Nghe Kỷ Như Ngọc nói, Nhan Bạch chớp chớp mắt, sau đó cong khóe miệng, lên tiếng.
"Chuyện này à, tùy mọi người, tớ sao cũng được."
Nói xong, đưa tay vén lọn tóc đen rủ xuống ra sau, lộ ra chiếc tai nhỏ trắng nõn như ngọc, khuôn mặt trẻ con hơi bầu bĩnh, hồng hào, kết hợp với đôi môi mím nhẹ, vô cùng xinh xắn. Cô chăm chú nhìn lên bục giảng, hiện tại giáo viên đang thảo luận địa điểm với mọi người.
Kỷ Như Ngọc nhìn sườn mặt Nhan Bạch hồi lâu, sau đó Nhan Bạch quay đầu nhìn cậu ta, lên tiếng.
"Sao vậy?"
"Không có gì." Nhanh chóng dời mắt, tuy còn nhỏ tuổi nhưng trên mặt lại giả vờ lạnh lùng để che giấu sự bối rối của mình, thực ra tay đặt dưới bàn đã siết chặt, rỉ ra chút mồ hôi. Tâm tính cậu ta rất tốt, đây là điều mà người khác thường nói, nói cậu ta giống chú nhỏ của mình ngày xưa, luôn có vẻ chín chắn trước tuổi, nhưng không biết vì sao, khi nhìn thấy Nhan Bạch, cậu ta lại hơi lúng túng, sự điềm tĩnh đó cũng không biết đã vứt đi đâu mất.
Người đứng trên bục giảng chính là thầy giáo mà Nhan Bạch đã gặp hôm nhập học, thầy họ Liễu, tên là Liễu Vân Kiệt, mấy ngày trước đã chính thức trở thành giáo viên chủ nhiệm lớp 7/3 của bọn họ. Lớp 7/3 là lớp có ít học sinh nhất cả khối, chỉ có hai mươi chín người.
Liễu Vân Kiệt đứng trên bục giảng, tay cầm phấn, nhìn hai mươi chín học sinh trong lớp, hỏi ý kiến của mọi người.
"Các em, lần này các em muốn đi chơi ở đâu? Sắp cuối tuần rồi, thầy nghĩ hay là kéo dài thời gian dã ngoại này ra, cuối tuần có thể đi hai ngày, bây giờ đặt lịch trình trước, sắp xếp cho tốt."
Rõ ràng, đề nghị này của Liễu Vân Kiệt được mọi người rất thích, tuy ngày thường có chút kiêu căng ngạo mạn, nhưng về bản chất, bọn họ cũng chỉ là những nam sinh nữ sinh đang ở tuổi dậy thì, lúc này nghe được câu nói này đều hào hứng, ngay cả đối với thầy giáo này cũng có thiện cảm hơn một chút.
"Dã ngoại mùa xuân thường là dã ngoại ở ngoại ô, nhưng nếu đã nói đi hai ngày thì hay là đến một nơi du lịch nào đó thú vị."
"Đi nước ngoài đi, lần trước em đã đến một..."
"Chẳng có gì hay, những điểm du lịch đó đều nhàm chán rồi, đi nhiều có gì mới mẻ đâu."
"Đúng đúng đúng, muốn đến một nơi thú vị hơn."
Hầu hết học sinh trong lớp đều là những đứa trẻ ngậm thìa vàng thìa bạc mà lớn lên, ngày thường đã chơi chán nhiều nơi, đều mong muốn đến một nơi mới mẻ hơn, chỉ là nói qua nói lại, nhưng lại không biết nơi nào phù hợp hơn.
Liễu Vân Kiệt trên bục giảng do dự một chút, nhìn các học sinh bên dưới, lên tiếng.
"Nếu các em muốn đến một nơi thú vị hơn, thầy có một nơi, không biết các em có hứng thú không."
Nghe Liễu Vân Kiệt nói vậy, đám nam sinh nữ sinh đều nhìn về phía thầy.
"Nhà thầy ở trong núi, phong cảnh ở đó rất đẹp, rất tuyệt vời, nếu các em muốn đến một nơi thú vị hơn thì ở đây chắc là được, có thể ở nhà dân trong làng, thầy có thể dẫn các em đến những nơi thầy thường chơi hồi nhỏ, coi như là dã ngoại." Nói xong câu này, thầy dùng máy chiếu chiếu những bức ảnh quê hương trên điện thoại cho bọn họ xem, quả thực là non nước hữu tình, rất đẹp, mây mù bao phủ, trông như tiên cảnh giữa trần thế.
Hình ảnh hiện ra, lại nghe Liễu Vân Kiệt kể chuyện, kể những chuyện thú vị hồi nhỏ, những nơi thầy đã chơi, hầu hết học sinh trong lớp đều động lòng, đồng loạt đồng ý đến đó.
Thiểu số phục tùng đa số, địa điểm cứ như vậy được quyết định.
Ban đầu Nhan Bạch cũng không quá để ý đến chuyện này, bỗng nhiên trong đầu vang lên giọng nói của 114.
"Ký chủ đại nhân, tôi lại có chuyện cần nói với ngài... lúc đầu tôi quên nói với ngài rồi..."
"Nói..."
"Là thế này, ký chủ đại nhân, tôi là hệ thống livestream phạm tội, vì vậy sau khi ngài liên kết với tôi, để thuận tiện cho việc livestream phạm tội của ngài, đã kích hoạt một loại cơ địa đặc biệt, ngài sẽ rất dễ gặp phải các sự kiện phạm tội... đôi khi còn bị liên lụy vào, ví dụ như lần này ngài cùng các bạn trong lớp đi đến nơi khác, theo cơ địa đã được kích hoạt của ngài, rất có thể sẽ gặp phải một số chuyện..." Ý tứ đã rất rõ ràng.
114 càng nói càng chột dạ, nó nhìn sắc mặt Nhan Bạch, không nhìn ra được cảm xúc gì, không hiểu suy nghĩ trong lòng Nhan Bạch, sau đó lại dè dặt lên tiếng.
"Nhưng ký chủ đại nhân, đây cũng là chuyện tốt đúng không, việc này thuận tiện cho việc livestream của ngài, như vậy chúng ta sẽ có đủ điểm sao."
Nhan Bạch liếc mắt nhìn quả cầu bạc 114, khóe miệng nhếch lên một nụ cười.
"Vậy sao..."
114 lập tức biến thành đà điểu, cuộn tròn giữa không trung.
Nhan Bạch nhìn 114, hừ hừ hừ...
Cơ địa đặc biệt, cực kỳ dễ gặp phải các sự kiện phạm tội.
Rất... thú vị đấy...