cùng các vị!
Lâm Động chau mày, nói.
- Ngươi nói cái gì?
Tuy Lâm Động nói năng khá khách khí, nhưng sắc mặt của Hạ Thống lĩnh dần dần tối sầm lại, hiển nhiên hắn đã ngông nghênh quen rồi, không ngờ một kẻ Sinh Huyền Cảnh Tiểu thành như cái tên trước mặt này lại dám cự tuyệt hắn.
- Tiểu tử, tâm trạng của bản Thống lĩnh rất xấu, đừng có ra vẻ trước mặt ta, nếu không ngươi sẽ phải hối hận đấy!
Lâm Động mím môi, hắn cúi đầu nhìn Hạ Thống lĩnh, gương mặt vốn còn đang hiền hòa giờ dần trở nên vô cảm.
- Khách khí như thế là nể tình Huyết Ma Sa Tộc các ngươi lắm rồi. Nếu như các ngươi còn được đằng chân lân đằng đầu thì ta cũng chỉ có thể nói cho ngươi biết, với thực lực của ngươi, muốn hoành hành ở Loạn Ma Hải này vẫn còn chưa đủ đâu!
Tuy Lâm Động không muốn động thủ, nhưng hắn vốn không phải loại người chịu cho kẻ khác chèn ép, giờ Hạ Thống lĩnh bức người như vậy, đương nhiên hắn cũng rất khó chịu.
- Đúng là đồ không biết sống chết!
Sắc mặt Hạ Thống lĩnh trở nên hoàn toàn khó coi, hắn lườm lườm nhìn Lâm Động, sau đó chân giẫm lên đầu Sa Ngư, biến thành một đạo huyết quang bay thẳng về phía Lâm Động.
- Vừa hay tâm trạng lão tử đang không tốt, dùng ngươi để xả giận vậy!
Lâm Động nhìn Hạ Thống lĩnh, toàn thân đầy sát khí lao tới, ánh mắt trào dâng hàn ý, thanh quang cuộn trào, bốn đạo Hoa văn Thanh Long hiện ra.
- Thanh Long Thiên Tọa Ấn!
Hắn quát lên, một đạo Thanh Long chưởng ấn bay ra, đánh tan không khí bay thẳng tới Hạ Thống lĩnh!
Bùm!
Năng lượng cuồng bạo như vũ bão cuộn trào trên không trung, mặt biển phía dưới cũng bị vỡ ra một đường dài hàng trăm trượng, nhưng sau đó nhanh chóng được nước biển lấp đầy.
Uỳnh!
Kình phong cuộn trào trên không trung, Hạ Thống lĩnh đang lao tới bỗng nhiên dừng lại, hự một tiếng rồi bay ngược về phía sau trước bao ánh mắt kinh ngạc của đám cường giả Huyết Ma Sa Tộc, rơi thẳng xuống biển!
Ngay sau đó mặt biển rất nhanh đã lại tách ra, Hạ Thống lĩnh thân thể khá thảm hại bay lên, nhìn Lâm Động với ánh mắt lạnh băng, nhưng cũng có chút ngưng trọng, hiển nhiên một chưởng vừa rồi của Lâm Động cũng khiến hắn hiểu kẻ trước mắt cũng có tư cách nói những lời vừa rồi!
Những cường giả Huyết Ma Sa Tộc cũng dần vây lại, nhìn Lâm Động với ánh mắt kiêng dè.
Không khí lúc này trở nên vô cùng căng thẳng.