Chương 31

Sống Trong Xác Sói

Thu Hiền Trần 08-08-2023 14:20:58

Nhắn tin nói mang xe và hỏi địa chỉ của Vân nhưng Hoàng không quên mua một giỏ quà theo và điều này khiến cho bà Mai rất ưng bụng . Tối ấy đợi Vân tiễn bạn về là bà dò hỏi: - Như nó thích con hen. Coi bộ nhà cũng khá giả. Liệu liệu mà tính cho má với thằng út được nhờ. . - Chỉ là đụng xe gặp nhau. Con còn chưa biết người ta ra sao Hơn nữa kỳ tốt nghiệp sắp tới con lo thi rớt má ah! - Ráng mà thi con ạ nhưng giờ kiếm một đứa như thằng đó khó ah. Má nhìn là biết nó giàu rồi. - Nếu được con cũng mừng. Con đi nghỉ trước đây, lát má khoá của giả giùm con. Vân đáp lời bà Mai rồi đi vô phòng. Các bước đi của cô đang rất thuận lợi . Mới nằm xuống nhắm mắt là Vân chìm vào giấc ngủ nhưng ngay sau đó cô có cảm giác cả cơ thể nặng trĩu, hai tai ù ù những âm thanh kì lạ. Lúc này biết là mình bị bóng đè. Vân gắng xoay người dậy nhưng toàn thân bị tê cứng khiến cho cô bất lực hoàn toàn. Đâu đó có tiếng rì rầm vọng lại : - " Chúng ta nhầm người rồi thì phải " - " Sao lại nhầm? Đúng hình dạng và họ tên với ngày tháng năm sinh còn gì ". - " Lạ thật! Nhưng trong tiềm thức của người này lại là một nơi khác." - " Tạm thời rút về đã. ."! Những tiếng rì rầm nhỏ dần , nhỏ dần rồi tắt im bặt. Vân thấy cơ thể được thả lỏng, trống ngực đập thình thịch cô từ từ mở mắt. . Thật lâu như thế, Vân mới trở lại bình thường. Đi ra phòng khách uống miếng nước, bỗng cô nghe có tiếng gọi rất khẽ, nghĩ là bà Mai nên cô đáp lời : - Má. . Má gọi con hả ? - " Là ngoại. . ngoại đây con!". Vân giật mình, cô lùi lại ôm miệng : - Ngoại. . ngoại. . là ngoại thật sao? - Con đi ra ngoài đi, lần này ngoại không vô được trong nhà . . Bỗng nhiên, Vân chợt nhớ tới lời của mẹ : " ban đêm có ai gọi tên mình thì không được thưa! Nếu không ma quỷ sẽ dẫn linh hồn mình đi ". Thấy Vân không nói gì, tiếng nói khẽ kia lại vang lên : - Là ngoại, con đừng sợ! Mới đây con làm bể ly nước trên ban thờ của ngoại, vì nhận ra con nên bát nhang mới bốc cháy. Con quên rồi sao? - Ngoại. . đã nhận ra con ? - Ngoại biết con bị lộn xác với Diên. Mau ra ngoài, ngoại đang đứng ở đó. Để nói cho con nghe được như này sẽ mau hao tổn tới âm khí. . - Dạ. . con. . con ra liền . . Vân luống cuống tìm chìa khoá , cô không muốn mở điện sáng vì sợ nhỡ bà Mai thức giấc. Thật nhẹ nhàng, Vân mở cửa chính. Trời hôm nay sáng trăng, thấp thoáng bên ngoài hẻm có bóng trắng lập lờ, Vân có chút do dự thì tiếng nói ấy lại cất lên : - Đừng sợ. Bữa nay thật là ngoại không thể vô trong. Vân thật chậm bước tới gần cánh cổng. Cô ngạc nhiên vì ngay giữa lối mà mỗi ngày vẫn đi nay xuất hiện một hàng rào chắn, là hàng rào bằng sắt nhọn hoắt tua tủa. . Bóng trắng quay lại, mái tóc dài phủ xuống che khuất khuôn mặt : - Có ai đó đã làm hàng rào sắt để bên ngoài không vô và bên trong không ra được. Vân ngạc nhiên : - Sao lại như vậy hả ngoại? Hồi tối con đi về không thấy gì hết . - Có lẽ là con không thấy ! Giờ ngoại chỉ muốn căn dặn con : Những ngày vừa rồi có ngoại ở bên nên mọi thứ đối với con đều dễ dàng và thuận lợi. Nay ngoại có công chuyện cần phải đi ít bữa nên con phải cẩn thận . Thời gian này không nên gặp mẹ con, không nên đụng độ với Diên. - Tại sao con lại không được về gặp mẹ hả ngoại? Bóng trắng ngước mặt lên nhưng vẫn phủ tóc che kín : - Nếu không nghe lời thì khó mà giữ được đứa nhỏ trong bụng . . - Là con có thai phải không ngoại? Bỗng nhiên , con mèo ở đâu ngao ngao kêu lên khiến cho bóng trắng ấy vụt biến mất và cùng lúc Vân giật mình thức giấc. Ra là cô ngủ mơ! Giấc mơ được gặp ngoại ! Ngoại đã giúp cô ư? Còn những lời căn dặn trong giấc mơ. . liệu có thật hay không? Vân mãi suy nghĩ và quyết định sẽ nghe theo. Bất giác đưa tay chạm lên bụng mình, cô lắc đầu : " không lẽ mình mong có thai nên trong giấc mơ cũng nói tới nữa. ? " - 8h sáng, Dì Hải đã tới rước bà Phụng rồi cùng đi coi điềm bát nhang bốc cháy như đã hẹn. Dựng xe vô sân, Dì Hải vội hỏi : - Em có mang theo hình của con Vân không vậy? - Có chị. Sợ quên nên em bỏ vô giỏ từ hồi hôm. - Ừ. Vậy được rồi. . Lát cần hỏi gì cứ hỏi nha. Thầy Tư coi đúng lắm ! - Dạ. Nói đoạn, hai người họ đi vô trong nhà. Dì Hải nhanh chóng lại gần nơi thầy Tư mù đang đợi mình : - Chúng con mới tới, đây là bé em con, mong thầy coi giùm. - Nói chị ấy đọc họ tên, địa chỉ và muốn coi về gì? Nghe tới đây, bà Phụng vội đọc tên tuổi, ngày tháng năm sinh và địa chỉ hiện tại cùng với hiện tượng bát nhang bốc cháy. Liền sau ấy, thầy lên tiếng : - Bát nhang hoá cháy có 2 hướng : là hoá âm và hoá dương. Nếu ngọn lửa cháy nhỏ từ chân nhang cháy lên là hoá âm. Lúc này cần làm lễ hoá giải. Còn nếu ngọn lửa bốc cháy bừng bừng trên ngọn nhang thì là hoá dương. Gia đình thuận hoà, con cháu cường thịnh. Vậy chị nhớ lại xem ngọn lửa khi đó bốc cháy như thế nào? - Lúc con lên tới thì đã cháy bừng bừng rồi thưa thầy! - Nếu thế thì là hoá dương và là dấu hiệu may mắn sẽ đến với gia đình. Nghe nói vậy, bà Phụng như không yên tâm : - Lúc đầu là do nhỏ con riêng của chồng con làm bể đồ, sau ấy bát nhang mới bốc cháy và. . hôm rồi con gái của con đã gặp ma. . Dì Hải ngạc nhiên khi nghe bà Phụng nói, dì nhìn sang thầy Tư mù , lặng im giây lát, thầy cất giọng : - Là bị hù dọa? - Không. Là nó biến thành giống con. 12h khuya gõ cửa phòng kêu con Vân lên gian thờ lấy xấp vàng mã. . Từ trước tới giờ chưa khi nào có việc như vậy xảy ra hết . Mong thầy làm hoá âm cho gia đình con. Chứ nhà có hai mẹ con, con thấy bất an quá! Thầy Tư mù lặng im một hồi rồi gật đầu : - Trước mắt tôi sẽ giúp chị hoá âm. Về mặt tâm linh cầu xin cho tổ tiên gia độ. Sau nữa là sẽ nhờ một người bạn làm một lá bùa bình an. Xua đuổi tà ma. Chị tới không biết có mang theo hình của cháu? - Dạ. . Dạ. . đội ơn thầy. Có hình của cháu đây ạ. Vội lấy tấm hình của Vân đưa cho thầy, thầy Tư mù nhận lấy, theo những bài bói như mọi lần , ông lần tay chạm lên khắp tấm hình rồi cất lời : - Cô gái này sắp tới sẽ có một cú sốc rất lớn. . Và điều đó khiến cho tâm tính thay đổi. Chị nên chú ý tới con. Theo như cung mạng trên bức hình thì trung vận và hậu vận không được tốt lắm. Có số cô quạnh. . Bà Phụng lo lắng : - Trời đất ơi. Vậy con phải làm sao đây? - Tôi sẽ sớm nhanh nhất có lá bùa bình an cho cháu. - Dạ. . Trăm sự con nhờ thầy! - Giúp được tới đâu tôi sẽ giúp, còn bây giờ chị về tỉa bớt chân nhang. Lấy một ít tro rắc trước nhà và sau nhà cùng với bánh trái làm lễ hoá giải. - Dạ. Ngày mai con sẽ làm liền. . Phiền thầy có thể coi tử vi . . Như hiểu được ý của bà Phụng , thầy Tư mù đưa ra bộ bài tây : - Chị đảo đều 9 lần bộ bài này. Sau đó rút ra ba lá. . Bà Phụng vội làm theo, rất nhanh chóng lấy được ba lá bài như yêu cầu của thầy Tư mù. .