Mọi người sốt ruột đợi mãi mới đến lúc Yến Cuồng Đồ cùng Đại Nhiệt ăn xong. Đi ra khỏi quán, mỗi người đều nắm thật chặt nắm đấm, ý chí chiến đấu hừng hực.
Yến Cuồng Đồ hỏi Đại Nhiệt:
- Hiền đệ, theo chú giờ chúng ta nên đi đâu?
Đại Nhiệt nhìn đội viên đội Cuồng Nhiệt Giả đang hưng phấn đến muốn bốc hỏa, nghĩ thầm nếu giờ mà không đi tới cánh cửa kia thì sợ là bọn họ bạo động mất, vội nói:
- Ăn no uống đủ rồi, giờ mọi người tới cánh cửa kia vận động một chút đi.
Vì thế mọi người bắt đầu xuất phát, chậm rãi đi trên con đường giờ này đã không một bóng người, hướng tới cửa vào quán Ngũ Trang — Vì sao nói con đường không một bóng người hả? Đó là bởi vì khi tin cánh cửa xuất hiện mọi người đã chạy hết tới, làm sao còn ai nhàn nhã đi ở chỗ này.
Tới nơi, chỉ thấy đông nghìn nghịt những người là người, chen lấn xô đẩy nhau đến nỗi ai ai đều tóc tai rối bù, tiếng chửi bới vang vọng trời xanh hết chỗ này đến chỗ khác. Cánh cửa ánh sáng được vây giữa biển người, như thực như ảo, chốc lại có người xông vào rồi biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
Ta Là Tiểu Bảo cố rướn cổ lên quan sát, mắng:
- Người thực con mẹ nó nhiều! Xem ra không thi hành bạo cúc mở đường thì không vao nổi đâu.
Yến Cuồng Đồ nói:
- Không sao, chúng ta cứ đứng ở vòng ngoài chờ đi, đợi đám người này vãn bớt sẽ có cơ hội.
Hyun Jung thắc mắc:
- Đến lúc đó, Quả Nhân Sâm chẳng phải là sớm đã bị người hái xong rồi?
Yến Cuồng Đồ nói:
- Trấn Nguyên Tử không phải dễ đối phó như vậy, phỏng chừng số người tiến vào hiện tại còn chưa đủ cho người ta nhét kẽ răng...
Hắn vừa dứt lời, một tiếng hét thảm từ trong cánh cửa kia vang lên, ngay sau đó là một thương binh máu me be bét bay ngược ra. Tất cả đều trợn mắt kinh hãi, đây chính là người thuộc nhóm đầu tiên bước vào cánh cửa đó! Thế nhưng giờ cách hắn trở ra lại cực kỳ bi thảm!
Người này tên là "Sấm Điên", người cũng như tên, diễn cảm trên mặt hắn hiện giờ như là đã thật sự phát điên. Hắn lập tức nuốt một viên Đại Hoàn Đan giá trị vạn đồng, sau đó chỉ vào cánh cửa ánh sáng mà chửi ầm lên:
- Cái game chết tiệt, hoạt động Trung Thu gì mà biến thái thế này, ai đánh thắng được? Lấy một củ cà rốt treo lơ lửng trên đầu không cho chúng ta ăn, khinh chúng ta là con lừa sao hả...
Trong đám người có kẻ biết hắn, la hoảng lên:
- Là lão đại Sấm Điên của Bát Giác Thôn! Ngất mất thôi, nghe nói hắn ta rất trâu bò, dưới tay có vài trăm thủ hạ, lại có pháp thuật cao cấp cùng một thân pháp bảo cực phẩm mà cũng không trụ được! Trấn Nguyên Tử kia cũng quá kinh khủng rồi!
- Trong truyền thuyết, Tề Thiên Đại Thánh còn bị hắn quay như chong chóng, có thể không trâu bò sao?
- Ông cho quả Nhân Sâm là quả táo 10 đồng một trái chắc? Đương nhiên phải khó lấy được mới có ý nghĩa!
Người người đang cãi nhau ầm ĩ thì có một thân ảnh mạnh mẽ xẹt qua như gió, chân dẫm lên vai mọi người mà tiến, làm tiếng chửi mắng càng kịch liệt.
- Tiên sư đứa nào dẫm lên vai của ông thế? Muốn chết đúng không!
- Đứa nào? Đứa nào đạp tao? Thích bị chặt chân hả?
Người nọ lộn một vòng trên không rồi chuẩn xác dừng lại bên cạnh cánh cửa, đứng vững, chắp tay coi như chào hỏi với đám dân tình đang tức giận, nói:
- Các vị khán quan, tôi chính là phóng viên hàng đầu, anh tuấn tiêu sái, phong lưu đa tình Gia Quả Khí Thủy của Tây Du Nhất Mộng, hôm nay tới đây để đưa tin trực tiếp tại hiện trường cho sự kiện hot nhất hiện nay này!
Chỉ thấy người này da trắng môi đỏ, quả nhiên đủ anh tuấn, quần áo mặc trên người cũng rất kỳ quái, game cổ trang lại mặc âu phục, giày da kèm cà-vạt! Nhìn cách ăn mặc hiện đại này, người không biết có khi còn tưởng hắn mới xuyên việt đến!
Lại nói, Gia Quả Khí Thủy này có lai lịch rất quái dị. Trước khi Tây Du Nhất Mộng chính thức mở cửa từng công khai thông báo tuyển dụng đội ngũ phóng viên trong trò chơi, mỗi từng server chỉ có một người. Thân phận của phóng viên khá đặc thù, chủ yếu có ba đặc điểm lớn:
Thứ nhất, phóng viên thuộc về loại tồn tại tương tự như NPC, nhưng không thể can thiệp bất kỳ chuyện gì trong trò chơi mà có công việc riêng là tiến hành phỏng vấn cùng đưa tin về những đại nhân vật hoặc đại sự kiện. Những người này tất nhiên phải có lập trường trung lập khách quan, nhưng phải biết cách khuấy động bầu không khí. Đương nhiên không được chạm đến vấn đề pháp luật và đạo đức;
Thứ hai: phóng viên không thể công kích quái vật cùng người chơi và ngược lại; đồng thời cũng không thể tiết lệ bất kỳ tư liệu gì liên quan tới trò chơi;
Thứ ba: bởi vì lý do công việc cho nên phóng viên có thể ra vào bất cứ bản đồ nào, đương nhiên cũng có ngoại lệ ở một vài trường hợp đặc biệt.
Tóm lại, phóng viên game không thể xem như một người chơi, nhưng cũng không phải NPC, lại càng không phải là GM, họ thuộc về một tồn tại đặc thù, giúp cho trò chơi tăng thêm nhiều niềm vui...
Thì ra là mặt hàng quái thai này! Mọi người cũng yên tĩnh trở lại, không chửi mắng nữa.
Gia Quả Khí Thủy đảo mắt một vòng, lớn tiếng nói:
- Sinh mệnh rất đáng quý, mà quả Nhân Sâm cũng chẳng thua! Lễ hội Trung Thu sắp đến, trò chơi tổ chức đại hoạt động này để kêu gọi các vị anh hùng tới tham gia, quả thật là một sự kiện vô cùng đáng để quan tâm!
Hắn nói xong lời dạo đầu, lập tức chạy đến cạnh Sấm Điên, nâng lên một vật hình trụ tròn tựa như camera, mỉm cười nói:
- Các hạ hẳn là mới vừa từ quán Ngũ Trang đi ra, có thể kể cho mọi người chút tình huống bên trong được không?
Đối mặt với camera, Sấm Điên thoáng bình tĩnh lại, mặt lộ vẻ bi thương:
- Chỉ có một chữ để hình dung, 'thảm'! Đi vào hơn hai trăm người, ngoại trừ tôi ra, tất cả đều đã trở thành cô hồn dã quỷ.
Nghe tin này, đám người cùng kinh hãi mà nhao nhao kêu lên, đều thầm may mắn mình không có xúc động nhất thời vọt vào cánh cửa kia — mặc dù sau khi chết chỉ cần bỏ ra năm vạn đồng mua Thuốc Đầu Thai sẽ lại là một hảo hán, nhưng năm vạn đồng không phải tiền sao? Hơn nữa còn bị rớt trang bị rớt ngộ tính, cho dù sau khi hệ thống ẩm thực mở ra, ngộ tính dễ kiếm hơn, nhưng đều phải trả bằng tiền đó!
Yến Cuồng Đồ bắt đầu giáo huấn thủ hạ:
- Nghe thấy chưa, nếu không phải anh cản, các cô cậu đã sớm đi mua Thuốc Đầu Thai rồi.
Mọi người tin phục vâng vâng dạ dạ, không dám cãi nửa lời.
- Cho nên các cô cậu phải học Đại Nhiệt kia kìa, thấy chuyện không loạn, đó mới gọi là cao thủ!
Yến Cuồng Đồ đúng lúc khen ngợi Đại Nhiệt.
Ta Là Tiểu Bảo liếc sang Đại Nhiệt đang nhắm mắt tự tu, trong lòng không phục, thầm nghĩ: Có lẽ hắn là một phế nhân, cho nên mới cố tình im lặng thì có, cao thủ cái quái gì chứ!"
Gia Quả Khí Thủy tiếp tục phỏng vấn:
- Như vậy tức là Trấn Nguyên Tử rất lợi hại phải không?
Sấm Điên tức đến bốc hỏa, chửi:
- Trấn Trấn cái shit! Xử lý đoàn người chúng tôi chỉ là hai tiên đồng Minh Nguyệt Thanh Phong thủ hạ của hắn, còn bản thân hắn thì cả cái bóng chúng tôi cũng chưa thấy được! Nếu không phải có pháp bảo hộ thân, tôi cũng bị giết chết rồi!
Nghe được tin tức này, tất cả lập tức nín lặng — náo loạn nửa ngày, hóa ra mới chỉ chạm tới hai đứa trẻ chưa ráo máu đầu giữ cửa nhà người ta a! Chỉ hai đứa nhóc đã làm thịt hơn hai trăm người, chẳng phải nhân vật chính Trấn Nguyên Tử càng là vạn người cân hết? Quá biến thái rồi, vậy ai đoạt nổi quả Nhân Sâm?
Gia Quả Khí Thủy lập tức kích động bình luận:
- Hóa ra tới giờ quán Ngũ Trang mới chỉ phái ra hai tiên đồng, Boss chân chính Trấn Nguyên Tử chưa lộ diện, xem ra hoạt động lần này có độ khó cao tới mấy tầng lầu! Như vậy, rốt cuộc là bao nhiêu tầng đây? Mười tám tầng, hay là hai mươi tám? Đáp án đang ở ngay trong chính quý vị người chơi! Thời thế tạo anh hùng, giờ chúng ta hãy cùng hát vang để triệu hoán anh hùng đi nào, hai... ba...
Cái giọng hát Chaien kia vừa cất lên, mọi người ào ào ngã lăn ra đất, quả nhiên sức sát thương quá lớn! Âm sắc hoàn toàn không hợp âm lượng, âm lượng hoàn toàn không hợp âm điệu, âm điệu lại hoàn toàn không hợp âm vực! Căn bản vừa dở, vừa chệch tông lại vừa to như loa thùng đập vào màng nhĩ. Cái quái quỷ gì thế này? Phỏng vấn thì phỏng vấn đi, còn bày đặt hát...
Hát, không phải là kiểu như vậy!
Đại Nhiệt bỗng nhiên mở to mắt, mỉm cười, thừa dịp đám người còn đang choáng váng ngất ngư mà chen lên, vọt tới bên cạnh Gia Quả Khí Thủy, lớn tiếng nói:
- Vừa rồi tôi nghe được vị tiên sinh này triệu hoán rất nhiệt tình, khiến tôi rất cảm động, quyết định không che giấu nữa mà sẽ trở về đúng thân phận anh hùng! Hát lên nào mọi người...
Nói xong, 'anh hùng' tự vỗ tay tự khen mấy tiếng, sau đó không biết lôi từ đâu ra một cây gậy, bắt đầu múa may.
Mọi người lần nữa câm nín, mỗi người đưa mắt nhìn nhau, hoàn toàn không hiểu nổi cái gì đang diễn ra!
Ta Là Tiểu Bảo thấp giọng hỏi:
- Lão đại, đây là cao thủ gặp chuyện không loạn mà anh nói?
Yến Cuồng Đồ cố gắng nín cười, nghiêm túc nói:
- Tuy rằng không giống, nhưng anh vẫn cho rằng cậu ta là một cao thủ!