Chương 16: Tay Ném Vòng Thiện Nghệ (1)

Trò Chơi Sinh Tồn: Tôi Dựa Vận Rủi Tai Họa Toàn Thế Giới

Ngân Hà Lật Tử 16-04-2025 08:56:23

24 giờ vừa qua đi, Lăng Nhược Hạ lập tức nhấn nút [thoát]. Cô đeo găng tay chống đâm làm từ vải gối, nhanh chóng châm lửa vào vòng ném tự chế. Ánh mắt dõi theo đám quái gỗ quái dị đang gào "Giết! Giết! Giết!" lao đến. Ngắm. Ném. Chuẩn xác, từng cái một. Khóe môi Lăng Nhược Hạ cong lên, lâu rồi không chơi ném vòng, nhưng độ chính xác vẫn không suy giảm. Lũ quái gỗ được phủ lớp sơn đỏ có chứa dầu dễ cháy, gặp lửa liền sợ hãi. Cơ thể bằng gỗ vốn được bảo vệ bằng lớp dầu chống mục nay lại trở thành chất xúc tác khiến chúng bốc cháy dữ dội. Chưa đầy hai phút, tiếng gào "Giết! Giết! Giết!" đã biến thành "A a a u o a!" Con mồi trở thành thợ săn, cục diện lập tức nghiêng về một phía. Lũ quái gỗ lần lượt hóa thành những tia sáng rồi tan biến vào không khí. Ngoài phần thưởng thông thường [Mảnh ghép thẻ bài *10, Gỗ cháy xém *20, Dầu sơn đỏ *2, Rìu sắc bén *10], lần này cô còn nhận được thêm [Khúc gỗ có thể mọc nấm *2]. Lăng Nhược Hạ cởi bộ đồ ngủ cotton, định nhấn thoát, nhưng suy nghĩ một chút, cô lại tháo cả giày thể thao và tất, cất vào kho đồ. Xác nhận [thoát]. Ánh sáng trắng lóe lên. Trong khoảnh khắc, cảm giác ẩm ướt của mặt đất dưới chân biến mất. Khoảnh khắc tiếp theo, cô ngã phịch xuống đất. Giày thể thao vẫn ở trên chân. Trong kho đồ, đôi giày lúc nãy cất vào vẫn còn nguyên. Lăng Nhược Hạ hơi phấn khích. Cô phủi bụi trên người, thành công "vặt lông" thế giới khác! Một nửa là ném vòng, một nửa là phóng đuốc. Không vội vã, cô vừa cười vừa xử lý gọn ghẽ những con quái gỗ cầm rìu lao tới. Bước qua đống tro tàn trên mặt đất, Lăng Nhược Hạ tiếp tục tiến về hướng bọn quái gỗ xuất hiện. Phía trước là một bãi đất bằng phẳng nhưng lởm chởm, cỏ cây thấp lè tè mọc rải rác, không có bất cứ nơi nào để lũ quái gỗ ẩn nấp. Đi xa hơn nữa sẽ vượt ra khỏi phạm vi [Thẻ quái vật giới hạn theo tháng]. "Đừng đi tiếp." Một giọng nói vang lên trong đầu cô. Lăng Nhược Hạ khựng lại. Cô luôn tin vào trực giác của mình— Đó là bản năng sinh tồn của động vật vẫn còn sót lại trong cơ thể con người. Nhờ vào trực giác ấy, cô mới có thể sống sót đến tận bây giờ. "Hết rồi sao? Lũ quái gỗ ít quá vậy... Mình vẫn chưa đã tay với trò ném vòng mà..." Lăng Nhược Hạ vừa quay lại vừa than thở. Một ngày chỉ được thoát ra hai lần, thật sự không đủ đã. Vừa mới tìm được cảm giác ném vòng,"chủ sạp" đã đóng cửa mất rồi. ... Hành tinh Hy Vọng - Phòng phát sóng quan sát nhân loại - Đen Đủi 001 [Nhớ hồi trước lũ quái gỗ truy sát người chơi chạy té khói, chém người như bổ dưa vậy. Không ngờ cũng có ngày này... ] [Đây vẫn là quái gỗ mà tôi biết sao? Đứng dậy đi chứ!] [@Hành tinh Hy Vọng Offical, nếu mấy người còn không sửa lỗi game, quái gỗ chắc trầm cảm mất thôi. ] [Sao tôi lại thấy tội nghiệp lũ quái vật này thế nhỉ... ]